chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   
    Chạy được một lúc họ cũng dừng lại, cậu thì vẫn đứng cạnh Pa, mọi người ở đó đều đưa cặp mắt khó hiểu nhìn cậu,họ không biết tại cậu lại quen biết với Pa, thắc mắc rất nhiều, thay vì suy nghĩ trong đầu thì họ hỏi thẳng cậu luôn cho đỡ mệt đầu. Người có gan lên tiếng cũng là người có vẻ là quan tâm họ nhất Pe.

  - Tụi bây làm sao quen được nhau vậy ??

- Tình cờ quen thôi.
  
   Họ là những người không thích xen vào cũng như tìm hiểu về mối quan hệ của người khác vậy nên cũng không hỏi nhiều.
  ______________

  * tối hôm sau*
-Take : Xử lí xong chưa ??

- Kasumi: Xong rồi, nhẹ thì 3 tháng, nặng thì xuống lỗ luôn rồi
(・∀・)

     Hồi tưởng lại kế hoạch của Take ( chương 11). Cậu đã nhờ Rubi dấu mặt ở căn nhà đối diện nơi các thành viên cốt cán của Toman và bang Moebius. Dặn dò kĩ càng cô phải cẩn thận, khi hoàn thành nhiệm vụ thì lập tức trở về. Không về  nhà ngay cậu kêu cô đến chỗ Kasumi cũng chính là địa bàn của bang Moebius, đánh sập . Trong chìu hôm đó 2 thân con gái lao vào cứ địa của địch hạ hết tất cả, khi xong thì chỉ để lại một lời nhắn

  " đụng vào người bang tao một lần nữa, tao giết sạch "

     Những người có mặt ở đó không chết thì ít nhất cũng phải nằm viện 3 tháng trở lên. Một số người nhìn thấy hình xăm trên ngón tay của 2 cô gái đó liền biết bang mình đụng phải thứ không nên đụng rồi. Một số người còn thầm cảm thấy may mắn vì mình không chết ngay tại chỗ.

  * quay về hiện tại*
  Đang bàn bạc kế hoạch tếu theo thì điện thoại cậu rung lên, người gọi đến là Draken không do dự cậu liền bắt máy

  -Take: Aloo? Ai vậy??

- Tao Draken đây, đến đền Musashi nhanh đi.
 
Không để cậu trả lời bên kia cúp máy cái rụp. Cậu cũng quá quen cái điệu ra lệnh này rồi, cậu kêu mọi người tan họp xong liền đến điểm hẹn.
Cuộc họp của Toman chỉ đơn giản là nói về chiến thắng trong trận chiến vừa rồi. Pa thì xin rút để đi du học, nhường vị trí đội trưởng cho Peyan. Mọi người cũng không làm khó Pa , cũng đồng ý vì đó là quyết định của bản thân cậu. Tiếp đến là sự gia nhập của Kisaki và Baji rời bang để gia nhập Valhalla giống hêt như trước chỉ là Pa không vô trại thôi. Trước khi đi Bại còn không quên thề thối sẽ không bao giờ từ bỏ tình yêu của hắn dành cho ả đó, hắn đấm vào mặt cậu một phát rồi hiên ngang rời đi. Pa đứng bên cạnh vẻ mặt khó hiểu nhìn cậu rồi lại nhìn Baji đang rời đi. Cậu chỉ vỗ vỗ vai của Pa ngụ ý là mình không sao rồi tiến bước về phía Draken.

- Gọi tao đến để ăn một cú đấm từ gã kia thôi sao ?(⊙_◎)_ take vừa nói vừa chỉ tay về hướng gã kia 

- Haha... Mày có muốn vào bang của tao không ? _ Mikey cố gắng chuyển chủ đề

- Không có hứng thú <( ̄︶ ̄)>
" bang tao tao còn chưa lo xong ai gảnh gia nhập bang mày" cậu thầm nghĩ
     Chưa để người đối diện hỏi tiếp cậu đã quay người bỏ đi. Về đến nhà do quá mệt mỏi cậu gieo mình xuống giường mà chìm vào giấc ngủ.
   Cảm giác như bị ai đó kêu cậu từ từ mở mắt. Trước mặt cậu là một cảnh tượng rất quen thuộc , một chàng trai với mái tóc màu vàng nắng nhưng còn có một chất dịch đo đỏ ẩn hiện trên mái tóc đó, chân thì bị xích lại, trên người toàn là những vết bầm tím  và những vết thương còn rỉ máu. Giống i đúc cậu nhưng... nó lạ lắm tại sao đôi mắt ấy lại cứ nhắm nghiền lại. Bỗng cánh của được bật ra , một người có mái tóc vàng đầu nấm trên tay cầm hộp y tế bước vào,  tiến đến gần cơ thể cậu, tay lay nhẹ người cậu. Trong mắt hắn xuất hiện vài tia hoảng loạn và lo lắng, ngón tay hắn run run đưa tới gần mũi cậu. Hắn đơ ra, không biết lấy cảm xúc từ đâu hắn bật khóc, nước mắt cứ chảy dài hai bên má . Cậu  thì đứng đơ ra mắt cứ nhìn chằm chằm vào hắn.
" Hắn đây là thương hại mình sao ??" _ Take nghĩ
    Do hắn khóc quá lớn hay sao mà từ bên ngoài có mấy người nối đuôi nhau vào. Ồ, toàn người quen của cậu, nhìn chằm chằm vào "xác" cậu trên giường

- Chết rồi  sao,  sớm  quá  đó _ Mikey nhàn nhạt cất tiếng

- Mày nói vậy là có ý gì ?? Đây là đang chê chưa hành hạ đủ hay là thấy tiếc vì không còn thứ mua vui?? HẢ? _Draken trán nổi chữ thập, dáng vẻ bây giờ không còn là người luôn giữ cái đầu lạnh bình tĩnh trước mọi tình huống  như trước kia nữa hắn nắm lấy cổ áo của Mikey lay mạnh

- Mày...không phải cũng rất thỏa mãn khi làm tình với nó sao _ Mikey lạnh nhạt nói tiếp

  " haha ... Mình đã đừng tự hỏi liệu có xứng đáng khi mình dùng cả tính mạng để bảo vệ những con quỷ máu lạnh không có tình người không ? Quả thật... là không mà" _take

   Cậu lia mắt nhìn từng người, gì đây ?? Sao thằng có cái đầu xù xanh xanh và tóc tím lại khóc ?? Không phải những ngày "đó" cũng vào góp vui hành hạ cậu hay sao?? Nhìn kìa vẻ mặt của hắn là đang hối hận sao?? Còn thằng anh song sinh của hắn không nói gì chỉ cúi gằm mặt xuống, nụ cười của hắn tắt rồi miệng thì lẫm bẩm cái gì đó. Nhìn mặt họ kìa, những người đó vậy mà làm ra vẻ mặt đau xót có giả tạo quá không vậy. 
   Trong lòng mỗi người có mặt ở đó đều cảm nhận được sự mất mát nhưng họ không biết mình đã mất mác cái gì, không nghĩ nhiều họ nhanh chóng cho cảm giác đó ra sau đầu.
   ___________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro