thirty five.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gã thực sự không thể cười nổi. Câu nói đùa kia vẫn có ít nhiều là sự thật. Club của gã và bạn sau vụ lùm xùm kia thì lượng khách giảm đi đáng kể dẫu cho quán vẫn chạy pr đều đều. Chuyện này gã là người có lỗi, chỗ anh em với nhau chuyện tiền bạc thú thực khó nói. Công nhận quản lí của thằng nhóc kia gây ra cho gã khá nhiều rắc rối đấy.

Cả thằng nhóc kia cũng vậy cứ không mặc quần áo rồi chạy nhong nhong trong tâm trí gã cả ngày thôi.

Điều đó đương nhiên làm gã rất bận tâm rồi, cả ngày cứ bứt rứt không thôi công việc cũng chẳng để tâm nổi.

Dẫu sao thì vẫn phải từ từ chẳng thể vồ vập con nhà người ta được.

Cả buổi quay gã vẫn cứ đeo kính râm rồi tia con nhà người ta suốt thôi.

"Oke cảm ơn mọi người rất nhiều."

Tổ sản xuất cuối cùng cũng đã thông báo hoàn thành set quay cho hôm nay.

"Mọi người hôm nay có ai đi ăn hong nà?"

Trang Anh vẫy vẫy tay, lâu lắm rồi chưa có được ăn với nhau một bữa đàng hoàng.

Hầu hết thì mọi người đều đồng ý, tất nhiên cậu nhỏ nhất nên sẽ quyết định đi theo số đông.

"Hôm nay anh bận mất rồi không đi được."

Cậu bất giác quay sang nhìn gã, cũng có chút bất ngờ biểu hiện trên gương mặt. Bình thường thì gã luôn có mặt trong mọi cuộc chơi. Hôm nay tự nhiên lại không đi điều này làm cậu cũng có chút quan tâm. Chắc có lẽ gã chỉ thích đi club, bar thôi. Đúng là thằng già mất nết mà.

Mọi người ai nấy đều nhanh nhanh chóng chóng di chuyển ra xe đến quán ăn đã được Trang Anh đặt sẵn.

Tất nhiên gã cũng di chuyển ra xe, nhưng mà sẽ không đi cùng mọi người. Phải sử dụng khéo léo sự vắng mặt để tăng thêm kính trọng và danh giá. Cái liếc mắt khi nãy của cậu khiến gã biết kế hoạch thao túng của mình đã thành công phần nào rồi.

Gã cũng chẳng rảnh rỗi, đánh lái ra ngoại ô và tiếp tục dừng lại ở cửa tiệm hoa hôm nào. Tuy mấy hành động này có vẻ rất sến nhưng không sao cả đây cũng chỉ là chút thành ý của gã. Ai mà chẳng thích được tặng quà cơ chứ?

"Chào bác, cháu đến để lấy hoa."

Người phụ nữ đứng tuổi dừng lại hành động đang dang dở rồi bước tới cười hiền từ.

"À, bác để trong kia cháu ngồi đây chờ đi."

Gã vui vẻ ngồi xuống chiếc ghế nhỏ ngay cạnh chiếc bàn gỗ bày đầy hoa tươi.

"Đây, bác chờ mãi đấy."

Gã cầm lấy bó hoa dành dành từ tay người phụ nữ, bó hoa trắng muốt tinh khiết khiến gã đột nhiên cười mỉm.

"Thôi cháu phải về rồi. Cháu chào bác."

Rời khỏi tiệm hoa gã đánh lái về nhà, tâm trạng lúc này của gã vô cùng tốt. Tưởng tượng đến cạnh cầm bó hoa nên nâng niu làm gã bỗng cảm thấy vô cùng thoải mái.

Trái ngược với gã cậu lại cảm thấy không vui chút nào. Lại bị chuốc rượu, đầu cậu giờ đau như búa bổ. Nhắn tin cho Laci thì nó cũng chẳng thèm seen.

Phải đến khi cậu gục trên bàn thì mọi người mới cuống cuồng gọi Laci đến để vác cậu về.

Cả hai người về đến nhà thì lại lăn ra ngủ, mỗi tội lần này Laci còn tỉnh táo nên đã biết đường lên giường ấm chăn êm để ngủ còn cậu do đã say quắc cần câu nên đã nằm ngủ ngay cạnh bồn cầu.

"Ray, ra mở cửa nhanh cho tao ngủ."

Cậu chép miệng, trên mặt vẫn dính nước dãi, vệt nước dãi khô trên má chưa cả kịp lau thì cậu đã lao ra để kí nhận hàng.

"Lại là hoa nữa à?"

"Ừ mà hoa gì thế nhỉ? Trông lạ vãi."

Laci chau mày, cái bó hoa kia tuy không đắt đỏ hay hiếm như linh lan nhưng ý nghĩa của nó thì thực sự khiến người khác phải nghi ngờ.

"Này là hoa dành dành."

"Thế à, tên nghe lạ nhỉ?"

Cậu cứ ngồi ôm rồi ngắm nghía cái bó hoa ấy mãi, trông nó trắng phau kiểu rất tinh khiết.

Laci đi đến rồi cầm bó hoa đặt cậu cũng để cho cô cầm. Dẫu sao cứ ôm thì nó sẽ nát hết hoa mất.

"Có khi trưa này tao không ăn cơm ở nhà đâu nhé?"

"Mày đi đâu?"

"Đi hẹn hò đây."

Laci nhún vai rồi rời khỏi nhà, tất nhiên lần này phải chỉn chu đàng hoàng rồi chứ.

"Hello honey how are you today?"

"Có chuyện gì."

"Haha anh vẫn chẳng biết đùa gì cả. Em nghĩ chúng ta cần gặp nhau để tâm sự một chút đấy."

Nhắn cho gã một cái địa chỉ rồi Laci dập máy. Gã không có quyền quyết định vì buổi gặp mặt này chắc chắn sẽ phải xảy ra.

Dừng xe tại một nhà hàng kiểu Âu, gã chau mày nhìn xung quanh. Những người xung quanh cậu đều muốn gặp để var nhau thì phải.

Vừa bước vào gã đã thấy Laci gọi món sẵn rồi thong thả ngồi chờ gã đến.

"Xin lỗi em, để em phải chờ rồi."

"Haha không sao, mà thay vì xin lỗi em thì anh nên tặng em một bó hoa linh lan thì hơn đấy."

Gã cười nhẹ, đúng là không thể nào qua mặt được phụ nữ mà dẫu cho kế hoạch của gã sớm muộn thì cũng bị phát hiện nhưng sớm thế này thì có hơi mất mặt.

"Em đùa thôi đừng có căng thẳng, hôm nay của anh như nào."

"Đã từng rất vui cho đến khi nhận được cuộc gọi ban nãy."

Laci rút điện thoại trong tay ra rồi giơ lên cho gã xem hai bức ảnh. Bức đầu tiên là bó linh lan bị vứt vào thùng rác bức thứ hai là bó hoa dành dành của hôm nay và tất nhiên nó cũng đã được an vị trong thùng rác rồi.

"Đừng tốn tiền tặng mấy thứ sến súa này nữa. Nào là tượng trưng cho một lời xin lỗi ngọt ngào và đầy những chân thành. Nào là biểu tượng của tình yêu thầm kín, tình đơn phương. Cuối cùng thì nó cũng bị vứt vào thùng rác thôi."

Gã chau mày tất nhiên tiền thì gã không tiếc nhưng nghĩ đến cảnh cậu vứt bó hoa gã đặt nhiều tâm huyết để tặng thì gã thực sự rất đau lòng.

"Em chỉ muốn gặp anh để nói là đừng có làm mấy trò trẻ con đấy nữa. Anh nghĩ nó có tác dụng à?"

Nói xong Laci rời khỏi bàn ăn, tất nhiên cô đã đến rất sớm và gọi đồ ăn trước rồi. Giờ thì gã phải trả tiền cho buổi ăn hôm nay. Đúng là một công đôi việc, vừa được ăn miễn phí vừa gây ra áp lực tinh thần cho người ấy. Cái bức ảnh hoa trong thùng rác cũng là do cô photoshop cả thôi.

Dẫu cho về đến nhà gã vẫn luôn suy nghĩ về hai bức ảnh đó. Với tính cách của cậu thì việc hai bó hoa bị vứt vào thùng rác không phải là không thể xảy ra.

Nhưng mà gã vẫn khá buồn lòng đấy, vừa mở điện thoại lên thì bỗng Youtube có thông báo.

"Em iu đang livestream à?"

Nói thật thì gã cũng có biết sơ sơ về cái gọi là nhân cách thứ hai của cậu. Gã thấy nó khá đáng yêu, cũng rất hài hước nữa. Bình thường thì gã sẽ chẳng bao giờ xem mấy cái livestream vào giờ này cả. Tuổi tác của gã không có cho phép. Nhưng không sao vì gã bị block trên Facebook và Instagram nên gã sẽ stalk bên Youtube vậy.

Thú thật thì gã cũng rất chú tâm nghe nhưng mà nội dung thì nó chán chết đi được. Livestream gì mà sơ hở là quảng cáo sơ hở là vô tri.

"Andree ngồi cái tướng kìa hahahaha giống kiểu sẵn sàng đi ngủ á."

Tự nhiên gã giật mình, thì ra bé crush nhắc đến tên gã. Tự nhiên gã rạo rực hết cả lên, đang yên đang lành lại mở miệng gọi tên gã làm gì không biết. Giờ mà thủ dâm khi bé crush đang livestream thì có biến thái quá không nhỉ?

Tất nhiên gã chỉ hỏi cho có lệ thế thôi chứ vẫn nhanh chóng tụt quần ra ngay và luôn.

Vừa vuốt lên vuốt xuống gã vừa xem bé crush vô tri.

Đang sắp đến cao trào thì đột nhiên...

Stream unavailable.

"Đ*t con mẹ đang nứ*g."

Đang sắp ra thì livestream sập, hiện tại chẳng có lời nào để mô tả sự tuyệt vọng của gã lúc này.

Nhưng dù nết gã chẳng ra gì nhưng lúc nào thì cũng may mắn. Bé crush đang live bên Tiktok.

Vừa xem live gã vừa vuốt lên vuốt xuống rồi bắn tràn màn hình.

"Làm sao để tắt cái này vậy."

Thấy bé crush đang cáu gắt vì quà tặng từ mọi người thì gã lại nổi hứng trêu chọc. Tất nhiên muốn stalk thì phải dùng acc clone rồi, mà thật ra là do gã bị cậu block hết tất cả trên mạng xã hội rồi nên mới phải chuyển sang dùng acc clone.

Gã cứ tiện tay tặng thật nhiều quà thôi, nhìn bé crush đang xù lông rồi mè nheo làm gã vô cùng hứng thú.

"Ai biết tắt cái này tui cho 5 chục."

Gã cười đến đau bụng 5 chục với gã thì chỉ là tiền lẻ thôi. Cậu càng nói thì gã lại càng tặng nhiều.

"5 chục nghìn thì ai thèm 5 chục hiệp thì đồng ý."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro