Ngày anh gặp em, mây rơi cuối phố dài
Hạt mưa nhẹ rơi, đôi vai buốt lạnh
Bờ mi nào đã xô đời anh run rẩy đến quên cả lối về
Ta sánh vai nhau cho xóa hận sầu giữa vỡ nát tan hoang, giữa cơn mê bàng hoàng
Ôi cuộc đời này..bây giờ...đầy rẫy những dối gian
Cho những giấc mơ tan, cho vỡ nát cung đàn
Bờ mi ngày xưa, giờ tràn đầy tiếc nuối
Ký ức đã tàn phai, còn lại con đường dài
Anh đi về say khướt trong lẻ loi
Con phố vắng mưa bay, em ôm ấp đắng cay...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro