Chương 7: Nhẹ Nhàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày mới lại bắt đầu.

Kisaki đã thức dậy từ rất sớm. Đây là giấc ngủ đầu tiên mà anh cảm thấy nó bình yên và ngon nhất từ trước đến giờ. Trong đầu lúc nào cũng suy nghĩ bày mưu từ kế hoạch này đến kế hoạch khác. Đến đêm, khi ngủ còn mơ thấy ác mộng công việc. Nó hối thúc anh mau mau lập ra kế hoạch mới để diệt những người đã cản đường. Nhanh chóng đứng đầu, lúc đó anh mới xứng với Hina.

Nhưng anh đã sai, hoàn toàn đã sai.

Anh nhìn xuống người con trai đang nằm ngủ bên cạnh mình mà cười lên một nụ cười hiếm thấy. Nó không hề giả trân cũng không mang tính chiếm hữu. Anh quyết tâm rồi, anh sẽ trở thành người mạnh nhất, trở thành người đứng đầu để anh có thể bảo vệ được em.

Xoa nhẹ lên mái tóc của em, lại đặt một nụ hôn lên đó. Cười thầm một lát, anh bước xuống giường, chỉnh lại chăn ngay ngắn cho em.

Vệ sinh cá nhân xong, anh sửa soạn bản thân mình thật kĩ càng kẻo em lại chê anh bày bừa và lộn xộn. Thấy em ngủ ngon nên không đánh thức em, em đã trải qua một cơn ác mộng thật kinh hoàng rồi.

Xuống dưới bếp, anh với lấy chiếc tạp dề màu nắng được máng trên móc gần tủ lạnh rồi mặc vào. Gấp nếp tay áo mình lên bắt tay vào công cuộc làm đồ ăn cho em.

Bận rộn một hồi cuối cùng anh đã làm ra được một bàn ăn thật thịnh soạn. Bày dọn ra xong, thấy em chưa dậy liền lên phòng gọi dậy. Bước đến cạnh giường, vỗ nhẹ vào chiếc chăn mà em đang cuộn người.

" Dậy nào, Michi "

" Ưm~ Năm phút nữa "

Em cuộn chặt lại trong chăn một lần nữa, không quan tâm đến lời Kisaki gọi. Nhìn lúc này như con mèo nhỏ đang còn ngái ngủ vậy. Anh nhìn mà bất lực trước sự dễ thương này của em.

" Dậy nào. Tao có làm món mày thích đó "

Nghe đến đồ ăn, tinh thần em được vực dậy. Hớn hở tung chiếc chăn ra, ngồi dậy mà dụi dụi mắt mình. Tóc em rối bời cả lên, mặt lại ngu ngơ, một bên vai áo đã bị lệch xuống làm lộ bờ vai trắng nõn nà.

Em dậy rồi nhưng lại không chịu mở mắt ra, mắt cứ híp lim dim lại rồi sụp xuống. Cái sự dễ thương này quá sức tưởng tượng của anh rồi. Ráng kiềm nén nó xuống mà bế phốc em lên để giúp thay đồ

" Ưm.. Tao tự thay đồ được mà. Đừng xem tao là con nít nữa "

Em mắt nhắm mắt mở mà ưỡn người qua ưỡn người lại khi được Kisaki bế lên. Thấy em như con mèo nhỏ xù lông lên, liền thả em xuống để em tự vệ sinh, thay đồ.

" Đồ tao đã chuẩn bị sẵn rồi đấy. Mau mau xuống ăn tao nấu nhiều lắm, toàn món mày thích."

Nói xong anh liền chạy ra ngoài. Đóng cửa phòng cái "Rầm" làm em cũng giật mình theo. Chạy vội ra ngoài vì không muốn nhìn em nữa, nhìn nữa chắc anh mất máu mà gục tại chỗ mất. Michi ơi là Michi, em làm anh mất máu thật rồi. Tí tách , một giọt rồi lại hai giọt máu rơi xuống nền nhà. Chết thật anh chỉ nhớ lại lúc em mới dậy thôi mà đã chảy máu mũi thế này.

Dọn dẹp vũng máu của mình gây ra, lấy giấy nhét vào mũi mà đi xuống bếp lấy nước đợi em xuống.

Sau một lúc em cũng thay đồ xong. Xuống nhà thấy Kisaki vẫn còn mang chiếc tạp dề liền không khỏi thấy anh cực kì dễ thương. Lúc nãy là do em bất cẩn mắt nhắm mắt mở không thấy được dáng vẻ "Mẹ hiền" của Kisaki, tiếc thật. Nhìn lên khuôn mặt anh lại không khỏi buồn cười, nó sẽ đẹp trai hơn khi không có giấy nhét vào mũi. Em cười nhẹ rồi đi xuống ngồi, anh kéo ghế sẵn cho em rồi. Đặc biệt còn làm cho em ly nước cam chứa đựng cả tình yêu của anh

Nhìn Kisaki như người Mẹ đang chăm sóc con mình mà không khỏi cười lên một tiếng. Kisaki thấy em cười vô cớ như thế liền nheo mắt lại nhìn em.

"Ăn đi. Nguội rồi"

Lúc tối qua em đã chăm sóc cho anh rồi, giờ tới anh chăm sóc ngược lại cho em. Gắp từng miếng thịt này đến miếng thịt khác vào chén cho em. Em chưa kịp động đũa xuống đã thấy chén mình đầy ụ thức ăn

" Mày đừng gắp cho tao nữa Tetta "

Em gọi tên của anh, khiến anh không khỏi vui mừng. Lòng cứ như nở hoa lên mà gắp lấy gắp để vào chén em tiếp tục. Cứ tưởng như lần đầu nghe không bằng vậy. Hôm qua em gọi tên Kisaki đúng nhiều cơ mà.

"Kisaki Tetta !! " Em lên tiếng gọi anh

Nghe tiếng em gọi cả họ mình ra, ráng đè cảm xúc xuống mà nhìn thằng vào em. Em lúc này đang phồng má lên mà nhìn anh. Anh đoán rằng em đã giận anh rồi. Mới sáng sớm thế này là toi rồi.

Thấy mình đã sai khi gắp quá nhiều đồ ăn cho em. Ủa nhưng mà hồi tối hôm qua em cũng gắp cho anh một đống đồ ăn chất cao như núi kia mà sao anh lại không giận? Mà giờ anh gắp lại cho em mà em lại giận anh? Anh quá giỏi việc nước lại quên việc nhà, anh gắp đồ ăn cho em, đương nhiên em sẽ rất vui rồi. Có người nấu ăn cho, gắp đồ ăn cho luôn chỉ cần bỏ vào miệng và nhai thôi

" Mày gắp cho tao nhiều thế? Còn mày sao không ăn? Đùa tao à "

Em xù lông thật rồi.

" À tao nhìn mày ăn là được rồi "

" A~ nào Tetta-chann "

Em thế mà dám đút đồ cho anh ăn với chất giọng rõ quyến rũ như thế này ư? Em chồm người tới chỗ Kisaki, tay cầm chiếc đũa chứa miếng thịt ngon lành. Mỹ cảnh đúng là mỹ cảnh, anh không quan tâm đến miếng thịt trên đũa kia mà chỉ quan tâm miếng "thịt" đang ở trước mặt anh. Đôi môi căng mọng đỏ hồng kia nó cứ mấp máy, đôi mắt màu lục mở to mà ngây thơ nhìn anh. "Ực" xuống một cái rồi há miệng ăn miếng thịt em đút

" Ngon không? "

" Ừm..Ngon "

Kisaki đỏ mặt như chưa từng đỏ vậy. Anh cứ vò vò góc tạp dề, mặt đỏ như trái cà chua mà cúi xuống. Trong lúc anh đang ngồi "tự kỉ" thì em đã ăn xong luôn rồi. Takemichi ăn nhanh và khỏe lắm nhưng người em lại rất nhỏ con.

Em thấy Kisaki bất động ngồi im liền huơ tay gọi Kisaki về.

" Nè..Tetta-chan !! "

Kisaki nghe tiếng em gọi liền hoàng hồn về thực tại. Ngước lên nhìn thì mặt em đập thẳng vào mặt của anh. Còn vài cm nữa là môi chạm môi rồi. Một cơn lạnh lạnh từ trán truyền xuống, anh cảm nhận được đó là tay em. Em đưa tay mình đặt lên trán anh rồi lại đặt lên trán mình

" Mày đâu sốt? "

" Mày nên đi học "

" Á quên..Ame đấm tao mất. Tại mày dụ dỗ tao ăn "

Thấy em luống cuống chạy xung quanh nhà kiếm cặp, mang giày. Anh cũng khẩn trương theo mà cởi bỏ chiếc tạp dề xuống. Tiễn em đi học, cảnh này quen quen y như vợ đưa chồng đi làm vậy. Hơi ngược à

Em vội cằm chiếc cặp lên chạy thẳng ra cửa. Anh cũng chạy theo sau. Mở cửa ra, trước mặt họ là một cô gái đang đứng khép nép bên góc cửa như đang đợi bạn.

" AME "

Nghe thấy giọng nói quen thuộc gọi mình, cô quay đầu lại mỉm cười với em. Em chạy ra với mái tóc vàng bay phơi phới, đôi mắt như hối hả nhìn cô. Đôi ngươi màu lục bảo sao mà đẹp đến vậy. Nó như xinh ra là dành riêng cho em vậy. dành riêng cho Hanagaki Takemichi.

" Ame đợi có lâu không? À mà sao hôm nay Ame lại tới nhà tớ? Còn Hina đâu? "

Em chạy ra chỗ cô đứng mà hỏi nguyên một lèo từ A-Z. Nhà cô gần em nhưng nó lại ngược với trường, nên lúc nào đi học em cũng đến đón cô và Hina đi cho tiện đường. Thế bây giờ cô lại đi ngược về nhà em mà đứng đợi. Cô lại biện lý do rằng ở đây có món bánh mình cần mua nên mới đi tới. Cô cũng giải thích thêm hôm nay Hina có việc ở Câu Lạc Bộ từ sớm nên đã đi trước.

Cô nhận ra ngoài em ra thì còn có một sự hiện diện khác, đó chính là người đã đỡ cho em cú ngã. Cô thắc mắc lắm, tại sao cậu con trai đó lại ở nhà em, đang lẽ phải về nhà rồi chứ.

Thấy cô ngơ ngơ một hồi em cũng hiểu ra cô đang nhìn Kisaki. Em liền chạy vào nhà mà lôi Kisaki ra

" Ame nè, nhớ không? Đây là Tetta đó " Em vừa nói vừa chỉ vào người của Kisaki

" Tetta? Kisaki Tetta?!! "

" Đúng rồi "

Cô cực kì có thiện cảm với cái bộ não của Kisaki nha. Hồi đó tự dưng lại biến mất không rõ dấu vết giờ lại xuất hiện, có quá linh không? Hồi bé Kisaki để mái tóc dài còn chẻ hai mái nữa mới đau. Đi kèm theo đó là khuôn mặt không biểu cảm với cặp kính dày cực, nhìn ngố ơi là ngố. Giờ khác rồi. tóc của anh cũng đã chuyển thành màu vàng, da ngâm hơn trước, mắt kính đã đổi thành kiểu bớt ngáo hơn. Kisaki cũng nhìn mà tổng quát người của cô. Hồi bé cả ba ngươi đều lùn giờ có mỗi anh cao. Thật tự hào nhỉ?

" Tetta !! Mày còn nợ bổn cô nương rất nhiều bài tập đó. Mày có biết không? Lúc mày đi tao đã khổ sở như thế nào không vậy? Mày đi ít ra cũng để lại bài giải chứ? "

Gạt bỏ hình tượng yêu kiều, khép nép lúc nãy đi. Cô bay vào mà nắm cổ áo của Kisaki mà ra sức lắc. Anh hiểu rồi. hiểu tại sao em lại nói " Mày gặp lại Ame là mày chết với nó ".

Ame cay anh lắm luôn, lúc anh đi không còn ai chỉ bài cô nữa. Ít ra cũng để lại bài giải cho cô đi, làm hại cô phải bị cấm túc một tháng liền ở nhà không được đi chơi.

Cô lắc đến nỗi hồn của Kisaki muốn lìa khỏi thân xác. Thấy không ổn, Takemichi quyết định ngăn Ame lại không thôi anh sẽ chết bất đắt kì tử mất.

Kéo Ame ra khỏi người Kisaki, em liền giải thích rõ ngọ ngành rằng anh đi mà không có lời từ biệt là có lý do hết. Giải thích một hồi cô cũng hiểu ra, cơ mặt giãn ra mà dịu đi cơn giận. Cái gì chứ liên quan tới sự tự do của cô là nhớ dai lắm. Hồi đó học ngu thôi, giờ hết rồi.

" Tao đi học nhé Kisaki. Lát mày có đi đâu nhớ khóa cửa lại nhé. Tạm biệt "

Takemichi đặt lên tay anh chiếc chìa khóa nhà rồi kéo Ame đi học. Anh ngẩn ngơ nhìn bóng dáng của cậu khuất xa dần, tay nắm chặt chìa khóa nhà. Thế vậy mà em lại tin tưởng anh đến thế. anh sẽ không phụ lòng của em đâu.

[ Bên nào đó ]

Cậu con trai với thân hình cao lớn, bên thái dương là hình xăm con rồng, tóc được tết bím trông cực kì ngầu. Cậu ta đi đến bên cánh cửa của phòng ngủ, mở ra rồi vào trong đó.

"Ken-chin..."

Trong phòng hoàn toàn âm u, chỉ le lói vài tia ánh sáng để làm dịu đi sự lạnh lẽo ngột ngạt của căn phòng. Giữa căn phòng ngột ngạt đó là hình dáng của một người con trai đang ngồi thở dốc. mồ hôi thì liên tục thi nhau đổ xuống gương mặt cậu ta. Dường như cậu ta đã trải qua một điều khá là tồi tệ trong đêm qua.

" Lại nữa sao, Mikey "

Draken nhìn vào cậu con trai đang đờ đẫn ngồi trên giường mà không khỏi lo lắng.

" Ừm. Lại là nó "

Mikey vuốt ngược tóc mình ra sau, nhìn thẳng lên trần nhà. Đôi mắt vô hồn đó nhìn thật lạnh lẽo. Người hiểu rõ Mikey nhất vẫn chính là Draken. Anh lại gần mà kéo tấm rèm ra để ánh sáng chiếu vào phòng như một sự thanh tẩy. Ánh sáng nó làm Mikey chói mắt, như cái lần Mikey vô tình gặp em

" Nè Ken-chin "

" Sao? "

" Dường như tao đã thấy điều gì đó. nó mờ mờ ảo ảo nhưng tao chắc nó rõ hơn lúc trước "

Mikey vừa nói vừa giơ tay mình lên ngăn ánh sáng chiếu thẳng vào mặt mình.

" Đi gặp cậu ấy thôi, Ken-chin  "

-♡-

À thích CP này qué iii. Ume KiTake, chắc sẽ thiên vị CP này một xíu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro