49 - hèn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Và mình hiểu, như kiểu, mình là một người trong dặm dài người sẽ đi qua, mang chút vụn nhỏ lành trong khoảng ngắn người mệt mỏi. Một phần nhỏ bé.

Người, sẽ cần một ai đó đủ lớn, đủ học thức, đủ hiểu biết, đủ tinh tế và dĩ nhiên là đủ trưởng thành, ai đó mà sẽ hoàn thiện người, hướng người tới những mục tiêu to lớn, sâu trong người mong muốn trở thành.

Ấy, là người sẽ hạnh phúc. Không phải chút vụn nhỏ lành, là mình.

Người ạ, người to lớn hơn thế nhiều, tài năng hơn thế nhiều. Hãy tử tế với chính mình.

Mình thường nói, người khác không hiểu mình cần gì thì đừng tự ý làm rồi quyết định. Nhưng nay với người, mình suy nghĩ kiểu như là mình nhìn sâu và thấy được người, rồi hiểu ra không phải là mình.

Mình còn nghĩ, sao lại đặt người cho một ai đó mình không quen biết và tự huyễn hoặc rằng người sẽ hạnh phúc, rồi mình hiểu ra là mình quá nhỏ bé, mình không tự tin hay đúng ra là hèn, thiếu trách nhiệm để trở nên tốt hơn, để mà trở nên ưu tú, để xứng đáng.

Rồi mình hiểu, rằng mình không giúp được về người, góc nào đó của sự chuyên tâm người hướng tới. Ấy, lại là tự suy người cần gì kia hơn.

Điên mất mà.

Những năm ánh sáng phai nhạt - Đại Kiều

https://www.youtube.com/watch?v=oiN7VSMHp5E

Tiểu Kiều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ilimdim