CHAPTER 1. BẠN CÙNG PHÒNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác giả: terra_nullius

Trans + edit + beta: BapGun3012

Tuy chưa có sự đồng ý của tác giả nhưng bản dịch vẫn là công sức của BapGun3012.

DON'T RE - UP, PLZ

_________________________________

" Vâng cha mẹ, con sẽ ổn thôi. Đừng lo lắng, con có thể tự chăm sóc bản thân". Kengkla đã cố gắng nói với cha mẹ mình lần thứ n rằng cậu có thể tự quản ở trong ký túc xá.

" Nhưng con trai, chúng ta có thể cho con một căn hộ thuận tiện hơn và con không cần chia sẻ với bất kỳ ai". Cha cậu không biết rằng một số ít trong những lý do Kengkla muốn ở trong ký túc xá là vì cậu muốn có bạn cùng phòng. Cậu là con một và họ sống trong một ngôi nhà rất lớn, khi dần lớn lên cậu cảm thấy nó có một chút cô đơn nên cậu muốn thử sống chung với người khác.

" Cha đừng lo lắng, nếu con không thích ở đây con sẽ nhờ cha mẹ cho con một căn hộ. Con sẽ thử sống trong ký túc xá trước". Kengkla nói với hy vọng cha mẹ sẽ ngừng cằn nhằn.

" Được rồi, nếu con cần bất kỳ thứ gì, chì cần gọi cho chúng ta, được không?". Mẹ của Kengkla nói trong khi Kengkla chỉ đáp lại bằng một cái gật đầu.

Đó là một chút sau bữa trưa khi cha mẹ cậu quyết định rời đi sau khi giúp cậu sắp xếp tất cả mọi thứ và cho cậu gần một trăm lời nhắc nhở. Ký túc xá của cậu là ký túc xá đại học điển hình: hai giường đơn, hai tủ quần áo, một chiếc bàn nhỏ gần cửa sổ, máy điều hòa không khí và phòng tắm. Đó không phải là những thứ Kengkla từng sử dụng nhưng nó đủ thoải mái.

Cảm thấy hơi mệt mỏi, Kengkla nằm xuống giường và quyết định chợp mắt một chút. Cậu tự hỏi khi nào bạn cùng phòng của mình sẽ chuyển đến và đó sẽ là ai. Cậu hy vọng anh ta tốt để cậu không hối hận về quyết định ở lại đây. Với những suy nghĩ trong đầu, Kengkla rơi vào giấc ngủ.

Khi Kengkla thức dậy thì đã gần 7 giờ tối. Đèn và điều hòa được bất lên và rất nhiều thứ ở khắp giường đối diện, điều đó có nghĩa là bạn cùng phòng của cậu đã đến trong khi cậu ngủ. Nhưng không  có ai ở quanh, Kengkla cho rằng bạn cùng phòng của mình đã ra ngoài để mua thức ăn. Nói về thức ăn, Kengkla có chút đói bụng nên cậu định ra ngoài và gọi món mang về. Nhưng ngay khi cậu chuẩn bị xong, cậu nghe thấy tiếng mở cửa và cậu gần như đã đánh rơi chìa khóa khi nhận ra người đó là ai.

--------------------

POV của Techno

Kengkla trông giống như cậu vừa nhìn thấy một con ma. Tôi muốn cười nhưng tôi đã kiềm chế bản thân mình, không phải là tôi không có phản ứng tương tự như thế trước đó. Trước khi tôi đến đây, tôi không biết phải làm gì khi thấy Kengkla nằm dài trên chiếc giường khác. Tôi biết Kengkla sẽ học cùng trường đại học với tôi vì Technic cũng ở đây, nhưng thật sự cơ hội nào để cậu ta ở cùng ký túc xá. Nhưng chúng tôi đang ở đây, tôi và Kengkla đang ở chung một phòng.

" Xin chào Kla, anh là bạn cùng phòng mới của cậu. Anh đã đến sớm hơn nhưng cậu đã ngủ". Techno cố gắng hết sức để bình tĩnh trong khi thực tế anh chỉ muốn chạy trốn khỏi đây.

-------------------------

Kengkla, mặt khác vẫn im lặng và tiếp tục nhìn chằm chằm vào Techno. Nhưng ngay khi cậu nhận ra mình đã nhìn quá lâu, cậu cố chuyển hướng ánh mắt và đi về phía cửa.

" Cậu đi đâu vậy? Anh đã mua thức ăn cho cả hai chúng ta, anh nghĩ rằng cậu sẽ đói". Techno khiến Kengkla nhìn chàng trai lớn tuổi hơn với sự bối rối. Kengkla đã cố nó điều gì đó nhưng đã bị Techno cắt ngang. " Anh đã mua quá nhiều và anh không thể ăn nó một mình nên có thể ở lại?". Mặc dù Kengkla vẫn còn bối rối, cậu quyết định không tranh luận.

Hai chàng trai ăn trong im lặng không biết phải nói gì. Họ không thể giả vờ tốt đẹp với nhau khi đây là lần đầu tiên họ nói chuyện trong gần hai năm qua.

Kengkla và Techno quen nhau khi Kengka vẫn học lớp 9 và Techno là sinh viên năm nhất đại học. Họ không chắc chắn chính xác nó đã xảy ra như thế nào nhưng Kengkla đã phải lòng Techno trong gần hai năm trước khi Techno vô tình tiết lộ điều đó với em trai mình. Sau đó họ có chút không thoải mái nhưng Kengkla là đứa trẻ kiên trì mà cậu đã có thể làm dịu căng thẳng đi và cuối cùng họ đã đến gần nhau hơn. Nhưng phần còn lại là quá khứ và họ đã chia tay. Kể từ đó, Kengkla đã ngừng đến nhà Techno nhưng vẫn là bạn tốt với Technic . Bây giờ, có đủ vui vẻ để họ có thể như lúc trước?

Techno là người đầu tiên lên tiếng khi anh không thể giữ im lặng được nữa. "Vậy Kla, cậu đang học ở khoa nào?". Techno hỏi như thể anh chưa hỏi em trai mình về điều đó.

" Quản trị king doanh P' ". Kengkla trả lời mà không cần nhìn thẳng vào Techno.

" Ồ, khoa của cậu gần với Technic, thật tốt". Kengkla chỉ gật đầu như một phản ứng và sự im lặng một lần nữa lấp đầy căn phòng.

" Vậy cậu có khỏe không?" Techno hỏi với hy vọng bắt đầu lại cuộc trò chuyện với chàng trai trẻ hơn, nhưng Kengkla, thay vì trả lời, cậu đứng dậy, lấy chìa khóa và đi về phía cửa.

Kengkla dừng lại và quay lưng về phía Techno, cậu nói: " Tôi đã tốt hơn, P',  nhưng tôi không thể giả vờ như anh được, tôi không thể giả vờ như không có việc gì xảy ra và cứ tiếp tục với cuộc sống của một mình anh". Kengkla dừng lại một chút trước khi tiếp tục. " Không cần lo lắng cho tôi đâu P', khi tôi quay lại, tôi thậm chí có thể giả vờ rằng tôi không biết anh". Và với câu nói đó, Kengkla rời đi.

____________________

Coi như khởi động trước khi đánh bộ Cuộc sống tình thú. Mất không biết bao nhiêu máu với bộ đó nữa. Huhu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro