chương 8:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Đã quá mệt mõi, ê ẩm khắp người vậy mà cậu còn khóc nữa.
( sức đâu mà chịu cho nỗi hả bé Take của tui_ t/g) Đúng là không chịu nổi thiệt, cậu đã thiếp đi từ khi nào không hay.
   Về phía anh Shin thì... ổng đi tắm. Vừa bước ra đã thấy cậu ngủ trên ghê sofa rồi. Anh nhẹ nhàng hết mức có thể tiến lại gần cậu, bế cậu nhóc đã ngủ say kia đặt lên giường. Anh ngồi kế bên cậu nhìn ngắm khuôn mặt lúc ngủ của cậu, nó rất bình yên nhưng anh như nhớ lại đôi mắt vô hồn ấy của cậu, không biết cậu đã trải qua những gì mà lại  trở nên trưởng thành trước tuổi như vậy. Như không làm chủ được bản thân anh cuối xuống hôn nhẹ lên mắt cậu.

- cảm ơn em !! _ Shin thì thào
   
  ______ sáng hôm sau_____
   
      Cậu lờ mờ thức dậy, thấy mình đang trong vòng tay ấm áp của anh Shin cậu hơi giật mình.           'hai thằng con trai ôm  nhau không phải rất kì sao' cậu nghĩ bụng 
( cậu mới 10t thôi nên không sao đâu michi à ~~ t/g)
   Cậu nhẹ nhàng gỡ tay anh ra rồi đi vscn.Trong lúc cậu đang ở trong phòng vs thì anh Shin bên ngoài của đã thức dậy, vì nghĩ mình bị nhóc đó giận rồi nên về mà không nói tiếng nào. Anh lòng rối như tơ vò vì không hiểu sao mình bị giận, mỗi lần cậu lơ anh, không thèm tiếp xúc với anh thì anh lại cảm thấy hơi nhói ở ngực trái
( ora~  vậy có bệnh rồi anh ơi ~ anh bị bệnh tương tư bé take rồi a~ _t/g )
    Đang suy nghĩ mấy thứ tiêu cực thì anh nghe tiếng lục đục trong nhà vs, lòng mừng thầm vì cậu không bỏ đi. Anh lết ra khỏi chiếc giường thân yêu mà đi vscn. Anh vừa vô thì cậu cũng đi ra, ôi sao cậu lại không nhìn anh một cái chứ :((
  ( Shin tổn thương)
  Vệ sinh cá nhân xong, anh như lấy hết can đảm mà ngồi kế bên cậu.
- Em...bị sao thế ??_Shin

- Không, em có bị sao đâu_ Take

   Cậu vẫn cố rặn ra nụ cười nhưng nó vừa méo mó vừa không tỏa nắng được như bình thường. Thấy vậy anh nắm chặt vai của cậu, hơi tức giận vì biết cậu đã nói dối mình.

- em biết là em nói dối dở tới mức nào không Takemichi ??_ Shin
-....
  Cậu càng im lặng thì càng khiến anh lo lắng. Anh nhìn thẳng vào đôi mắt không biết nói dối kia. Như đang ép cậu nói ra sự thật. Nhìn anh như vậy cậu càng không nở nói ra sự thật rằng chính cậu em trai mà anh yêu quý hết mức đã hành hạ cậu tàn nhẫn, hắn đã không cho cậu chết lại không muốn cậu sống, mỗi khi hắn bực tức điều gì thì hắn đều đổ lên người cậu, đều trút xuống người cậu thông qua những đòn đánh lên người cậu, chính hắn đã đem lại cho cậu nỗi ám ảnh tâm lý, khiến cậu không thể nào vui vẻ trở lại được , cậu em trai của anh hắn không phải là con người hắn như một con quỷ đột lốt người vậy. Cậu ghét cay ghét đắng hắn ta. Cậu không muốn nói vì cậu không muốn anh vì cậu mà từ mặt em trai hay là vì hắn là em ruột của anh nên anh không quan tâm đến cậu nữa đó là điều cậu không muốn xảy ra nhất.
     Bây giờ trong đầu cậu rất loạn , vừa sợ lần nữa mất đi người  mình yêu quý vừa sợ anh bỏ mặt cậu. Từ khi nào cậu lại trở nên hèn nhát đến vậy.
   Bỗng nhiên cậu òa lên khóc, cậu khóc rất lớn như muốn trốn tránh trách nhiệm, cậu nhào vào lòng anh Shin mà nấc lên từng cơn.

- Em rất sợ ..hức ...rất sợ ...anh sẽ bỏ em ...hức... lại một mình đó ... hức... anh biết không hả??.. Đồ ngốc này... hức _ Take

Cậu vừa nói vừa đấm vào ngực anh. Anh Shin như không tin được điều mình vừa nghe thấy, không phải cậu giận anh mà là đang lo lắng sẽ mất anh sao :33
   
'ôi ! Em dễ thương quá' _ Shin thầm nghĩ

  Anh nhẹ nhàng xoa đầu cậu rồi nói thầm vào tai cậu.

- Anh hứa sẽ không bao giờ bỏ rơi em vì anh rất 'thích' em đó ~
   ( liêm sĩ kìa Shin ơiiii_t/g)
 
  Cậu đang khóc thì nghe anh nói vế sau liền ngửa mặt lên, nghiêng đầu qua như kiểu ' ý anh là sao' á.

- A-Anh chảy máu mũi rồi kìa! Anh có sao không vậy?_Take
  
Hỏi thôi thì không sao nhưng cậu lại áp thẳng trán mình vào trán anh. U là trời, anh Shin máu ra ngày một nhìu.

' tôi chết vì sự dễ thương này chắc tôi cũng cam lòng a~ ' _Shin

  - Anh không...không sao đâu! Em không cần... lo quá đâu _Shin

- Vậy giờ em nhờ anh chở em về được không ạ?? Hôm nay em phải học cùng ông ngoại á :((
- được được !! _ Shin

  _________________________

Trong 4 năm nay, cậu đã học được rất nhiều thứ từ ông ngoại và  Sano -sama. Hai người họ đã chỉ dạy cho cậu từng li từng tí , những thứ cậu muốn biết, muốn học họ đền chỉ cho cậu. Họ không biết rằng cậu học những thứ đó cũng chỉ  là để giúp mình có thể trả thù một cách hoàn hảo. Không một ai biết cậu đang ấp ủ kể hoạch gì trong đầu nhưng (t/g) chắc chắn rằng nó sẽ được thực hiện sớm thôii ~~

 


 
 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro