Chap 1 Tìm kiếm (thêm)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo con đường, theo lối mòn của một con đường cũ kỹ bên trong khu rừng u tối, đã có một thiên thần được sinh ra nhưng tiếc thay cho thiên thần bé nhỏ ấy. Người mẹ của thiên thần ấy lại nhẫn tâm sẵn sàng vứt bỏ thiên thần ấy vì vẻ đẹp của em có thể khiến ả bị mất vị trí trong gia tộc Đại Việt.

Gia tộc Đại Việt được xem là gia tộc của những đại ác ma giết người không gớm tay thế bây giờ gia tộc đó lại sinh ra một ngoại lệ kẻ đấy được gọi là "thiên thần" mà bây giờ họ đang tìm kiếm em.

Trong một tòa lộng lẫy đầy nguy nga nhưng không kém phần kinh dị kèm theo những tiếng đau đớn ở dưới tầng hầm.

Tại tầng hầm ẩm ướt, tiếng roi da vụt càng nhiều càng mạnh mẽ làm người ta kinh sợ kèm theo tiếng kêu van xin của một ai đó! Ồ hóa ra là ả kẻ được xem là mẹ ruột của thiên thần ấy lại nhẫn tâm vứt bỏ đứa con ruột thịt của mình vì sợ vị trí của mình bị lung lay. Từ một kẻ trên vạn người ăn mặc lộng lẫy bây giờ ả trở thành môt thứ gì đó khiến người ta nhìn phải thấy buồn nôn và kinh tởm.
Đại Nam: / quất roi/ Một con ả gái điếm mà còn đòi hỏi phải như bà hoàng ư! Xem ra ta đã chiều ngươi để rồi ngươi quên thân phận mà giám vứt đứa con út của ta/ tạt nước muối vào ả/
Ả: Là.m...ơ..n..tôi b..iết..l..ỗi rồ..I ..t..ha ch..o t..ôi.đ..i/ gào thét/
Mặt Trận: nếu ngươi không vứt bỏ em trai ta và lừa gạt gia tộc ta suốt mấy năm nay rằng em ấy đã chết có lẽ ngươi có thể sống một cuộc sống hoàn hảo! Nhưng ngươi lại ngu muội mà làm điều tối kị ấy hả/ phá nát dung dang của ả/
Tây Sơn: Việt Minh tìm được thằng bé chưa!
Việt Minh: Đang tìm thưa bác
Việt Hoà: Hay treo thưởng kẻ nào tìm được em ấy trao mười tỷ nhỉ
Đông Lào: Ồ hay đấy ông anh! Được thôi cứ thế mà tìm
Ả: th..a ch..o t..ôi l..àm ơ..n th..a ch..o tô..i..là...m ..ơn..
Đông Lào: Tha cho ngươi! Nằm mơ đi!
Mặt Trận: Hay biến ả ta thành một vật thí nghiệm thì sao nhỉ! Sẽ thú vị lắm cho mà xem!
Đại Nam: Cũng được đó! Ta cũng đang cần thêm kẻ thử thuốc luôn.
Đại Nam: Người đâu mang ả vào phòng thí nghiệm của ta
Thuộc hạ: Vâng thưa ngài
Việt Hòa: Lên trên nào, ở lại chỉ lại ngửi thấy mùi ghê tởm từ ả ta với lại mấy người định nhìn ả ta nữa hả!
Việt Minh: Chẳng có ai rảnh hơi mà ở đây mà nhìn ả ta! Cứ nhìn thấy ả ta là ta muốn ghê tởm ả
Đại Nam: được rồi đừng ở đó mà đứng đó lên đi

Tiếng bước chân càng ngày càng vội vã tiếng cửa kẽo kẹt của một căn phòng mà ở đó người ta gọi là phòng thí nghiệm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro