Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Takemichi chạy , chạy bán sống bán chết . Chạy mà gần như không thể hít thở không khí xung quanh nữa . Đến khi Izana không thể chạy và không còn dấu vết truy đuổi em bây giờ thì mới yên tâm mà đứng yên cố gắng hít từng ngụm không khí.

" Mệt....mệt mỏi...mệt quá trờiiiii "

Mệt quá , em tìm chỗ nào đấy rồi ngủ . Sau khi tỉnh dậy , em lại trên con đường tìm ra con đường để về với mấy bọn bạn của em . Oh , kia rồi , em thấy có ánh sáng của đèn đường kia rồi . Tưởng chừng cuộc chơi đến đây là kết thúc ? Không bé ơi , ả Mily đang đi chơi với Shinichirou và Ran kìa . Hehe , nghiệp quật em rồi em ơi ~ Đời mà , có gì là không thể chứ ? Vừa nhắc đến , với đôi mắt của mấy bà camera chạy bằng cơm , Mily đã thấy mấy sợi tóc vàng của em . 

" Anh Takemichi ! " _ Mily

" Takemichi ? " _ Ran khó hiểu trả lời 

Mệt nhờ ? Hết gặp thằng kia rồi lại đến con phò này , tao quá mệt mỏi !!

Lại phải đi trốn , ui đúng là trong cái rủi có cái xui mà !

" Ẹc "

Kêu lên 1 tiếng , thôi chết . Bọn kia nghe thấy loáng thoáng rồi . 

" Tao vừa nghe thấy tiếng của Takemichi - "

Takemichi lại phải đi trốn , khổ em quá cơ . Khoảng 5 phút sau , bọn hắn mới rời đi trong sự nghi ngờ . Vậy là câu truyện đến đấy là hết , bọn kia nghe xong mặc dù thấy hơi ảo , những vẫn phải chấp nhận sự thật thôi =))

" Bé iuu sao bé bị băng bó thée "Takemichi kể xong , chạy lại chỗ Sanzu rồi nhìn anh với ánh mắt xót xa ( thương hại )

" Im mồm mày lại , thằng cỗng rãnh . " Sanzu cảm thấy nổi da gà sau câu nói của Takemichi-

" Hehe=)) "

" Mày nhớ Sanzu mà hông nhớ taoo àa " Mikey chạy ra ôm Takemichi rồi nói với cái giọng...

" Eo ơi kinh tởm cút mẹ mày đi "

Từ đấy , Mikey đã trở thành sadboy .

.

.

.

" Cuối cùng cũng về nhàa " Takemichi nhớ căn nhà yêu thương của mình quá trờiii

" Thằng cống rãnh , bộ tao tàng hình ? " 

" Ừ đúng rồi đấy "

Sanzu quá mệt mỏi , ai giúp Sanzu với alooo

" Mệc mõi , tao đi ngủ đây . "

" Ờ phắn lẹ dùm "

Takemichi mệt mỏi đi lên phòng , mở cửa ra và nhảy lên giường . Đang chuẩn bị ngủ thì Takemichi thấy lạnh chít đi được , em còn đang định nằm ngủ bật quạt đắp chăn cơ mà ?

" Mùa đông sắp đến rồi sao ? Mình còn muốn đắp chăn bật quạt nữa mà... "

Không biết thói quen từ mùa hè sang mùa đông có khiến em mắc bệnh không nhỉ ? Ai biết được .

Đang chuẩn bị ngủ thì lại nghe thấy tiếng Sanzu gào ầm lên . Con mẹ nó ! Để tao ngủ 1 giấc ngủ cũng không được sao ?  

" Con mẹ mày , có chuyện gì mà gào ầm lên thế ? Có để tao ngủ không thằng l*n ? " Em gào từ tầng 2 xuống

" Đ*t mẹ tao đang đuổi âm binh  " Sanzu đang cố giúp em thế mà lại bị ăn chửi , cay quá quay sang chửi luôn em . 

Takemichi tức quá , đang muốn ngủ mà cũng không yên . Em phóng xuống dưới nhà , thì thấy thằng Sanzu với Izana chuẩn bị pem nhau . À cái này thì tao ủng hộ mày Sanzu ạ , mày với Izana vào pem nhau đi . Tiền viện phí thì để tao lấy tiền của mày đóng cho . 

" À thôi , chúng mày pem nhau tiếp đi . Tao tàng hình . " Takemichi đi lùi , xong chạy lên tầng với tốc độ của mấy chú công an.

" Takemichi ! " 

.

.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro