Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dòng người tấp nập qua lại trên đường phố, tại Shibuya Center-Gai, mấy tòa nhà chọc trời cao chót vót với vài bảng hiệu hoặc các màn hình lớn, quảng cáo nhiều mặt hàng đẹp và độc đáo.  m thanh hỗn tạp, nào là tiếng xe cộ, tiếng nhạc sôi động vui tai, tiếng nói cười của mọi người, tiếng lộp bộp lộp bộp bước chân vội vã đến nơi làm việc, bầu không khí cực kì náo nhiệt.

Xách túi bánh bao nóng hổi thơm phức trên tay, Draken thong thả đi về “nhà” của mình ở giữa con phố sầm uất.

Người dân đi đường khi thấy bộ dạng cao lớn, với khuôn mặt nghiêm túc và hình xăm con rồng mạnh mẽ bên thái dương của hắn thì ngay lập tức tránh đường cho hắn đi. Cũng phải thôi, hắn là một bất lương có tiếng ở nơi này, người nào chưa tiếp xúc với hắn thì chẳng thể nào biết được con người hắn khác xa với cái hình tượng hắn phô trương ra ngoài.

Nhưng đâu đó vẫn có một vài cậu trai trẻ trao cho Draken ánh mắt hâm mộ, chắc chắn là mấy đứa nhóc đàn em trong bang hoặc trẻ mới lớn.

Trong số đám nhóc, lọt thỏm một đứa nhỏ tóc vàng hoe như mới tập tành làm bất lương… dù nó là con gái. Khuôn mặt ngốc nghếch mà đầy ngưỡng mộ nhìn hắn. Không hiểu sao hắn lại chú ý đến cô gái này nữa, chắc có lẽ vì đôi mắt của nó, cực kì sáng.

Nó mặc cái váy xanh liền thân dài chưa đến đầu gối, đôi tất trắng dài và một đôi giày thể thao nhỏ, tổng thể trông khá dễ thương, chưa kể đến mái tóc dài xù xù mềm mềm càng làm cho nó toát lên vẻ ngây ngô của mấy đứa trẻ mới lớn.

Tuy nhiên, chỉ là chú ý nhất thời, ấn tượng ban đầu của hắn cũng chỉ dừng lại ở mức cảm thấy một chút dễ thương thôi, sau đó Draken cũng đi nhanh về nhà, để lại cô bé tóc vàng hòa vào dòng người tấp nập, nhưng hắn vẫn nhận ra, đôi mắt xanh kia vẫn luôn dõi theo hướng hắn đi.

_____

“Takemichi!”

Cậu trai tóc đó nắm lấy vai thiếu niên được gọi là Takemichi, khuôn mặt đỏ lên vì mệt, cậu ta đứng đó thở từng tiếng, có lẽ do vừa chạy một quãng xa nên mới mệt đến thế.

“Nãy giờ mày đi đâu thế hả!? Biết là tao kiếm mày mệt lắm không?”

Sendo Atsushi, hay Akkun bẹo má của Takemichi, cặp má bầu bĩnh bị kéo dãn đến nổi đỏ lên, thiếu niên vì đau mà la lên vài tiếng.

Takemichi xoa xoa mặt, đầy uất ức trừng mắt với cậu bạn thân. Takemichi chỉ đi lạc thôi mà, người ta có làm gì ai đâu. Chợt nhớ đến chuyện cần làm sáng nay, thiếu niên tóc vàng nhìn bạn mình, nhẹ giọng:

“Đúng rồi Akkun, cái kia… chừng nào mới bắt đầu vậy?”

“Nãy giờ chuẩn bị xong hết rồi, tại mày chạy loạn đi như con nít mới làm chậm trễ đó bé Takemichi ba tuổi”

“Xí, tao ba tuổi hồi nào? Mày con nít hơn tao!”

“Rồi rồi mệt quá, đi thôi, đứng đây một hồi nữa là đám kia cho chúng ta ăn đấm”

Atsushi nắm tay Takemichi kéo đi. Xuyên qua biển người, đến giữa trung tâm Shibuya Center-Gai, một khoảng trống được tạo ra, người đi đường đều né sang hai bên, đèn và loa đều đã chuẩn bị xong, trang phục cũng đâu vào đó.

Takemichi đi đến gian hàng kế bên đang có kha khá bạn trẻ xếp hàng, chỗ này là do nhóm cậu - Mizochuu lập ra để bán những món hàng thủ công nhỏ như vòng tay, lắc chân, tranh vẽ hay móc khóa mà cả nhóm tự làm được, một chàng trai cao ráo ngồi ngả nghiêng trên chiếc ghế gỗ xuất hiện trong tầm mắt, cậu vui vẻ cong môi.

“Anh hai! Anh hôm nay khỏe không dạ?”

Nghe câu này Shion bỗng cảm thấy rùng mình, từ trước đến nay Takemichi - em trai không cùng huyết thống của hắn chưa bao giờ hỏi thăm hắn kiểu vậy hết, chắc chắn hôm nay có bão rồi cũng nên.

“Anh đừng bày ra cái mặt như kiểu sắp tận thế đó”

“Hừ, mày lo làm gì thì làm đi, hôm nay bị cái đéo gì mà tự dưng hỏi thăm tao vậy? Ma cún nhập hả?”

“Anh hai kì cục ghê, hôm nay tâm trạng em vui, có gì xíu nữa xong việc rồi mình đi trung tâm thương mại nha”

Cậu chớp chớp mắt cười khì, vị anh trai này của cậu lúc nào cũng khó ở hết trơn.

Shion tặc lưỡi, đôi mắt đen quét qua mấy món đồ được bày trí cẩn thận trên bàn, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt vui vẻ của đứa nhỏ nhà mình. Câu từ thốt ra không ngọt ngào gì mấy, nhưng vẫn khiến thiếu niên kia hiểu rõ:

“Phiền phức”

Takemichi cười cười một chút, vươn tay lấy cái lắc tay bằng bạc đeo lên. Không nói gì mà nhào vô ôm lấy má Shion rồi hôn lên một cái chốc. Shion hắn ngơ ngác, thầm nghĩ chắc chắn hôm nay đứa nhóc này chưa uống thuốc, lại lên cơn bậy bạ nữa rồi.

Tâm thì nghĩ vậy nhưng trong lòng lại lâng lâng khó tả, tim cũng đập nhanh nữa. Chết tiệt, hắn bị điên rồi.

“Vậy nha, em đi đây, chào mọi người nhé, các bạn cứ tận hưởng buổi diễn hôm nay nha”

Thiếu niên nháy mắt một cái, làm các bạn trẻ kế bên phải lôi điện thoại ra chụp hình lại. Thực chất nãy giờ cuộc trò chuyện của hai anh em nhà này đã được quay lại rồi, dù biết cả hai là anh em, nhưng do không cùng huyết thống nên nhiều người rất thích ghép cặp cậu với Shion lại với nhau, hồi nãy còn có một pha hôn má nữa, fan couple lại được một phen gáy rồi! Thuyền này là thật, fan couple đây là giả nhé.

Lon ton bước đến chỗ lũ bạn đang trò chuyện. Thấy Takemichi đến, bọn họ cũng vô vị trí đứng, sẵn sàng cho một buổi biểu diễn đường phố hoành tráng đến từ nhóm Mizochuu.

“Chà, Takemichi à, mày mặc bộ này nhìn baby quá đó, không ra dáng bất lương gì hết nha”

“Yamagishi, bất lương baby nghe cũng ổn áp mà!”

Cậu trai tên Yamagishi luôn miệng chọc Takemichi, cậu ta là ‘từ điển bất lương’ dù có ước mơ trở thành một tên giang hồ giỏi đánh đấm nổi tiếng, nhưng hiện tại cậu ta khá thích khi được đồng hành cùng nhóm nhảy đường phố Mizochuu này. Cả đám cười lên, Takemichi cảm thấy mình bị chọc quê, coi chừng bảo bảo giận đó!

“Haha, Takemichi-kun đúng là thật đáng yêu!”

“Hina-chan cũng đáng yêu, Mizochuu ai cũng đáng yêu!”

“Thôi vô vị trí đi, đừng có đứng đó loi nhoi như mấy con giòi nữa”

“Akkun thật kì cục!”

“Hôm nay sẽ là bài “Magnetic” của ILLIT nhé”

_____

!!! Takemichi không phải là nữ !!! Chỉ là cậu có sở thích giả nữ từ nhỏ.

*Mizochuu là một nhóm nhảy đường phố nổi tiếng, trưởng nhóm là Takemichi, gồm 6 nam (Takemichi, Atsushi, Takuya, Makoto, Yamagishi, Yano[Oc]) và 3 nữ (Hinata, Yuzuha, Mimosa[Oc]), tất cả đều có nghệ danh riêng. Shion là trợ lý.

*Lấy bối cảnh hiện đại hơn dù vẫn là năm 2005, nên đồ dùng công nghệ, bài hát,... là của hiện đại.

Trang phục:

Takemichi (giả nữ):

Hinata:

Yuzuha:

Takuya (giả nữ):

Mimosa (Oc):

[Trang phục tự thiết kế, vui lòng không mang đi]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro