Phiên ngoại : Yêu ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tao yêu mày "

" Tao rất yêu mày mà ?"

" Sao mày lại không yêu tao?"

" Tao đã làm tất cả để yêu mày, thậm chí còn giết người mày yêu mà?"

" Tao làm tất cả vì mày đó, Takemicchi "

.

.

.

.

" Không.."

" Hộc...hộc..."

Tiếng la thất thanh đi với tiếng thở dốc đầy khổ sỡ chắc là trải qua một con ác mộng cùng cực lắm

Ác mộng đáng sợ lắm nhưng nó lại không đáng sợ bằng thực tại tàn khốc

Cạch

" Mày lại gặp ác mộng sao, Takemicchi ?"

Nam nhân với thân ảnh gầy gò với bộ đồ đơn giản mang thêm đôi dép lê vô cùng giản dị. Mái tóc trắng được cắt ngắn phía sau gáy chính là hình xăm của tổ chức khét tiếng tại Tokyo này. Đôi mắt đen láy không hồn nhìn vào mỹ thiếu niên yếu ớt ngồi trên giường

" Biến đi Mikey.." Mỹ thiếu niên nhìn thấy nam nhân liền sợ hãi mà rụt người lại

Mikey.. Mikey đây sao? Khác quá, khác quá không còn giống như trước nữa rồi. Takemichi sợ con người này

Mikey đã đem lại những cơn ác mộng kinh hoàng cho Takemichi. Đáng lẽ ra bây giờ họ phải vui vẻ lắm, Takemichi cũng sẽ tự do bay nhảy chứ không phải ở nơi ngục tối như vậy.

Xung quanh bốn bức tường kín không có cửa sổ, không một chút ánh sáng len lỏi vào đây được. Takemichi có tội tình gì mà ở đây chứ. Lại có tội tình gì mà họ lại đối xử như thế với Takemichi?

Đánh đập? Nhục mạ? Giam cầm em ở nơi này

Đôi mắt xanh biếc xinh đẹp ngày nào giờ lại không còn ánh sáng. Khuôn mặt phúng phính dễ thương giờ đầy xanh xao gầy gò. Cơ thể trắng trẻo không đầy vết thương giờ chi chít những vết thương lớn bé còn rỉ máu.

Leng keng

Tiếng xích sắt chạm vào nhau. Đúng ! Em bị xích lại không khác một tù nhân

" Takemicchi .."

" Thả tao " Takemichi yếu ớt nhìn nam nhân đang quỳ gối dưới chân mình

" Không " Mikey nâng chân Takemichi lên đặt lên nó nụ hôn yêu chiều

Nụ hôn yêu chiều gì chứ? Muốn xoa dịu đi sự đau đớn khi Mikey đã không nhân từ mà bẻ gãy nó trong lúc Takemichi cố gắng trốn khỏi đây

" Thả..tao..tao đã làm gì sai mà phải chịu những việc này " Takemichi vô hồn nhìn Mikey mà yếu ớt cầu xin

Những lời cầu xin vô bổ

" Tao yêu mày " Mikey vẫn nâng niu cổ chân đang quấn băng gạc trắng xóa

" Đó không phải yêu. Mày có cô ta rồi, tao xin mày Mikey... Tao xin mày thả tao "

" A.." Takemichi thống khổ kêu lên

Mikey tàn nhẫn đè mạnh vào nơi đang bị gãy. Vừa đánh lại vừa xoa, cái kiểu yêu như này là gì chứ?

Muôn vạn lần hỏi lý do tại sao Takemichi lại phải ở đây nhưng nhận lại chỉ là những cơn thúc sâu đến tận ruột gan. Dẫu la hét thống khổ đến tận trời cũng không ai có thể giúp em thoát khỏi nơi như địa ngục trần gian này.

Làm ơn

Làm ơn giải thoát cho em với

Làm ơn...

" Tao yêu mày nhiều lắm nên đừng bỏ rơi tao " Mikey trầm trầm nói

" Mày nói yêu tao? Mày tham lam quá rồi. Mày có tất cả, mày có cô ta rồi mày lại bảo yêu tao. Yêu của mày là thứ gì đây? Giam cầm đến chết sao Mikey?" Takemichi kích động nói to

Chát-

Hắn đánh em?

Em quen rồi

Mùi máu tanh lại lần nữa rỉ ở khóe miệng. Ha, em quen bị đánh rồi mà nhưng sao lại đau thế này.

Không kiềm được những giọt nước mắt lại. Những giọt nước mắt tựa như những viên pha lê tuyệt đẹp cứ chảy dài xuống gương mặt xanh xao của em. Điều đó lại vô tình kích thích sự ham muốn của Mikey

Mikey đã không thương tiếc đẩy Takemichi xuống giường từng bước từng bước cởi đi quần áo vướng víu trên người mặc cho Takemichi cầu xin thảm thiết

Càng cầu xin hắn càng thích. Thích cái dáng vẻ em khóc lóc cầu xin hắn tha cho em lần này đến lần khác. Sở thích quái lạ

" Không..hức..hức..tha " Takemichi khóc nấc lên cầu xin

Nhưng Mikey nào nghe thấy chứ. Nói cởi hết quần áo trên người vậy thôi chứ Takemichi chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi mỏng phong phanh với chiếc quần nhỏ mà thôi. Thật nực cười làm sao. Nhanh lắm, trên người Takemichi đã không còn một mảnh vải che thân.

Mikey mơn trớn khắp da thịt đầy mảng xanh mảng tím trên người em. Hắn còn mạnh bạo ấn mạnh vào những vết thương chưa lành lại khiến nó rách ra thêm. Máu tươi chảy ra, hắn lại thích thú nhìn một cách đê mê.

Trời cao có nghe tiếng em khóc than không? Giúp em với, giúp với

Hắn chơi đùa hai hạt anh đào đến sưng tấy rớm máu mới chịu tha. Takemichi đau đớn tột cùng chỉ biết úp mặt vô gối khóc một cách thảm thương. Phần trên không chỗ nào là nguyên vẹn. Vết bầm xanh tím vốn tưởng sẽ lành nhưng mỗi chỗ Mikey đi qua lại để thêm dấu, khó lành rồi.

Chơi chán trườn với hai hạt anh đào, hắn lại mơn trớn xuống vùng bụng trắng nõn phẳng lì. Riêng nơi đây, chỉ riêng vùng bụng lại không có lấy một vết thương. Bởi hắn thích nơi đây lắm. Mỗi lần thúc sâu vào trong em, vùng bụng lại nhô lên làm hắn thêm thích.

Vùng bụng lại đến xương chậu của em. Hắn như con rắn bò chậm rãi như muốn tìm hiểu xem con mồi này có ngon không, có ngoan không. Bàn tay thô ráp mơn trớn khắp nơi trên cơ thể Takemichi, không nhân từ mà đâm thẳng ba ngón tay vào nơi hậu huyệt ấm nóng

" A.." Takemichi đau đớn la lên

Nơi hậu huyệt trải qua đêm làm tình đầy thú tính hôm trước đã bị rách, sưng tấy cả lên nên nhạy cảm vô cùng. Thế mà con người kia sao có thể nhẫn tâm đâm thẳng ba ngón vào thế chứ.

Vách thịt ấm nóng bao quanh ngón tay của Mikey, nơi tư mật bị hắn khuấy đảo không ngừng, hắn chỉ biết hắn vui hắn sướng thôi còn gì cứ mặc kệ chăng?

Bất ngờ, Mikey rút ngón tay ra thay vào đó chính là cự vật đầy gân guốc. Mikey đâm một phát lút cán

" A..hức..hức..rút..ra.." Takemichi khóc lóc xin người kia tha cho mình

Bỏ ngoài tai những lời cầu xin thảm thiết đó, Mikey chuốc vào tai Takemichi những câu từ vô cùng tục

" Chỗ này sao vẫn khít đến vậy chứ. Mày không khác một con đĩ đó Takemicchi à "

" Hức..hức..đừng..nói...nữa..mà "

" Tao không ngờ mày lại dâm đãng tới mức như vậy. Bị biết bao nhiêu thằng thao nhưng nơi này vẫn khít như gái còn trinh vậy. Không gọi mày là đĩ thì nên gọi mày là gì ta ~" Mikey bỡn cợt bên tai Takemichi

" Im..im..hức..hức..nhẹ.."

" Tao yêu mày lắm Takemicchi "

" Tao yêu mày "

Cơn hành hạ thể xác kéo dài tận bốn tiếng đồng hồ khiến cho nước mắt Takemichi cạn, cơ thể yếu ớt nằm trên giường dính đầy tinh dịch. Xanh chỗ này tím chỗ kia, xót quá em ơi

Đau quá. Có ai giúp em không? Lần này nữa thôi, một lần thôi em không cầu xin gì nữa.

Mikey sau cuộc làm tình đầy bạo lực thì trơ mất nhìn em nằm thoi thóp trên giường khiến hắn lại cương.

May mà hắn còn lại chút tình người nên không hành Takemichi tiếp tục. Cứ đà này chắc em chết mất

À mà lạ lắm. Dẫu sắp chết tới đâu lại vẫn có thể sống tiếp. Ông trời trêu ngươi sao.

" Sanzu sẽ chăm sóc mày sau " Mikey vuốt ve mái tóc đen mượt của Takemichi rồi nói

" B..Biến.." Takemichi khổ sở lên tiếng

" Mày lại không ngoan rồi "

Nói đoạn, Mikey giật mạnh tóc Takemichi về phía sau, mặt đối mặt với em.

Em ghét cái nhìn kinh tởm này, hận nó đến tận xương tủy

" Tao nghe Baij nói lại rằng mày đã không nghe lời nó, mày đã hất đổ đồ ăn sao? Mày hư lắm đó "

" C..câm.."

" Hay để tao nhắc cho mày nhớ .."

" Hức..hức..xin..mày...đi..ra..đi " Takemichi rơi nước mắt nhìn Mikey

Xót quá

" Tại sao? Tao nuông chiều mày quá sao? Mày nên nhớ Draken, Chifuyu thậm chí cả Kazutora đều bị mày hại chết " Mikey cười lớn

" Không..Không..Không "

Takemichi cố vùng vẫy thoát khỏi nhưng sức của em sao làm lại Mikey. Hắn bóp má em buộc em phải nhìn thẳng vào mắt hắn

" Còn nữa. Mày đã liên lụy Ame, người bạn thân nhất của mày hồi 10 năm về trước. Mày hại cô ta cửa nát nhà tan.."

" Không..không phải "

'' Mày biết không? Cô ta đã khổ sở, kêu gào thống khổ khi trơ mắt nhìn ba mẹ mình bị giết thảm. Cô ta cũng không thoát khỏi. Do mày.."

" Không..hức..không.."

" Tất cả đều tại mày mà ra "

Từng câu nói của Mikey in sâu vào trong trí não của Takemichi khiến em hoảng loạn vô cùng. Tất cả đều do em đã liên lụy họ.

Nếu em không cầu xin sự giúp đỡ thì Draken, Chifuyu, Kazutora đều sẽ không bị ả lẫn Mikey giết hại

Nếu như em nghe lời Ame thì cả gia đình Ame sẽ không chết thảm

Đúng.. Tất cả do em

Tất cả do em mà ra

" Tất...cả..tại..tao? " Takemichi run rẫy nói

A.. Cái dáng vẻ hắn thích đây rồi. Tuyệt vọng, hắn thích em ngay lúc này

" Đúng rồi. Tất cả do mày mà ra " Mikey thả mặt Takemichi ra

" Tao..tao..tao "

Đánh đòn tâm lý xong lại lợi dụng lúc Takemichi yếu lòng nhất mà tiêm vào não Takemichi biết bao điều

Mikey khi nãy tàn bạo, giờ lại ôm Takemichi vào lòng an ủi, vuốt ve tấm lưng trần chi chít vết thương. Khi cảm nhận được hơi thở đều đều của em, hắn lại mỉm cười quỷ dị

" Đúng. Tất cả là do mày đấy, Takemicchi của tao "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro