Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Takemichi tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài, đã lâu lắm rồi em mới được ngủ ngon như vậy, nhờ có Dosu sao? A chắc chắn là vậy rồi, mỗi lần em đi ngủ đều có Dosu túc trực ở bên mà(ở kiếp trước lẫn hiện tại). Vẫn là buổi sáng như bao ngày, em vẫn dậy vscn, chỉ khác biệt duy nhất việc trong nhà có thêm người thôi. Đúng vậy Takemichi và Dosu ở chung với nhau, em đã gọi điện cho ba mẹ em thảo luận việc nhận nuôi Dosu và em cũng nói chuyện với họ về việc em biết họ có gia đình riêng rồi, họ xin lỗi em rất nhiều nhưng em không trách họ. Takemichi nghĩ đến việc em gián tiếp hại chết họ đều là lỗi của mình nên cũng nói lại như lời chào vĩnh biệt vậy. Mẹ em nói riêng với em về căn nhà em đang ở là của ông ngoại tặng em khi em lên 18t, coi như sau này có vợ sẽ không cần lo về việc nhà cửa, nhà nội ngoại có để lại khối tài sản không quá lớn nhưng cũng không nhỏ, đủ để cho em tự mình sinh sống, mẹ cũng bảo sẽ gửi thêm tiền về vì nhà có thêm thành viên mà.

Takemichi vscn xong thì đi thẳng vào bếp, cậu nhóc thấp hơn em 10cm đang nấu cơm, mùi cà ri bay thẳng vào mũi em, món em thích đây mà, lâu rồi không được ăn. Dosu thấy em vào cũng lấy dĩa cơm đặt sẵn đó mà múc cà ri vào rồi đặt lên bàn cho em.

- Itadakimasu!! _ Takemichi

- Itadakimasu!! _ Dosu

- Nay anh có hẹn với Hina đi chơi nên có lẽ sẽ về trễ một tí đấy.

Vì hiện tại Dosu đã được nhập tên vào gia đình nên Takemichi cũng đổi cách xưng hô.

- Vâng ạ, Take-nii nhớ về sớm, ngày mai tập hợp bang.

- Chuyện đó để sau đi, chưa phải lúc.

- Vậy để em báo lại với mấy ông chú.

- Ừm.

Xong bữa sáng Takemichi lên phòng thay cho mình bộ đồ thoải mái hơn, áo thun trắng oversize ngắn tay kết hợp với quần tây đen và giày converse trắng. ( tui bị thích kiểu phối đồ này ('ω`*) ). Em đến chỗ hẹn sớm hơn dự tính 20p, đứng đợi thì cũng có hơi mỏi nên em tạt vào của hàng tiện lợi gần đấy mua kem, sẵn mua một hộp sữa dây lỡ Hina đến có khát nước. Takemichi thấy Hina đến, lật đật chạy ra không để ý có người đi ngang qua, thế là em đụng trúng người đấy rồi ngã ra , mông chạm đất đau điếng. Còn người bị em đúng trúng lại không hề hấn gì, còn giơ tay ra giúp em đứng lên.

- Au ui! Xin lỗi và cũng cám ơn nh-.... _ em vừa nói vừa ngước mặt lên nhìn người đối diện.

- Không sao chứ Takemichi-kun!! _ Hina chạy tới phía em.

- Không sao chứ?! _ người trước mặt giúp em phủi bụi dính trên người vừa hỏi.

- Taiju? Lần nào gặp cũng đúng trúng mày nhỉ? Haha _ Takemichi có chút bất ngờ nhưng vẫn không quên nở nụ cười tươi rói của mình.

- Takemichi-kun quen anh ấy à?

- Không, lần trước anh có lỡ đụng trúng cậu ấy. À mà bữa cái áo mày sao rồi? Tao tính đi mua đồ , sẵn để mua cái áo khác đền mày ha, đi cùng đi.

- Đ-được. _ hắn định bảo không sao nhưng vì em rủ nên hắn đồng ý luôn.

(Ủa liêm sỉ đâu rồi anh ಡ ͜ ʖ ಡ)

Thế là ba người cùng nhau vào khu trung tâm mua sắm, hai trai một gái đi từ cửa hàng này qua cửa hàng nọ, vì nhà có thêm Dosu nên em mua thêm vài bộ đồ ngủ và đồ dùng cần thiết. Takemichi mãi mua đồ mà quên mất hai con người đi phía sau, giác quan thứ sáu mách bảo Hina rằng người đi bên cạnh này đang có ý với bạn trai cô (?), phải để Takemichi tránh xa con người này. Còn Taiju mãi ngắm em nên không để ý cô gái bên cạnh nhìn chằm chằm mình, thật ra từ khi em bước vào đây thì đã có rất nhiều người nhìn em rồi, mà có ai biết đâu.

Sau khi mua đồ xong, em với Hina phải tách nhau vì Hina có lớp học thêm, cô chẳng muốn để người yêu cô và hắn ở gần nhau đâu, nhưng Takemichi lại không cho cô nghỉ học nên cô đành ngậm ngùi đi vào lớp học. Takemichi cùng Taiju lại đi dạo thêm một chút nữa.

- Tao có chuyện muốn hỏi mày.

- Hả?! Ừm hỏi đi.

- Sao mày biết tao là ai ? Từ lần đầu gặp mặt tao đã muốn hỏi rồi.

- À, nghe đồn đấy.

- Nghe đồn sao ?

- Ừm, nghe đồn, với cũng nghe diễn tả lại mày nên nhìn lần đầu liền nhận ra. _ em xạo đấy ┐('∀`)┌

- Mọi người đồn tao thế nào ?

- Hừm, tổng trưởng Hắc Long là tên quái vật. Nhìn giống đấy chứ, chả ai tuổi này này cao to thế kia. _ em vừa chửi vừa khen vừa cảm thán chiều cao của hắn

-......

- Ấy đến giờ rồi! Tao về đây, hẹn gặp lại. _ em nhìn đồng hồ nói rồi chạy đi.

- Cho tao biết tên mày với. _ Taiju hét vừa đủ để cho người đang chạy kia nghe.

- Takemichi. Hanagaki Takemichi._ em nói vọng ra phía sau.

Thấy cũng đã khuất bóng Taiju rồi, Takemichi dần chạy chậm lại rồi dừng hẳn, "mệt thật đấy chứ, vừa xách đồ nặng mà còn phải chạy né tên kia hỏi nhiều hơn" đó là những gì hiện lên trong đầu em lúc này. Em mệt rồi, chả muốn xách nữa, bật điện thoại lên gọi cho Dosu ra giúp vậy. Chưa kịp gọi điện, hình bóng quen thuộc đang tiến lại gần em, một tên với nước da ngăm , tóc vàng được vuốt keo dựng đứng, đôi mắt tím cùng với cặp kính chỉnh một tí là lại sáng như đèn pha oto, miệng nở nụ cười tà mị, đích thị là Kisaki Tetta. Hắn đi ngang qua Takemichi được một khúc, tưởng như bản gốc là đi qua luôn đúng không? Nhưng không, con tác giả thích kiểu khác cơ. =))

- Nè nè, Kisaki Tetta phải không ?

- Mày biết tao sao ? _ gã quay đầu lại nhìn em

- Một chút, là Hinata kể cho tôi nghe về cậu đó. Mà cậu còn nhớ Hina chứ? _ gương mặt ngây thơ vô(số) tội cùng với nụ cười như đem cả mặt trời vào đó.

Gã khựng người lại một chút.

Em biết gã, người anh hùng của biết gã.

- Còn nhớ. _ gã gật đầu nhìn em.

Ánh hoàng hôn chiếu ngược xuống từ phía em, tạo ra một ánh sáng sau lưng như ánh hào quang của em vậy. Tim gã hẫn một nhịp, gã hoang mang đặt tay lên ngực trái cảm nhận. Mọi người cũng biết mà, đã IQ cao rồi thì EQ lại rất thấp, gã cũng không ngoại lệ, chả biết mình đã bị condytinhyeu quật cho đâu.

*Reng reng* (chuông điện thoại)

- Ấy, xin lỗi nha, tao đi trước, có gì gặp lại sau . _ Takemichi vẫy tay chào gã lại một lần nữa xách đồ mà chạy.

Kisaki quay đầu tiếp tục đi về phía trước, chả ai biết gã hiện tại đang nghĩ gì.

- Dosu, giúp với, mệt chết anh rồi.

- Ở đâu.

- Chắc cách nhà 2-3 dãy nữa.

- Đợi em.

*tút*

-----------------------------
End chap.

Uầy tui tính chap này để Takemichi gặp Draken cơ. Mà chả hiểu sao đầu nhảy số quẹo qua Taiju ಡ ͜ ʖ ಡ thế là lố thêm một chap về sự kiện của Pa, xin lỗi về sự đói OTP của tuiii ಥ‿ಥ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro