bâng khuâng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em tựa như thiên thần trong trắng
Tôi là kẻ hèn mọn
Say đắm mỗi mình em
Mỗi bước chân em đi
Có kẻ hèn cất bước.

Em là giấc chiêm bao
Tôi mơ về em mỗi ngày
Em là thứ tuyệt vời nhất
Mà đời tôi chẳng với được.

Em cứ ở đó tỏa sáng
Tôi hèn mọn cất bước sau
Cho dù núi trùng xa vạn dặm
Tôi cũng xin nguyện mà đi.

Em ơi em còn đó
Máu tươi chảy thành dòng
Hô hấp trở nên yếu
Cơ thể cũng nguội lạnh
Tôi cười như kẻ điên
Ôm thân ảnh lạnh ngắt.

Em ơi! em còn ở đó
Bảo ở phương trời xa mất rồi
Anh hỏi em ở đâu
Nhưng nơi đó là nơi nào?
Sẽ chẳng thể có ANH

____
Cũng có thể liên quan tí xíu tới fic mới

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro