chương 2 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bừng tỉnh cậu bật dậy nhìn xung quanh cậu biết đây là căn phòng của mình thì không khỏi hoảng hốt " mình chết rồi mà?? Sao lại ở đâu chứ ?? Ủa ?? Quay về quá khứ nữa hả ta ?? "

- vãi *beep* !! Cái gì đây ? Sao da mình lại hồng hào như em bé , tay chân nhỏ xíu vậy nè chờiii?? - take

Nhìn lại lịch trên đầu giường '2/3/2001' cậu đã quay về quá khứ năm cậu 10tuổi

- không sao ! không sao ! Bình tĩnh nào Hanagaki Takemichi ơii ~ mày quay về quá khứ rồi, đã vậy còn là một thằng nhóc 10tuổi - take-tự chấn an bản thân- michi

- sao vậy ?? Có sao không đó ?? Một giọng nói giống hệt cậu lên tiếng

Quay đầu tới chổ phát ra tiếng thì..quao.. Một thằng nhóc ichang mình đập vô mắt cậu, lấy lại bình tình

- Ai đây, sao giống tôi ichang vậy???? -Take

- tao là mày , mày là tao =)) - người đó lên tiếng

Chưa kịp hỏi gì thêm thì cậu nghe tiếng cửa mở ra, là ông ngoại của cậu.Ông nhìn vào mắt cậu không khỏi ngạc nhiên, ánh mắt đó của cháu ông chua xót làm sao

- Cháu tỉnh rồi à ?? Đi vscn đi rồi xuống ăn sáng - ông ngoại take

- vâng.. !! -take

Vừa đáp lại câu nói của ông ngoại cậu đi thẳng vào nhà vs để vscn .Nhìn trong gương , một gương mặt dễ thương, xinh đẹp với mái tóc đen phủ trên gương mặt ..nhưng sao ánh mắt lại xuất hiện tia 3 phần căm thù 2 phần nuối tiếc và 5 phần vô hồn đến lạ. Thay đồ và ăn sáng xong cậu chào ông đi học.

- không cần ông dẫn cháu đâu ạ ! Cháu tự đi được rồi ông ở nhà nghĩ ngơi đi - take nhìn về phía ông lên tiếng

Ông bất ngờ với lời nói của đứa cháu mình, tới khi hoàn hồn thì không nói gì ông chỉ quay đầu đi vào nhà.
Còn cậu vẫn dùng đôi chân nhỏ nhắn lê từng bước đến trường, đi ngang qua công viên cậu thấy cảnh một nhóm người mặc đồ học sinh đang ăn hiếp một cô nhóc, cậu không quan tâm mà bước tiếp

- nè nè ~ không định giúp người ta hả~ cô bé ấy nhìn tội nghiệp chưa kìa~ tao nhìn có vẻ là người quen của mày đó take à ~ take 2 lên tiếng

- Nhìn tao xem có chỗ nào là đánh lại đám đó không ?? -take1

- ora~cần tao giúp khônggg? -take2

- mày thì giúp đ.. !! -take 1 đang nói thì thằng mất dạy kia đã nhập vào cậu không để cậu nói tiếp câu nào :((

- oi..oi.. Một đám con trai vậy mà đi bắt nạn một đứa con gái saoo?~ thật là ~ không thấy mất mặt sao?? - take2

vừa dứt câu cậu đã trả lại thân xác cho take1, trong khi thằng nhỏ còn đang hoang cmn mang vì không biết nên làm gì tiếp theo, tẩn thì không được rồi đó❌

- ồ!! Vậy mày vào chịu đòn thay con nhỏ này đi - một người trong đám đó lên tiếng

- mạnh miệng đó nhóc con ạ !! - một người khác lên tiếng

Chưa để người tiếp theo lên tiếng thì cậu đã chạy như bay tới kéo cô nhóc kia ra khỏi đám đó và vụt đi như một cơn gió để lại đó một số con người đứng đó ngơ ngác. Chạy được một lúc và có thể coi là không còn trong tầm ngắm của tụi kia thì cậu mới thả tay cô nhóc ấy ra.

- ờ...ừm .. Cậu không sao chứ ?? -take1

- à tớ không sao chỉ trầy xước nhẹ thôi ! Cảm ơn nha - hina cúi người nói

Khi ngẩn mặt lên đã không còn thấu bóng dáng của cậu nữa. Hơi bất ngờ nhưng cô vậy tiếp tục đi đến trường. Còn phía cậu thì cũng đang cất bước tới trường nhưng nhìn thằng nào đó với đôi mắt cá chết ,(mọi người biết vì sao rồi đó) đã vậy miệng thì không ngừng chửi rủa ai kia !
Bước vào lớp học cô giáo giới
thiệu cậu là học sinh mới với lớp

- em tự giới thiệu về bản thân mình đi - cô nhìn sang cậu và nói

- chào ! Tớ tên Hanagaki Takemichi - take1

Cô giáo ngạc nhiên nhìn cậu , ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng cô gào thét dữ dội ( tiếng lòng của cô giáo :trời đất ơiiii !! Chúa phù hộ con, tại sao lại có thằng nhóc nhạt nhẽo như vậy chứ?? Ít nhất thì phải thêm câu " xin được giúp đỡ " hoặc là " xin được làm quen " chứ, sao nó có thể nhạt một cách vô lý như vậy chứ) Thấy cô đứng yên một hồi thì cậu lên tiếng tiếp

- vậy chổ ngồi của em ở đâu ạ ??-take1
- À... Em ngồi với ở chổ bàn trống kế bạn nữ kia nha !! - cô giáo hoàn hồn lên tiếng

Cậu gật đầu, xong cậu quay người bước tới chổ được chỉ định, ngồi xuống thì bạn học kế bên lên tiếng

- a ! Chào cậu ! Tớ là Tachibana Hinata, cảm ơn vì chuyện lúc nãy nha

- không cần cảm ơn, chỉ thuận tay cứu thôi, tớ là Hanagaki Takemichi - take1

Nói xong cậu úp mặt xuống bàn mà thiếp đi không chú ý đến cô bạn bên cạch đang tức ói máu

- aaaaaa....nếu lúc nãy cậu ta không cứu mình thì mình đã đập cậu ta ra bã vì sự kiêu ngạo và lạnh lùng của cậu ta rồii - hina lầm bầm









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro