Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

hello các cô, nhớ các cô quá nek :3

--------------------------------------------------------------------------------------------

Sau vài ngày từ lúc gặp Touman, mọi chuyện đều rất tốt đẹp và yên bình thì bỗng bên Thiên Trúc nhận đc một lá thư

' Touman quyết đấu với Thiên Trúc, nếu Touman thua thì sẽ không còn làm phiền các người nữa còn nếu thắng các ngươi phải trả lại Takemichi cho bọn tôi ' đọc xong lá thư thì ai ai cũng đều tức đến nổi hắc tuyến

" bọn nó bị điên hả? mắc dell gì phải lấy Michi ra làm thứ để cược chứ? " Izana nói với thái độ giận dữ, đương nhiên rồi, Michi là người đâu phải đồ vật đâu mà đem ra cược đâu, cậu là sự sống của cả Thiên Trúc và Hắc Long đấy, không nghĩ được cảnh mà cậu rời khỏi họ một thời gian dài, không biết lúc đó họ còn thân thiện như bây giờ được nữa không ( à mà tôi sẽ chuyển qua gọi Michi nha, tôi thấy gọi vậy dễ thương hjhj :> )

Michi đứng ở ngoài nghe được hết, cậu hạnh phúc lắm vì cậu đã nhận đc sự tôn trọng thật sự, không bị xem như thứ đồ để họ chơi đùa, có lẽ cậu có thể đặt niềm tin ở những người này và cậu đánh cược cả cuộc đời của cậu vói sự lựa chọn này.

Đương nhiên ngay sau đó Thiên Trúc đã gặp mặt Touman để từ chối lời thách đấu, bọn Touman thấy vậy thì tức lắm, bọn nó giễu cợt rồi nói ra những lời như " èo, tưởng Thiên Trúc thế nào ai ngờ lại là bọn nhát gan dell dám đánh với Touman, sợ hả, về nhà ôm mẹ khóc đi, rồi mách mẹ ' mẹ ơi Touman ăn hiếp bọn con' ý"

Izana tức lắm rồi nhưng anh ko muốn nói với bọn thiếu não này mệt lắm, đúng lúc đó Michi đi ra, anh nghĩ ra được kế liền lao tới chỗ Michi rồi làm nũng

" tao không có mẹ hay kể cả bố nên tao mách với người khác đc ko? Michi ơi ~~, bọn nó ăn hiếp tao kìa " rồi dụi mặt vào cổ Michi, cậu thấy vậy cũng diễn với anh, ôm đầu anh rồi hôn nhẹ ở môi anh rồi liếc nhìn Touman

" xin lỗi nhưng bọn tao dell muốn nói nhiều với mấy bọn bị thieunang, sợ bị lây lắm nên mời về đi được không? " cậu chế nhạo lại bọn họ, Thiên Trúc thấy vậy cười đắc ý nhưng vẫn có chút ghen với Milo mà không sao, mấy anh vẫn vui vì Michi đã ra đây để giúp bọn họ nói với bọn mất não này

Bên phía Touman thì bọn họ ngạc nhiên lắm, cậu thay đổi quá nhiều, cậu như một người khác, không còn là cậu trai nhút nhát như ngày nào

" Takemichy, m về với bọn tao đi... tao xin mày đó... tao.. cho tao xin lỗi mà.. " Mikey có chút run mà nói, gã đã như mất hết sức sống từ khi cậu rời băng, ko ngày nào gã ngủ được, vì gã nhớ cậu, nhớ nụ cười của cậu, nhớ những lần cậu nhắc nhở và trách mắng gã.

" Tao ghét bọn mày lắm đó, cho tao xin lỗi nhaaaa, t thấy có lỗi lắm, nên bọn m buông tha cho t đc ko? bọn mày năm lần bảy lượt đánh đập hành hạ tao rồi xin lỗi tao? bọn mày nghĩ cái gì cũng xin lỗi là được hả? làm dell gì có chuyện dễ dàng thế? " Michi nói rồi tỏ vẻ mặt khinh bỉ với Touman, Mikey bây giờ đã đạt đến cực hạn rồi

" một là mày về với bọn tao hai là phải giải quyết bằng bạo lực, mày chọn đi " Mikey tức giận nói, gã bây giờ như có thể giết hết những kẻ ngáng đường gã làm gã không thể lấy lại Michi

" bọn mày rốt cuộc xem tao là gì? một món đồ để cá cược hả? " cậu bắt đầu nghiêm túc nói, cậu bắt đầu thất bất lực với bọn này rồi

Bên Touman, khi nghe cậu nói vậy bọn họ đã bất động, nhưng sau đó lấy lại được tin thần " bọn tao chỉ muốn lấy lại mày thôi nên nếu bọn mày nói vậy bọn tao cũng không ngán mà chiến với Thiên Trúc đâu " nói rồi Touman bắt đầu chạy đến chiến

" Tsk, đành chiến vậy " rồi cả hai lao vào đánh nhau, Michi được Ran và Rindou đưa  ngồi lên chỗ cao để ngồi xem, Michi thì ngồi trong lòng Ran, vì sao? vì con tác giả simp Ran =))

Sau một hồi chiến thì ai ai cũng đầy vết thương và hai anh em Haitani đi xuống đấu với hai anh em Smiley và Angry, anh em kia ngang sức với anh em Haitani nên vẫn chưa phân thắng thua đuợc rồi bỗng Ran nắm được sơ hở của Smiley nên đã đánh gục anh ta, anh trai bị hạ gục khiến Angry lo lắng nhìn qua mà cũng để lộ sơ hở khiến anh cũng bị Rindou đánh gục rồi bẻ nốt hai cái chân của anh khiến anh la lên trong đau đớn

Thấy nắm chắc được phần thắng hai anh em Haitani liền đi qua chỗ Smiley rồi Rindou nắm đầu anh ta còn Ran thì dùng baton đập vào mặt anh, như diễn biến của quá khứ trước nhưng thay vì Hakkai thì giờ là Smiley, và cũng thay vì khuôn mặt sợ hãi và thương xót của cậu ở quá khứ trước thì bây giờ là khuôn mặt lạnh băng cộng với nụ cười mãn nguyện của cậu, đúng vậy, Michi đã không thể kiềm chế nổi mà nở một nụ cười, một nụ cười mãn nguyện.

Nhưng bỗng Angry hét lên rồi bắt đầu khóc, " haizz, đến lúc mình phải giúp rồi " cậu nói rồi đứng dậy đi xuống chỗ bốn ng kia, lúc Ran sắp ăn đấm của Angry thì cậu đến ngăn kịp

" Nào người đồng đội cũ, chiến với tôi nhé? " Michi nói rồi nở một nụ cười, nụ cười của cậu nhìn rất giống Izana, nó đẹp nhưng nhìn rất trống rỗng và như chứa nhiều nỗi hận thù, nói rồi cậu hất Angry ra rồi ngoảnh mặt lại ra hiệu cho anh em Haitani lên trên kia ngồi xem, thấy vậy bọn họ cũng thả Smiley ra rồi lên chỗ lúc nãy ngồi xem.

Izana thấy Michi đã ra trận nên anh cũng ra theo, và đối thủ của anh là Mikey, một con người bất bại nhưng ông trời quên thêm cho cái nết nên rất mất nết

Bên Michi, nhìn đủ hiểu Angry ko phải đối thủ của Michi rồi ( tại trong văn án tôi có nói Michi có thể mạnh bằng Mikey mà :)) ), chỉ cần hai đòn của cậu thì anh cũng nằm xuống đất, những người trong Touman thấy cảnh này thì bất ngờ lắm, từ khi nào mà cậu có thể mạnh đến vậy? ( đùa, Michi của tôi sao ko mạnh đc =)) )

Còn bên Izana, có vẻ cả hai đều ngang sức và xương của hai người cũng đã gãy rồi, chỉ vài phút sau cả hai người đều gục xuống, Michi thấy vậy liền chạy đến đỡ Izana

" Không sao đâu, mày đã cố gắng lắm rồi " nói rồi cậu đặt một nụ hôn lên trán Izana, trong băng có lẽ cậu cưng Izana nhất, vì sao ư? vì gã luôn cho cậu cảm giác an toàn và luôn yêu chiều cậu (hoặc nói thẳng ra là do con tác giả đang vã Izatake =)) )

Mikey thấy vậy gã liền sụp đỗ, ' tại sao, tại sao luôn là nó chứ không phải tao, là tao tìm thấy mày trước cơ mà, nó là đứa đến sau mà ' nghĩ đến đây Mikey bắt đầu mất ý thức, tuy đã gãy kha khá xương nhưng gã vẫn có thể đứng dậy và đi đến chỗ Michi.

Nhưng gã làm gì được chứ? cậu mạnh gần như bằng gã và gã cũng đã gãy kha khá xương rồi, sẽ không bao giờ thắng nổi cậu, cậu quay lại nhìn gã bằng đôi mắt lạnh như băng

" Touman thua rồi, bây giờ buông tha cho tao đi... " cậu nói với khuôn mặt không chút cảm xúc vẫn đang ôm Izana

Thấy vậy Mikey liền kêu lên một tiếng, bỗng đằng trước có một người nào đó lao ra, Chifuyu? cậu ta lấy khăn tẩm thuốc mê chụp Michi lại rồi hất Izana qua một bên khiến anh đau đớn kêu lên, Izana bây giờ không cử động được nữa, nhìn lại kêu Rindou và Ran nhưng hai đứa nó bị đánh gục từ khi nào không hay rồi

" MẸ KIẾP BỌN KHỐN " Izana gào lên, trong mắt anh bây giờ toàn sự thù hận ' Touman, là bọn mày gây trước, bọn mày sẽ phải tra một cái giá đắt '.

_end chap 6_

Sau mấy ngày ko gặp liệu các cô có nghĩ tôi đã die ko nhỉ? nếu có thì vì tôi nhớ các cô quá nên ngoi lên gặp các cô đây >:))

Thực ra do CN tôi đc nghỉ còn lại học gần như kín ngày + thêm việc tôi thi giữa kì nữa nên tôi như ngập đầu ko ngoi lên đc luôn, à mà tôi định chuẩn bị viết H vào một ngày ko xa đâu nhưng mà vẫn ko biết ai sẽ là người đc lấy lần đầu của Take nên các cô chọn giúp tôi nha :>

Cảm ơn vì 1,5k lượt xem <333

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro