Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Win đã thanh toán tiền xe, Nani đến cổng trường đã đi xuống, yếu ớt dựa lên cổng lớn.

Trên người cậu vẫn còn có chút tin tức tố của Alpha, những người đi đến gần đều dùng ánh mắt hóng drama mà nhìn cậu.

Có người gọi điện thoại đến, Nani lấy điện thoại ở trong túi quần ra bấm nhận điện thoại.

Phuwin sốt ruột hỏi: "Cậu đang ở đâu?"

Giọng nói lớn quá mức khiến cho Nani quay đầu lại nhìn, nhìn thấy Phuwin đang chạy nhanh ra cổng chính thì phất phất tay.

Phuwin vội vàng cúp điện thoại rồi xông tới, cậu ấy đỡ lấy Nani, đặt cánh tay của cậu vòng lên bả vai của mình.

"Đi bệnh viện sao?" Phuwin hỏi.

Không ngờ tới Phuwin lại không có mắng cậu , Nani cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Cậu gật gật đầu, hiện tại so với mặt mũi, quả thực thân thể vẫn quan trọng hơn một chút.

Phuwin nhanh chóng gọi xe, hai người trầm mặc mà chờ xe.

Nani quá mệt mỏi, cậu nhịn không được nghiêng đầu dựa vào người Phuwin, toàn thân mềm nhũn.

Phuwin mặc kệ không lên tiếng.

Nani suy yếu mà nói một câu: "Xin lỗi cậu."

Phuwin quay đầu lại nhìn cậu một cái, trong giọng nói tràn ngập sự đau lòng, nhưng vậy mà lại không có chút mỉa mai nào: "Hiện tại biết thì sai rồi? Cậu hẳn là nên nói xin lỗi với chính mình. Kỳ phát tình lại không cẩn thận như thế, thân thể của cậu không đáng tiền đến như vậy sao?"

Nani không muốn nghe nữa, nói thầm: "Thật giống mẹ mà."

Phuwin ngồi ở bên ngoài chờ, cảm giác bản thân mình giống như đang đưa bạn đi phá thai chui vậy.

Những người tới tới lui lại không phải người già thì cũng là những người trẻ tuổi mang thai.

Phuwin mở điện thoại ra đọc tin nhắn, trên QQ trò chơi mọi người đang dồn dập nhắn tin hỏi cậu ấy.

D**: " Phuwin rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy.(?◇?)?"

Ông đây yêu mày: "Không, tao thực sự khó chịu quá ấy mà."

Phuwin nói lời xin lỗi với bọn họ,

"Rất xin lỗi mọi người, bạn cùng phỏng của tôi đã xảy ra chuyện, tôi đưa cậu ấy đến bệnh viện."

Sau khi kiểm tra xong Phuwin lập tức đi vào xem, Nani nằm trên giường vậy mà lại ngủ thiếp đi rồi, bác sĩ thấp giọng nói: "Bên trong khoang vẫn rất an toàn, không có thụ tinh, nhưng mà mệt nhọc quá độ, vẫn nên chuẩn bị chút nhỏ nước... Buổi chiều là có thể xuất viện, nhớ phải ăn kiêng."

Phuwin gật đầu tỏ vẻ đã nhớ kỹ.

Buổi chiều ba người tới thăm Nani.

Giờ phút này thái độ của Chimon và Phuwin chuyển biến rõ rệt.

Chimon nổi giận đùng đùng, vừa lột vỏ nho vừa mắng cậu: "Nani tôi cũng đến hết chịu nổi cậu rồi, cậu rốt cuộc là ngu ngốc không có mắt nhìn hay là chơi đến ngu người rồi hả! Ba tên A! Cậu đang chơi cờ cá ngựa sao?"

Nani giải thích: "Đó thực sự là bạn của tôi mà, tôi thực sự không ngờ bọn họ lại có thể..."

Phuwin đã đoạt lấy lời của cậu: "Súc sinh như vậy."

"Bản thân cậu không biết bảo vệ lấy mình sao? Trong kỳ phát tình cậu chạy loạn cái gì chứ! Cậu có chút ý thức tự bảo vệ nào hay không hả? Có biết bản thân mình là O hay không?"

Nani rất nhanh đã bị bọn họ nói cho cứng họng.

Cậu cũng đã nhận ra hành động của mình ngu ngốc đến mức nào, trong lúc nhất thời không dám nói lời nào.

Dunk cắt móng tay cho Nani, nghe thấy vậy thì nói: "Thôi nào không cần lo lắng nữa, bản thân Nani cũng chưa đến mức đau lòng như các cậu nói đâu, tự cậu ấy hiểu rõ là được."

Nani nghẹn lời.

Nani bị Dunk nói đến mức cả kinh. Đến lúc này cậu mới phản ứng lại, tâm trạng của cậu tuy rằng có oán giận rất lớn, thế nhưng cũng không thể xem là đau lòng, càng không có hậm hực.

Nếu như là bị Sky làm, Nani chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy trầm cảm. Trái lại hiện tại cậu thân là một O, lại bị ba A làm cả một đêm, hiện tại vậy mà lại vẫn còn có thể ngồi đây nói chuyện phiếm với bạn cùng phòng, tâm trạng không thể nói là nhẹ nhàng, nhưng cũng không đến mức hận thù quá đỗi.

Nani đối mặt với tận sâu trong lòng mình mà sợ hãi. Chẳng lẽ mình là một Omega ngu ngốc không có mắt nhìn lại còn dễ dãi?

Chimon nhớ tới biểu cảm của Nani ngày phát tình khi gặp được ba tên Alpha ưu tú kia, lúc này ngẫm lại, ngẩng đầu u oán mà nhìn Nani, thô bạo nhét một quả nho vào mồm cậu: "Cậu nha, cảm giác giống như là trò giải trí của fuck boy vậy."

Bầu không khí trở nên nhẹ nhàng hơn một chút.

Nani không ngờ tới sau hai năm mình phân hóa thành O rồi, hiện tại dưới tình huống như thế này vẫn còn nghe được đánh giá fuck boy này, trong lúc nhất thời cảm thấy dở khóc dở cười.

Nani tự hỏi một lát, vẫn không thể nghĩ ra được quan hệ giữa mình và đám người Dew là gì.

Chỉ có thể nói, quả thực là "Sau khi phân hoá thành O làm cho các anh em sung sướng một trận."

Dunk cắt móng tay cho cậu xong, thưởng thức một chút, sau đó chợt phát hiện ra một điều: "Cậu là người duy nhất trong phòng chúng ta phá thân sao?"

Nani nhìn về phía Chimon.

Chimon hết hồn hết vía: "Tôi không phải, tôi không có. Tôi vẫn còn thuần khiết đấy nhé."

Nani nhìn về phía bản thân Dunk.

Dunk rất bình tĩnh giới thiệu bản thân: "Nam, 21 tuổi, chưa lập gia đình, còn độc thân, là đóa hoa mẫu đơn xử nam nhé."

Nani tự hỏi một cái rồi chớp mắt, đưa ra kết luận: "Ừ, tôi chính là lãng tử duy nhất đây này."

Phuwin không nhịn được hỏi"Tôi thì sao?"

Nani a một cái nuốt một quả nho được bóc sạch vỏ đưa tới bên miệng mình, nhìn cũng không thèm nhìn đã lên tiếng: "Cậu? Ai nhìn trúng cậu?"

Phuwin ĐM một tiếng, "Tôi con mẹ nó tại sao lại không có ai nhìn trúng chứ!"

Nani quay đầu, nhìn tới nhìn lui dáng vẻ của người vẫn thường cãi nhau với mình: "Phú Thắng à, làm người không thể cứ giữ khư khư thể diện như vậy được. Nếu muốn phá thân thì cứ tìm anh đây nhé, anh giúp cưng phá thân nha."

Cả khuôn mặt của Phuwin tái hẳn đi.

Nani ỷ vào việc bản thân mình đang là bệnh nhân, khoe khoang mà khiêu khích cậu ấy: "Đừng để không có A nào cần cậu, biến thành một O già nua xử nam nhé."

Phuwin nghiến răng nghiến lợi: "Tôi còn chịch được cả cậu đấy nhé."

Dunk cười khúc khích, nhịn không được lên tiếng: "Đừng trêu cậu ấy, cậu ấy có bạn trai nhỏ thật đấy."

Chimon đang tự mình ăn quả nho, nghe vậy thì lá cờ hóng drama trong lòng cũng dựng lên. cậu ấy trước giờ vẫn chưa từng nghe Phuwin nói đến chuyện về mặt này đâu.

Phuwin sắp không ở nổi chỗ này nữa, cậu ấy đứng dậy nói: "Tôi phải đi về học, còn xin nghỉ nữa sẽ bị trượt môn mất."

Đôi mắt của Chimon sáng lên, nói: "Đừng mà, nói một chút đi, lúc nào thì bắt đầu hẹn hò thế?"

Phuwin nhanh chóng kéo Chimon đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro