Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Russia cậu thanh niên trẻ tuổi vừa vào năm lớp 11 nhìn vẻ bề ngoài cậu rất thông minh sáng láng nhưng tâm lỳ thì không , Cậu thường xuyên bị bạn cùng lớp bắt nạt chỉ vì tính trầm lặng của mình nhưng từ khi quá khứ của c bị lộ ra thì lại càng thêm bị bắt nạt dày vò họ thường nói c là thằng mồ cô , 1 đứa trẻ ko cha ko mẹ thậm chí còn quá đáng đến mức đánh đập c suýt tử vong -
- Mn thường hỏi tại sao cậu ko đứng lên phản kháng nhưng họ thật sự ko nằm ở vị trí của c nên chả hiểu đc -
- C mất cha từ năm 15 tuổi các em cũng vì thế mà bỏ đi cứ thế c tự ra ngoài kiếm tiền nuôi sống bản thân trống trọi với cái xã hội khắc nghiệt này vì thành tích giỏi nên c mới có học bổng mới học tại trường đc như hôm nay thêm cả bọn chúng còn là con nhà giàu phản kháng cũng sẽ chỉ gây thiệt cho bản thân, Cớ chi bằng chịu đựng cho qua năm tháng dù sao 1 năm nữa là c ra trường rồi -

Giờ Ra Chơi

Russia:( Nằm lên bàn)

Bạn học 4: Rus sau giờ tan học đi chơi với bọn tớ ko

Russia: Thôi t bận mất rồi

Bạn học 4 : lúc nào cũng thấy c bận hết vậy?

Bạn học 3: Nếu c ko muốn thì thôi xin lỗi đã làm phiền nhé ( Kéo bạn học 4 ra)

Russia: À ừm ko sao( Cười)

Bạn học 3: Đi thôi ( Kéo 3 đi)
                 ___________________

Bạn học 4: Sao lại kéo t ra

Bạn học 3: Rus ko đi chơi đc đâu

Bạn học 4: Tại sao chứ??( hoang mang)

Bạn học 3: C ấy đi làm thêm suốt để nuôi sống bản thân làm gì có thời gian mà đi chơi???

Bạn học 4: Hả thật sao!?( kinh ngạc)

Bạn học 3: Khổ thân cậu ấy mất gđ từ nhỏ ( Xót xa cho c)

                   ______________________

- Ko sai c đã phải đi làm thêm từ rất sớm rồi điều này cũng gây ra cho c nhiều tổn thương về tâm lý và thể xác phải nói tâm lý của c ko ổn định c luôn ko ngừng suy nghĩ tiêu cực thậm chí tự làm đau bản thân đôi lúc khi nằm trên giường nc mắt cậu còn tự mà rơi xuống tính cách thì nắng mưa thất thường lúc vô cảm lúc đau đớn khiến c cảm thấy bản thân thật khó chiều nhiều người đồng ở chỗ c đã khuyên c nên nghỉ ngơi hoặc đi khám bác sĩ nhưng c cứng đầu lắm nhất quyết cho rằng bản thân ổn -
                   _____________________

Trên sân thượng:

Russia : ( ngồi lên lan can sân thượng) Bầu trời đẹp thật

- Cậu nhìn lên bầu trời xanh rộng lớn gió mát cứ ùa vào thôi qua khe tóc đang bay phất phới của cậu,tay c thì đang giữ trc mũ ushanka của mình để tránh nó bị bay, ngắm nhìn bầu trời mênh mông rộng lớn rồi lại nhìn xuống -

Russia: " Nếu mình chết thì có đc lên thiên đường gặp cha ko nhỉ?"

- Bỗng 1 giọng nói vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu -

       { Này?}

Russia:( Giật mình quay đầu) Ukraine?

Ukraine: Ông làm gì mà ngồi trên lan can sân thượng vậy? Tính tự tử à?( tiến đến chỗ Russia).

-Ukraine người em trai thứ hai từng ở trg gđ nhưng giờ đó chỉ là đã từng thằng bé giờ đã đc nhận nuôi bởi 1 cặp Vk ck giàu có yêu thương thằng bé
Hồi còn nhỏ nó ghét cậu lắm vì sự ghen tị mà tình yêu thương cha dành cho c giờ vẫn thế lúc nào gặp c thằng bé cũng tỏ ra rất khó chịu khi nhìn thấy c kể cả lúc này -

Russia: À ko có anh chỉ lên đây hóng gió thôi ( Cười trừ rồi xuống khỏi lan can)

Ukraine: Đống vết thương đó là sao?( Chú vẹt thương trên mặt cậu)

Russia: Huh?

- Cậu hơi ngạc nhiên trc câu hỏi này bởi vì hồi nhỏ mỗi lần c bị thương thì thằng bé sẽ bày ra bộ mặt chế diễu hả hê rồi buông lời cay nghiệt nhưng tại sao lại đột nhiên qtâm c như vậy?-

Ukraine: Tôi hỏi đống vết thương đó từ đâu ra?

Russia: Anh chỉ bị té thôi

Ukraine: Té?

- Ukraine cau mày rõ ràng thằng bé bt đó là là 1 lời nói dối -

Russia: Ừm , Anh đi ko cẩn thận nên bị té thôi em bt anh hậu đậu mà ( Gãi má cười trừ)

-Ukraine tiến đến gần chỗ khiến c có chút hoảng thằng bé nhìn thẳng vào mắt c khiến c e dè mà né tránh ánh mắt đó-

Ukraine: " Vô hồn quá cảm giác thật đau đớn" . . .

Russia: Em sao vậy?( Bất chợt hỏi)

Ukraine: ko có gì ( Rời ánh mắt khỏi cậu)

Bầu không khí dần trở nên ngượng ngùng cả hai đều im thì đột nhiên tiếng chuông hết giờ vang lên

//Reng reng//

- Nó như 1 vị cứu tinh của c lập tức c liên rời đi -

Russia: Hết giờ rồi anh về lớp trc ( nhanh chóng rời đi)

Ukraine: . . .( nhìn theo bóng lưng cậu khuất dần rồi rời đi)
             ___________________________

Về nhà:

- C bc đi trên con đường đèn sáng trở về ngôi nhà nhỏ của mình ngồi nhà từng rất ấm cúng đầy đủ giờ chỉ có 1 mình cậu cô độc trg căn nhà lạnh lẽo đó -

//Cạch//

Russia: Con về rồi đây cha ơi ( cởi giày)

Russia: À ừ nhỉ cha làm gì còn ở đây nữa ( tự giễu cợt bản thân)

- C bc vào nhà tắm rửa thay đồ rồi nấu cho mình 2 bát mì gói nóng hổi để chuẩn bị ra quán làm vc vì này quán mở chế nên c có thời gian về nhà ăn uống tắm rửa -

Russia: ( Ăn mì)  1 ngày 2 bữa chắc là ổn rồi ==

- Ăn uống dọn dẹp xong thì cậu liền thay đồ ra ngoài chuẩn bị đến quán làm vc của mình -

                   __________________

Đồng nghiệp= ĐN

Nữ ĐN 1 : Russia tới rồi đó hả em ( nhìn c bc vào)

Russia: Vâng em xin lỗi vì tới trễ ạ

Nữ ĐN 2: Sao phải xin lỗi chứ ( xua tay)

Nam ĐN 3: Quán mới bắt đầu tiếp khác thôi nhóc vẫn đến đúng giờ lắm

Nữ ĐN 2: Chuẩn luôn

Russia: Vâng ( bc vào trg lấy tạp dề đeo vào)

- Cứ thế cậu bắt đầu công vc của mình pha chế nước rồi bưng ra cho khác cho đến khi gặp khách hàng khó tính -

Khách hàng: làm ăn kiểu gì vậy hả rõ ràng cốc nước t kêu là bạc xỉu ko sữa mà lại cho bạc xỉu có sữa là sao hả!?💢( tức giận quát)

Nữ ĐN 2: Ơ cái bà này bạc xỉu là có sữa đr ko thì gọi mẹ cà phê đen đi bày đặt bạc xỉu ko sữa 💢💢

khách hàng: nhân viên mà đi Thái độ với khách hàng hả gọi quản lý ra đây 💢💢

Russia: Thôi chị ( kéo Nữ ĐN 2 ra)

Russia: quán thật sự xin lỗi ạ mong quý khách bỏ qua ( cúi đầu)

- Thế là c thay chị đồng nghiệp ăn mắng để tránh mất thời gian dù sao c cũng đã quen với vc mắng chửi nhiều rồi -

                 ____________________

Nữ ĐN 2: Chị xin lỗi em nhiều nhá Rusky vì chị mà em bị chửi oan💦

Russia: Ko sao đâu mà t vào làm vc tiếp thôi ( mỉm cười Thể hiện thái độ tích cực)

Nữ ĐN 3: Em lúc nào cũng vậy hết vv và tích cực ngưỡng mộ thật đó

Russia: Hì hì dạ ( Cười rồi gái mã)

- Mặc dù bên ngoài là vậy nhưng trg lòng c đôi lúc cảm giác khá trống rỗng và mù mịt nhưng để những người xung quanh ko bị ảnh hưởng cũng như luôn ko muốn để ai lo lắng c luôn xây dựng cho mình trạng thái lạc quang, tích cực vui vẻ bên ngoài che giấu cảm xúc thật bên trg sau tâm hồn khốn khổ đó -

//Cạch// - // Leng keng,Leng keng//

-tiếng cửa cùng với chiếc chuông gió đc treo bên ngoài vang lên giọng nói đầy quen thuộc bc vào kiến c ko khỏi giật mình mà ngẩng đầu lên nhìn -

Russia: "Đó là!?"

Belarus: Chỗ này viber đẹp anh ha ( hớn hở)

Kazakhstan: Ừm lại còn rộng và thoáng mát nữa

Ukraine: Bạn anh giới thiệu có khác

Nữ ĐN 2: Chào mừng quý khác đến Coffee Loidry các vị muốn oder gì ( Bc đến bàn của hai người với 1 cuốn sổ nhỏ)

Belarus: Cho em ly Matcha nhé

Kazakhstan: Em 1 ly trà đào

Ukraine: Trà chanh là đc rồi ạ

Nữ ĐN 2:( ghi vào sổ) Đc xin quý khách hãy đợi 1 chút ( bc vào quầy)
           
                  _____________________

Russia:( Đeo khẩu trang+ Đội mũ)" ko thể để bọn nó bt mình làm ở đây đc"

Nữ ĐN 2: Rusky ( Bc vào)

Russia: Dạ? có đơn sao?( Quay đầu nhìn cô)

Nữ ĐN 2: Đr ( đưa cuốn sổ nhỏ cho c) Mà em làm gì mà che kín mặt vậy?

Russia: À.... chị ko bt đâu

Nữ ĐN 2: " có lẽ mình ko nên hỏi nhiều..." vậy em ra pha nc đi

Russia: Vâng ( ngoan ngoãn đi ra)

- Sau khi pha xong mặc dù trg lòng có chút lo lắng nhưng c cũng đã bưng đồ uống ra cho những người em thân quen cũ của mình -

Russia: Nước của quý khách đây ạ ( Đặt khay nc xuống)

Kazakhstan: Cảm ơn anh nhiều

Belarus: ( Cầm ly Matcha vừa gọi lên uống) Ưm!? ngon quá ✨

Russia: ( nghe xong thì liên yên tâm đi vào trg)

Ukraine: " Cảm giác anh ta quen vậy nhỉ?"

Nữ ĐN 2: AAAAAA RUSKY  ƠI CHÁY BẾP 💦💦( hét từ trg khu bếp ra )

Kaza+Bela+Ukr:!? ( Giật mình khi nghe tên đó)

Russia : Trời đất!?💦💦( Chạy vào trg dập lửa)

Nam ĐN 3: Rus em ko mang bình cứu hỏa à💦 ( cầm bình cứu hỏa chạy vào trg theo)

Nữ ĐN 1 :Cô lại làm gì vậy hả!?( Chạy vào trg theo)

- Nv trg quán giờ đã chạy vào trg hết để lại 3 vị khách sau khi nghe cái tên thân quen thì liên trầm tư -

Belarus: Đó thật sự là Anh rus sao....

Kazakhstan: Chắc chỉ là trùng tên thôi nhỉ. . .

- Ukraine cau mày c tự hỏi tại sao anh trai lại ko muốn đối mặt với các em và c chả phải quan hệ anh em bọn c rất tốt sao nhưng c cũng để ý lớp băng bó dày ở trên cách tay c mặc dù đã có tay áo trg nhưng phần băng bó ở ngón tay cũng lộ ra khiến c ko khỏi nghi ngờ-

Ukraine:" Anh ta sẽ ko bao giờ làm điều ngu ngốc đó đâu"( Gạt phắt suy nghĩ)

                 ______________________

- Sau khi cả 3 uống sau thì liên ra quầy tính tiền thì lại gặp cậu -

Russia: ( cố ko nhìn vào bọn họ+. Bấm máy tính tiền) Của quý khách 35$66 xu

Ukraine:( Đưa tiền cho c)

Russia:( Nhận tiền) Cảm ơn quý khách chúc quý khách một ngày tốt lành

- Ba người em lưỡng lự nhìn c rồi rời đi cảm giác trg lòng c cuối cùng cũng đc thả lỏng c cởi khẩu trang và mũ rồi quay trở lại với công vc của mình -

                  _____________________

Tối:00:35

- Cậu bc đi trên con đường thanh vắng trở về căn nhà nhỏ , làn gió thổi nhè nhẹ qua mặt c cũng sắp đến mùa đông rồi nhưng c vẫn thế lạnh lẽo và cô độc -
Tối 00:45

- C về đến nhà cởi giày thay đồ rồi nằm phịch xuống giường c mệt lắm lắm vc cả ngày khiến c rất mệt ấy thế mà c ko thể nào ngủ đc cứ trằn trọc lăn qua lăn lại bỗng chốc những kí ức đó lại ùa về -

Russia: lại nữa rồi ( lặng lẽ rời nước mắt)

- những kí ức tồi tệ luôn đeo bám c chúng luôn phai đi vào buổi và ùa về trg buổi tối trg những cơn ác mộng đã hành hạ c mỗi đêm -

- Mắt c nặng trĩu rồi từ từ chìm vào giấc ngủ để đón chờ những cơn ác mộng đó -
______________________________________

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nộitâm