chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 12.

- Hãy tìm một người có thể cam kết cho em một tương lai lâu dài, đừng tìm những người như chị.

- Chị coi em là điên khùng mất tỉnh táo cũng được, dù sao thì vừa rồi trước khi đi ngủ chị cũng đã đồng ý cho em ở cùng chị, tý nữa em sẽ về khách sạn mang vali sang ở với chị đó – Siyeon coi như điếc, không quan tâm mấy lời vô tâm của Kim SuA.

Cô nghĩ rằng,chỉ có cách đó mới giải quyết được vấn đề, cô tốt nhất là không nên tin lời người kia nói. Cô chỉ cần nhìn hành động thôi.

Với những hành động ôn nhu đó, cô không tin là Kim SuA không có cảm xúc với cô.

SuA bật cười với sự cố chấp của người kia, nhưng miệng thốt ra một câu chủ động.

- Tý nữa chị chở em đến khách sạn.

- Hôm nay mấy giờ chị đi làm?

- Hôm nay chị nghỉ.

- Hay quá – Siyeon mừng rỡ.

Ăn trưa xong xuôi Siyeon chủ động đi dọn dẹp, thay quần áo, rồi hai người đến khách sạn để lấy đồ và trả phòng. Siyeon có khá nhiều vali và khi hai người bước về lại căn nhà, SuA đứng nhìn quanh một hồi để nghĩ cách sắp xếp đống đồ đạc của Siyeon.

- Sing, em chỉ ở đây có một tuần mà sao nhiều hành lý vậy hả, như là ở vài tháng vậy.

- Chị vừa gọi em là gì?

- Sing, gọi vậy cho ngắn gọn, đỡ tốn thời gian – SuA giải thích đại rồi bắt tay vào sắp xếp đồ cho Siyeon.

Siyeon như có bướm bay ở trong lòng, bếp trưởng Kim khi không lại đặt cho cô một biệt danh mà cô thấy thật đặc biệt và đáng yêu.

SuA thể hiện là một người rất ngăn nắp và chỉnh chu, cái cách cô ấy hành động rất nhanh gọn. Siyeon ban đầu nghĩ sẽ không có cách nào có thể nhét vừa mấy cái vali của cô vào những không gian trống của căn nhà này được, nhưng SuA đã làm được điều đó.

Việc Siyeon dọn vào nhà SuA ở là ý kiến riêng của Siyeon, là sự ngang ngược của cô nàng, nhưng người xắn tay sắp xếp hành lý, sắp xếp đống mỹ phẩm và vật dụng cá nhân, gấp quần áo, hầu hết là SuA làm, thậm chí cô ấy còn gấp đồ lót vào tủ cho cô luôn. Siyeon chỉ việc ở đằng sau, SuA bảo làm cái gì thì cô làm cái nấy. Siyeon bất ngờ vì sự chủ động này của SuA, cô không hề nói một câu nhờ vả nào mà cô ấy đã tự làm hết cho cô rồi.

Nếu cứ tiếp tục thế này thì làm sao cô dứt SuA ra khỏi cuộc đời cô được, chỉ còn cách lún thêm sâu vào.

Cô sẽ yêu Kim Alice cho đến chết mất….

Rốt cuộc sau vài tiếng, căn nhà ấm áp của SuA đã trở nên ấm áp hơn, vì nhiều đồ đạc hơn, diện tích trống không còn.

- Chị có thấy là nhà chị tự dưng trông đẹp hơn không? – Siyeon lại giở giọng tán tỉnh khiến SuA bật cười.

- Tào lao, các tiếp viên hàng không thường có xu hướng vậy hả?

- Sao chị cứ lôi nghề nghiệp của em ra để đay nghiến vậy nhỉ, có vẻ như chị có ấn tượng xấu với ngành hàng không hả?

- Người yêu cũ của chị là một tiếp viên hàng không.

- Hả? – Siyeon giật mình, một thông tin mới mẻ về con người bí hiểm Kim SuA đã được tiết lộ, cô cảm thấy rất sốc.

- …………………..

- Là người Hàn hả? Cô ấy làm ở hãng hàng không nào? – Siyeon tò mò, cô có mối quan hệ rộng rãi ở ngành hàng không, nếu người yêu cũ của SuA là người Hàn, có khi là cô biết người đó.

- Là người Hàn, làm ở hãng Asiana Airline.

- Ồ, em có quen biết vài người làm ở hãng đó, cô ấy tên gì?

- Em hỏi làm gì?

- Ờ thì….em tò mò – Siyeon ngồi xuống ghế sofa.

- Dù sao cũng là chuyện cũ rồi mà – SuA cũng ngồi xuống bên cạnh.

- Hai người gặp nhau như thế nào?

- Cô ấy từng đi du lịch ở gần nơi chị sống.

- Vậy là hai người yêu xa à?

- Cũng không hẳn, cô ấy bay đến chỗ chị khá thường xuyên.

- Đó là người mà chị muốn bị ràng buộc, chị sẵn sàng có mối quan hệ nghiêm túc với người đó, thì chắc hẳn cô ấy phải có gì đó đặc biệt chứ hả?

- Thực ra thì lúc yêu cô ấy chị chưa có suy nghĩ muốn tự do như bây giờ.

- Vậy em là người không đúng thời điểm với chị hả? – Siyeon lại hỏi một câu khiến SuA buồn cười.

- ……………….

- Lý do hai người chia tay là gì? Ai nói lời chia tay trước?

- Chị nói lời chia tay với cô ấy, vì hết yêu.

- Hết yêu? Chị có người khác lúc đó hả?

- Không.

Siyeon suy nghĩ trong đầu, câu trả lời của SuA nghe thật thiếu thuyết phục. Nhưng khi nhìn lại thì cô thấy chuyện này khá giống chuyện của cô, cô cũng nói lời chia tay với Minji bằng một lý do cũng quá đơn giản và thiếu thuyết phục.

Nhưng sự thật là, cô muốn chia tay Minji vì cô đã lỡ yêu một người khác, chẳng qua cô sợ hãi nên không dám nói. Sẽ có một ngày cô có dũng cảm để nói ra, cô chắc chắn sẽ phải nói ra sự thật này.

Vì cô thực sự rất yêu Alice Kim.

- Khi yêu cô ấy chị có bị tổn thương không, lý do gì mà bây giờ chị lại muốn tự do và không muốn bắt đầu bất cứ một mối quan hệ nào như vậy?

- Chị không bị tổn thương, cô ấy rất yêu thương chị - SuA trả lời câu hỏi đầu tiên và lảng tránh câu hỏi thứ hai.

- Vậy là chị làm tổn thương cô ấy?

- …………….. – SuA gật đầu trong ngại ngùng.

- Cũng dễ hiểu, vì em đã gặp chị một thời gian ngắn gần đây và em cũng bị tổn thương bởi chị, lời chị nói, cách chị sống sẽ dễ làm người khác tổn thương đó – Siyeon giảng giải.

- Vậy thì tại sao em lại ở đây?

- Chị hỏi câu này là có ý gì, chị muốn làm em nhụt chí và đuổi em đi? Không đơn giản vậy đâu Alice Kim.

SuA bật cười với lời đe dọa dở hơi kia.

- Em ở đây vì em không muốn bị tổn thương nữa.

- …………….

- Ở cạnh chị, em sẽ không bị tổn thương nữa.

SuA trầm ngâm nhìn Siyeon, lắng nghe từng từ cô ấy vừa nói, và cảm nhận từng chút một.

Sự ngang bướng của Siyeon làm cô cảm thấy đặc biệt.

- Sao lại nhìn em như vậy? – Siyeon nhẹ giọng.

- Em rất xinh đẹp – đáy mắt đen láy của SuA nở rộng đầy cảm xúc.

- Hôn em đi.

 SuA chạm lấy cổ Siyeon và kéo về phía mình, trao cho người kia một nụ hôn ngọt ngào. Siyeon cong người theo hành động của SuA, cảm xúc dâng trào, hạnh phúc như những đám mây trắng yên bình ngoài kia.

- Tiếp đi – Siyeon thì thầm nói khi SuA rời nụ hôn ra.

SuA nghe lời, lại tiếp tục.

- Tối nay em muốn ăn gì? – SuA hỏi trong nụ hôn.

- Ăn chị - Siyeon đờ đẫn trả lời, chiếc lưỡi của bếp trưởng Kim làm cô không còn nhận thức được gì nữa rồi. Câu trả lời của cô nhận được một cái tét vào mông của SuA, nhưng cô chẳng đau chút nào hết, mà chỉ thấy cao hứng hơn.

- Chị hỏi nghiêm túc.

- Tại sao lại hỏi trong lúc đang hôn em như vậy hả? – Siyeon phàn nàn, ôm lấy cổ SuA kéo về phía mình thật mạnh, cô dần ngửa ra nằm xuống ghế sofa, vén tóc SuA ra đằng sau tai để tiếp tục hôn cô ấy.

SuA chống hai tay sang hai bên để đỡ trọng lực, vừa hôn vừa tranh thủ nói.

- Baby, chị đói, mình đi ăn tối thôi.

Siyeon dừng nụ hôn lại, cô chợt nhận ra điểm khác biệt giữa cô và SuA. Khi đói, SuA sẽ ưu tiên việc ăn trước, còn cô thì ưu tiên việc lên giường hơn, cô cũng đang rất đói nhưng cô muốn ân ái với Kim SuA…..

Nhưng giọng nói ngọt ngào của cô ấy khiến cô không thể từ chối được. Kim SuA đã bắt đầu gọi cô bằng những biệt danh khác nhau, đều là những lời gọi yêu chiều.

Thôi thì…..cô đành kiên nhẫn một chút vậy.

- Em muốn ăn spaghetti – Siyeon trả lời đúng trọng tâm.

- Đi nào.

SuA chở Siyeon đến một quán ăn có vị trí rất đẹp, nhìn ra ngoài là một con sông dài thơ mộng, phía bên kia sông là tháp Eiffel. Siyeon đã từng đến tháp Eiffel một lần, nhưng cô lại không biết có một con sông đẹp như vậy ở bên cạnh. Hiện tại trời đã tối dần nên đèn led được bật lên xung quanh, khiến cho con sông trông thật huyền diệu.

- Con sông này tên gì?

- Sông Senie.

- Đẹp quá, chị đã đến Paris mấy lần rồi?

- Đây là lần đầu tiên chị đến Paris.

- Em nghĩ rằng chị là người thích tự do và khám phá, chắc chị đã đi du lịch nhiều nước rồi đúng không?

- Không, chị chỉ ưa thích tự do được một thời gian ngắn gần đây, trước đó chị chỉ tập trung công việc.

- Vậy là em đoán đúng, chị từng là người tham vọng công việc.

- ……………

- Em cũng là người tham vọng trong công việc, vì gia đình em ở Daegu xuất thân rất bình thường, nên em luôn cố gắng học thật giỏi làm việc thật chăm chỉ để có nền tảng kinh tế ổn định.

- Điều đó thực sự rất tốt, nhưng em nhớ đừng tham vọng quá mà đánh đổi sức khỏe, cân bằng bao giờ cũng tốt hơn.

- Đây là lần đầu tiên em vứt bỏ tham vọng công việc của em để lặn lộn đến đây, cầu xin một mối quan hệ nghiêm túc với một người đó.

SuA bật cười, cúi xuống ăn miếng gà.

- Vậy mà chị nỡ nhìn một người vất vả như vậy hay sao? – Siyeon nhếch môi.

- Sing, mọi thứ đều là do em tự quyết định tự chủ động, có ai bắt ép em đâu, giờ em lại đổ trách nhiệm lên đầu chị ư?

- Em không có gì để biện hộ cho cái sự ngang ngược của mình, nhưng chị cũng nên chịu trách nhiệm không phải sao?

- Sự ngang ngược của em thật đặc biệt – SuA thích thú uống một ngụm rượu.

- Chị thích uống rượu vang đúng không? Em thấy trong nhà chị có mấy chai rượu.

- Ừ, rượu vang khiến cho người ta cảm thấy bớt căng thẳng, chị uống thường xuyên.

- Chị thích rượu vang đỏ hơn hay trắng hơn?

- Rượu vang đỏ.

Hai người cùng nhau thưởng thức bữa tối lãng mạn, không gian chỉ có màu vàng và màu đen, tạo nên một gam màu nâu tổng hợp đầy sự yên bình, âm nhạc Jazz du dương khắp các góc phòng. Nhà hàng này cũng chỉ phục vụ bàn đôi, chỉ dành cho các cặp đôi.

- Chị từng yêu bao nhiêu người rồi? – Siyeon tạo chủ đề nói chuyện.

- 2 người.

- Vậy là trước cái cô tiếp viên hàng không là mối tình đầu của chị, cũng là người Hàn hả?

- Là người gốc Hàn, cô ấy sống ở Canada từ bé.

- Vậy hóa ra nơi ở chính của chị là Canada? – Siyeon bắt đầu đoán.

- ………….. – SuA chỉ mỉm cười.

- Em đã đoán đúng rồi, Kim Alice, chị không thoát khỏi em được đâu.

- Canada là đất nước diện tích lớn thứ 2 thế giới, em có là thần thánh cũng không tìm được chị đâu – SuA nhấc lông mày thách thức.

- Có thể chị ở thủ đô Ottawa, Vancouver,Toronto hoặc Kingston, một trong 4 thành phố này đúng không? – Siyeon khoe kiến thức của mình.

- …………….. – SuA lại mỉm cười, không nhìn Siyeon và cặm cụi ăn.

- Vậy là em đoán đúng nữa rồi – Siyeon tự mình phục mình.

- …………..

- Hai mối tình của chị kéo dài trong bao lâu?

- Mối tình đầu 3 năm, mối tình sau 6 năm.

- Ôi trời, các mối tình của chị đều kéo dài rất lâu, vậy là chị yêu từ thời còn đi học luôn đúng không, chị làm em ngạc nhiên đó.

- Là sao?

- Thông thường những người có mối quan hệ lâu như vậy không có tính cách ưa tự do như chị đâu, họ sẽ có xu hướng thích ổn định mà muốn đi tới hôn nhân luôn.

- Trong thời gian yêu Yuna, có đôi lúc chị cũng nghĩ tới kết hôn.

- Yuna? Là cái cô gái tiếp viên hàng không? Nghe tên quen quá, có vẻ như em biết cô gái này – Siyeon xoa xoa thái dương suy nghĩ.

- ………………….

- Giờ chị còn yêu cô ấy không?

- Không.

- Chị hết yêu cô ấy vì chán sao? Hai người yêu nhau lâu quá rồi nên chị chán?

- Không hẳn.

- Có lẽ Yuna đã bị tổn thương rất nhiều, cái kiểu lý do của chị nghe thật củ chuối – Siyeon chẹp miệng.

- Chính vì thế nên chị không phải một người yêu lý tưởng, em nên từ bỏ đi Lee Siyeon.

- Chị đừng có giở cái giọng đó nữa đi, em mang đủ hành lý để ở với chị cả tháng đó – Siyeon coi như điếc một lần nữa, cô lên giọng đanh đá.

- Vậy là em quyết ở đây một tháng?

End chap 12.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro