13.[GeYu] Pocket Pocket

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

***viết hôm Pocket Day mà wen ko đăng :( *** [ABO]

Thế giới bây giờ vẫn tồn tại những loại người phân biệt đối xử và họ vẫn dữ quan niệm cho rằng "Omega cũng chỉ là thứ đồ thỏa mãn tình dục"

Những con người sinh ra mà bị mang trong người dòng máu Omega, thật sự đó là 1 sự thất vọng và đáng trách của bậc phụ huynh. Vì áp lức xã hội, giờ đây, tỉ lệ Alpha trên thế giới là 80% và 20% còn lại là Omega nhưng chỉ được nửa chỗ đó là có cuộc sống bình thường không áp bức.

Itadori Yuji, hôm nay là ngày nhận xét nghiệm của em. Sáng sớm dạy đánh răng các thứ rồi chạy vèo ra ngoài cửa để xem thư trong hòm.

"YUJI-KUN! Ông đã nói gì trong việc chạy trong nhà hả!!"

"Dạaa!!"

Dù vẫn nghe nhưng chân vẫn chạy ra rồi mở cửa, em hồi hộp muốn xem xem mình sẽ là thành phần nào của xã hội.

...

"Sao vậy, Yuji"

"Ông ơi... con là Omega"

Sau khi nghe được câu trả lời không được mong đợi lâm của Yuji, ông kéo em vào nhà, cùng lúc cũng ngó quanh hàng xóm. May mà sáng sớm không ai để í.

"Yuji! Ta muốn con được sống trong thế giới thật sự an toàn nhất có thể. Ta không cấm con yêu đương nhưng, bây giờ thật sự không nên" - Ông nắm chặt cánh tay em, từ tay ông truyền lại một điện run nhẹ.

Yuji nhận ra được sự lo lắng của ông chứ không phải sự tẩy chay và hành hạ. Em ôm ông rồi tự hứa bản thân sẽ nghe lời.

Mấy năm trôi qua, Yuji sống trong vòng lập. Sáng uống thuốc rồi đi học tránh những Alpha lại gần nhất có thể rồi tan học cũng chỉ ở lại 1 lúc rồi về. Cũng đúng, vì Yuji, thứ nhất là Omega trẻ, hai là ông em không hề an tâm chút nào.

Nhưng thời gian vàng mà ông em giao lại chăm sóc người cháu yêu quí cũng phải ngưng, ông nằm trên giường bệnh hướng mắt tới cánh cửa phòng. Đúng như ông dự đoán, Yuji từ bên ngoài bước vào cùng với bó hoa vàng trên tay.

"Nhóc, nay đi học thế nào con" - giọng nói có vẻ hơi mệt mỏi nhưng vẫn gồng hết sức

"Chà, nay CLB của con đã nhặt được vài thứ đồ thú vị, 2 anh chị tiền bối còn cho con xem quyến truyện ma ám gì đó"

..." hừm" - ông nghe xong liền quay lưng lại, mặc cho Yuji đang đứng cắm hoa vào lọ

"Con biết không, dù con là Omega nhưng sức mạnh con lại vô cùng khỏe. Đừng lãng phí nó mà không đi cứu người" - ông nói rồi im lặng

"Ý ông là sao vậy" - em quay lại rồi nhìn ông, ông không còn động đậy nữa.

Mắt em vẫn vậy, chỉ hơi long lanh chút thôi. Bác sĩ, y tạ vội vàng đưa ông đi. 1 chị y tá quen đứng nói chuyện với Yuji một hồi, rồi vỗ nhẹ lưng em.

"Em biết rồi, cảm ơn mọi người"

Xải bước trên đường về nhà, trong đầu em chỉ nhắc đi nhắc lại câu nói cuối cùng của ông. Rồi em quyết định đến "Cao đẳng Chuyên môn Chú thuật Đô thị Tokyo" nơi mà có một người con trai tóc trắng đeo kính râm đã nói với em khi tan học

"Nhóc tóc hồng, có tiềm năng đó. Ta thấy được nó, nhóc cũng sẽ học ở đấy sao?"

"Ở đấy? Là đâu?"

"Thì nhóc biết đó, Cao đẳng Chuyên môn Chú thuật. Nơi... nhóc có vẻ thích hợp?" - hắn vừa nói vừa ngập ngừng lại tự hỏi bản thân

"À... k..không"

Hắn ngiêng đầu nhìn em, rồi gỡ cặp mắt kính xuống

"Sao vậy? Muốn học nhưng không được hả? Ta giúp, ta giúp. Đừng lo, ta là người mạnh nhất" - hắn nói rồi khoác vai em

*bộp*

Tiếng cốc đầu từ phía sau va vào đầu tên tóc trắng. Em tò mò quay đầu. Một người con trai với đôi mắt sắc với mái tóc đen, có ngọn tóc nhỏ lưa thưa trước mặt. Vóc dáng cao ráo cũng chả khác gì tên kia nhưng Yuji nhìn ra thanh niên này có khi còn trưởng thành hơn.

"Gây sự với 1 đứa nhỏ? Mày sao vậy Satoru?" - anh ta lên tiếng.

"Su.Gu.Ru." - Hắn nhấn mạnh tên anh ta.

"Xin lỗi nhóc, tên này hơi thoáng quá mà" - anh lấy tay xoa nhẹ đầu em rồi mỉm cười.

"A.. không sao.. ưm!" - Yuji hơi đỏ tai. Suguru thấy vậy liền cười nhỏ.

"Mày thấy, nhóc này có tiềm năng vào trường đúng không? Nhìn thẳng bé mà xem 'nó' đang chạy xung quanh nhóc ấy mà!" - Saturo to tiếng

"Mày... trật tự chút nào" - Suguru nổi gân nói.

"Hm, đúng thật. Haha, nhóc. Sắp thành Hậu bối mấy anh rồi đấy"

Cả 2 nhìn em cười cười, Yuji vẫn không biết chuyện gì xảy ra cả. Rồi Satoru và Suguru cùng giới thiệu bản thân và em cũng ngược lại.

Gojo nhìn em một hồi rồi hơi gập người tiến gần mặt em nói

"Vậy Yuji là...? Alpha hả"

Đây rồi, câu hỏi mà em lo lắng từ nãy đến giờ.

"Con là Beta, Yuji. Hãy nói với mọi người rằng con là Beta"

Câu nói của ông liền hiện lên đầu em. Yuji không ngập ngừng trả lời

"Không, em là Beta"

Bấy giờ là 6h chiều, nên em phải qua bệnh viện thăm ông rồi.

"Khi nào vào trường thật thì lên lớp trên ta nói chuyện tiếp nhé"

Đó là lời nói cuối cùng 2 người ấy nói với em.

Rồi thời gian trôi qua, em cũng thành học sinh năm nhất tại Cao đẳng Chuyên môn Chú thuật và làm quen được với rất nhiều người và thân nhất với 2 người bạn tên Megumi và Nobara.

Megumi là Alpha và Nobara là Omega. Omega nữ thường được đối xử công bằng hơn trên thế giới, vì họ thấy nó khá bình thường nhưng Omega nam vẫn là 1 chướng ngại.

"Yo, nhóc. Vào được trường rồi này" - Geto vẫy chào em khi đang nói chuyện với Megumi và Nobara bên trong lớp. Gojo cũng ngó đầu vào.

"Chà đúng này, còn nhớ bọn anh chứ" - Gojo vẫy em rồi hỏi

"N..nhớ chứ, Geto-senpai và Gojo-senpai"

Yuji và 2 người bạn cũng chào hỏi 2 vị tiền bối. Rồi cả 5 người ngồi nói chuyện cho đến khi chuông reo.

"Bọn anh lên lớp đây, tạm biệt mấy đứa"

"bai...bai!" - Yuji nói. Tay em dần hạ xuống rồi áp sát tay vào má.

Nobara và Megumi nhìn em, rồi họ nhìn nhau cười phì.

"Sao vậy... 2 cậu cười gì chứ" - Yuji phụng phịu nói.

"Cậu, thích tiền bối kia đúng không. Geto-senpai đó" - Nobara vừa nhếc mắt vừa cười

"K...KHÔNG! AI! AI bảo... chứ..."

"Thôi đi, khi ngồi cả lũ nói chuyện cùng nhau. Cậu nhìn anh ta mãi còn gì" - Megumi nói như đâm trúng tim đen của em

"Rõ vậy sao..."

"Rất rõ là đằng khác" - cả 2 đồng thanh

*****
○v○ yah ****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro