eighteen.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật sự chẳng thể tin nổi, từ giây phút bước vào nhà gã đều là những chuyện có mơ cũng cũng không dám tin.

Mặt và ngực cậu giờ đầy nhầy nhụa tinh dịch, cảm giác dính nhớp đó vô cùng kinh tởm, mùi của nó cũng chẳng dễ chịu chút nào. Nhưng cậu mệt rồi cũng chẳng thèm quan tâm làm gì.

Giờ đây gã có giết cậu thì cậu cũng chẳng thể phản kháng nổi. Cậu chỉ cảm nhận được là gã đang bế cậu đi đâu đó.

"Phải ra ngoài rồi nên mặc đồ vào thôi."

Gã lục lọi trong tủ đồ một hồi thì lôi ra một bộ đồ y tá. Nói là bộ đồ thế thôi nhưng nó giống mảnh vải thì đúng hơn. Nó gần như xuyên thấu và mỏng tang. Kèm theo đó còn có một đôi tất ren gần như tàng hình, rõ ràng thứ đó sinh ra trên đời không để giữ ấm mà nó sinh ra là để xé khi làm tình.

Đôi mắt mơ hồ của cậu chỉ nhìn ra logo chữ thập đỏ.

Gã hướng tới hướng cậu rồi nhanh chóng giúp cậu mặc cái thứ đồ tình thú đó vào người. Rất khó chịu nó bó sát lấy vùng ngực và mông của cậu.

"Đi ra ngoài thôi nào."

Chính xác là gã định play ở sân vườn, ban công gã rất thích nhưng hiện tại gã vẫn muốn hòa mình vào thiên nhiên hơn. Chơi ngoài trời rõ ràng là vô cùng thú vị, gã còn muốn chơi cậu ở ngay trên ghế huấn luyện viên của cậu nữa. Nhưng mà có vẻ điều này chẳng mấy khả thi.

Gã bế cậu theo kiểu công chúa rồi đi thẳng ra bên ngoài, nhiệt độ ngoài trời làm cậu bỗng run rẩy, hình như cậu cảm lạnh mất rồi.

Đầu cậu giờ quay mòng mòng, cả người cũng cảm thấy rất nóng.

"Đừng, thật sự nếu còn làm thì sẽ ốm mất."

Gã khó hiểu nhìn cậu rồi lại cười, cậu bị gã chơi đến mức ốm liệt giường. Nghe thú vị thật, càng nghe gã lại càng muốn biến nó thành sự thật.

Huấn luyện viên B Ray bị chơi cho ốm liệt giường nên không thể đi quay tập mới được, nghe đúng là chẳng chuyên nghiệp chút nào.

Gã cười đến đau hết cả bụng, đáng yêu thật, gã cũng muốn chơi cậu khi cậu đang ốm nữa. Cảm giác ức hiếp một người bệnh ốm yếu, con mẹ nó nghe nứ*g quá đi mất.

Gã đặt cậu trước một khoảng nhỏ trồng đầy hoa hồng.

"Mấy bé hoa hồng xem bé Bảo bị ch*ch thì đừng cười bé Bảo nhé."

Câu nói của gã dù chỉ là để châm biếm nhưng thật sự cậu cảm thấy như bụi hồng kia có hàng trăm ánh mắt nhìn cậu vậy. Ngại chết đi được, cậu nhắm mắt đứng cũng chẳng vững.

Gã một tay cố định eo cậu rồi một tay luồn lên xoa cằm cậu như đang an ủi một con mèo.

Gã dừng xoa cằm cậu rồi dùng một tay luồn vào trong tất nơi đùi non của mà bấu, nó đau đến nỗi cậu không ngừng khóc.

Bấu xong gã lấy thứ ấy nhét vào trong tất, thứ nóng bỏng ấy cọ xát vào vết thương gã vừa gây ra. Cậu thấy nó thực sự quá đỗi biến thái.

Tay gã cũng không để im mà vén váy lên rồi tét vào mông cậu. Chỗ in hằn dấu tay hắn không ngừng đau rát. Cậu chỉ biết đứng chôn chân ở đó chịu trận rồi không ngừng rên rỉ.

Gã cạ thứ ấy vào đùi cậu rất lâu, đến khi gã rút ra cậu cảm nhận nó hình như đã to hơn lúc mới đút vào thì phải.

Thứ đó của gã giờ rất cứng, nó chọc vào mông cậu làm cậu rất sợ, hệt như chơi trò cảm giác mạnh vậy. Chẳng biết gã sẽ đột ngột đâm vào lúc nào nữa.

Gã vẫn cứ để nó ở đó rồi sờ tay lên xoa nắn ngực cậu, gã rất thích đầu ti của cậu. Gã có thể nghịch nó cả ngày. Chỗ này rất hồng hào, độ dốc thì vừa đủ. Cảm giác cầm nắm cũng rất tốt.

"Y tá ơi không ổn rồi cứu tôi với, tôi nứ*g sắp chết rồi."

Câu nói dừng cũng là lúc gã đâm thẳng cái thứ ấy vào trong lỗ nhỏ vẫn chưa khép lại sau trận mây mưa ở ban công vừa rồi.

Cậu đứng không vững suýt chút nữa thì ngã lao người vào bụi hồng trước mặt. May là gã kịp thời kéo cậu lại.

Hiện tại cậu chỉ biết mở miệng rên rỉ, gương mặt mơ hồ nhìn vào vô định, đầu óc càng ngày càng loạn. Thật sự giờ cậu không còn đau nữa, chỉ thấy rất thoải mái. Thoải mái muốn bắn luôn rồi. Dù không muốn công nhận nhưng gã làm tình quá giỏi.

Gã thấy cậu ngoan ngoãn hơn nên cũng đã dịu dàng hơn. Chỉ là khái niệm dịu dàng của gã hơi khác với mọi người chút thôi.

Gã nhận ra một điều là cậu trở nên nhạy cảm thái quá khi làm tình ở ngoài trời. Giống như hiện tại, cái lỗ nhỏ của cậu mút gã chặt đến nỗi gã sướng phát điên. Ở bên ngoài tiêng rên rỉ của cậu nghe cũng ngại ngùng hơn nhiều.

Y tá này phục vụ bệnh nhân cũng tốt quá đi mất, gã sẽ đánh giá 5 sao dịch vụ. Mỗi tội y tá này có lẽ chỉ phục vụ gã một lần thôi, tiếc quá đi mất.

"Y tá à, tôi hay bị bệnh lắm có thể nào chăm sóc tôi mỗi khi tôi bệnh được không?"

Gã không cho phép cậu từ chối, từng cú thúc lút cán đã nói rõ về điều đó. Cậu khó nói từng chữ, giờ giọng cậu đã khàn đặc do khóc và rên quá nhiều.

"Aaa.. đ.. được mà. N.. nhẹ chút."

Nhìn cậu khổ sở như vậy làm gã vô cùng hài lòng mà gặm lấy tai đang đỏ ửng lên chẳng biết vì ngại hay vì sướng kia.

Gã đột nhiên xoay người cậu lại đối diện với mình. Gã muốn nhìn bộ dạng bị chơi đến sắp ngất của cậu bây giờ ra sao.

Trông thực sự là đáng thương, mặt và ngực cậu vẫn còn dính tinh dịch. Chính xác là bộ dạng bị người ta làm nhục.

Gã một tay vuốt thứ đang cương cứng một tay nắm cằm cậu rồi hôn xuống, nụ hôn này có nhẹ nhàng hơn hai nụ hôn trước một chút, gã không còn chèn ép khiến cậu không thở nổi nữa. Nhưng vì thế mà nụ hôn này kéo dài rất lâu. Cậu thậm chí cũng chẳng thể ước lượng thời gian của nó.

Chỉ biết khi hôn xong mắt cậu dần nhòa đi.

"N.. nó. Raa.."

Sau đó thì trước mắt cậu chỉ toàn một màu đen, ý thức cũng mơ hồ, bên tai chỉ còn nghe lại vài lời nói không rõ ràng từ gã.

Gã cười khổ, thế mà cậu lại bị gã chơi cho ngất thật này, mới có 3 lần mà đã lăn ra ngất rồi, mẹ nó cái của gã vẫn còn dựng đứng.

Gã bế cậu vào phòng ngủ rồi lại đặt cậu lên giường, bộ dạng ngất xỉu này trông tình thú đến phát điên.

Gã tiếp tục tiến tới rồi tách hai chân cậu ra mà làm, tuy là cậu không rên rỉ nhưng cái cơ thể này với hắn vẫn vô cùng tuyệt. Đến khi gã ra và tha cho cậu thì đồng hồ đã điểm 3 giờ 30 phút sáng.

Tuy nhiên gã vẫn chưa được ngủ mà phải lau người sạch sẽ và thay đồ cho cậu. Nhưng gã bỗng phát hiện, người cậu dường như rất nóng.

"Đ*t mẹ bị ch*ch phát ốm thật à?"

Gã cười, hiện tại tuy không nên nhưng gã không nhịn được. Sau khi bình tĩnh lại gã liền lấy thuốc cho cậu uống. Sau một hồi kiểm tra thì gã mới yên tâm tắt đèn đi ngủ.

Có gì thì cứ đi ngủ đã đợi mai thức dậy gã sẽ đau đầu đây.

H chấm dứt tại đây, sốp định thêm vài chap nữa nhưng cái gì nhiều quá nó cũng không tốt. Sốp có rất nhiều idea H trong đầu đợi sóng gió qua thì mời cả nhà húp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro