10. Ăn sáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm sau em dậy rất sớm, cũng không hẳn là dậy bởi vì tối qua em chẳng thể nào chợp mắt được, đầu em cứ nghĩ đến việc đi ăn sáng cùng Thế Anh mà làm cho 2 con mắt em sáng rực chả tài nào nhắm lại được. Em cứ nhắm mắt lại thì đầu lại hiện lên Thế Anh mà miệng cười tủm tỉm trông rất yêu. Thế là tối hôm đó em cũng chỉ chợp mắt được vài tiếng nhưng hôm nay thức dậy thì em lại rất tươi. Em chuẩn bị quần áo tươm tất, vuốt tóc, xịt nước hoa và đứng trước gương say mê ngắm nghía bản thân tận 30 phút. Em bị tiếng chuông điện thoại làm giật mình

-" Alo mày đi ăn sáng với anh không"

-" Thôi thôi nay em có hẹn đi ăn sáng trước rồi hai ơi"

-" Mới vào trường làm gì có hẹn đi ăn sáng dữ vậy, Thế Anh biết Thế Anh buồn đó"

-" Gì vậy anhhhh"

Nói xong em liền cút máy vì không thể để anh hai biết mình đã ngượng như thế nào khi nhắc đến Thế Anh. À mà nhắc đến Thế Anh mới nhớ sao giờ chưa thấy anh qua nhỉ, bé Bảo đợi lâu lắm đến phát dỗi rồi đấy

-"Cái tên kia hẹn mình mà sao giờ vẫn chưa xuất hiện nhỉ?? Tên chết bầm kia mà cho mình leo cây thì gặp đâu mình quýnh đó, không quýnh không phải Trần Thiện Thanh Bảo" em hờn dỗi, nói

Em cứ đứng ngây người, trong đầu không ngừng chửi bới Thế Anh mà chẳng để ý bên ngoài đã có một chiếc xe ô tô trắng đậu trước cổng. Đến khi ô tô đó bíp lên một tiếng còi và người trong xe hạ gương xuống nói chuyện với em thì em mới bình thương trở lại

-" Làm gì mà đứng ngây cả người ra thế nhóc"

-" Chả làm gì" em nói với giọng điệu có chút hờn dỗi

-" Sao khó chịu thế"

-" Không có gì"

-" Thế lên xe đi anh đưa đi ăn"

Em tiến đến cửa sau định mở thì

-" Lên ghế phụ ngồi đi"

Em cũng chả nói gì, tiến đến ghế phụ ngồi với khuôn mặt hờn dỗi. Anh lái xe đi

TRÊN ĐƯỜNG ĐI

-" Sao thế, ai chọc Bảo của anh vậy?"

-" Chả có ai chọc"

-" Thế sao dỗi?" anh đưa tay lên véo má em

-" Nè ai cho anh véo má em lo mà lái xe đi"

Em nói câu đó cũng đủ làm anh hiểu rằng bé này đang dỗi anh rồi

-" Dỗi anh sao?"

-" Chả dám "

-" Thôi mà anh xin lỗi, sáng nay anh dậy trễ nên không đến đón em đúng giờ được, anh xin lỗi Bảo. Có gì xíu ra chơi anh mua bánh kẹo bù đắp cho em nhé! Chịu không?

-" Vì bánh kẹo nên chịu thôi nhé"

-" Em thích gì anh mua đó cho em luôn cũng được"

-" Khiếp giàu thế"

-" À mà nay sao anh dậy trễ?"

-" Tại tối qua anh không ngủ được"

-" Bận nhắn tin với tùm lum em nên không có thời gian ngủ chứ gì" Em quay mặt ra cửa sổ

-" Nào làm gì có chứ "

*Anh chỉ có Bảo thôi*

Thế Anh ngủ không được cũng như em ngủ không được, hai người họ bận nghĩ về nhau. Chắc là có tí gì với nhau rồi đây

Nay Thế Anh đưa em đi ăn phở

-" Ngon không nhóc"

-" Cũng ngon đó"

-" Ăn rồi nhớ lại hương vị Việt Nam"

-" có bánh kẹp nữa thì nhớ rõ hơn á" em cười hì hì đáp

Thề mỗi lần em cười là y như rằng trái tim anh hẵng đi một nhịp, đập loạn xạ cả lên. Anh thích nụ cười đó cực kì

* Anh sẽ bảo vệ nụ cười ấy*

-" Rồi rồi tui nhớ rồi, ăn đi rồi đi học kẻo trễ" Thế Anh cũng chỉ biết chịu thua trước con người đáng yêu ấy

15 phút sau họ cũng đã ăn xong và đi đến trường

Bước vào trường với bao sự chủ ý đổ dồn vào 2 con người đang đi cạnh nhau. Mọi người bàn tán sôi nổi

-" Trời ơi OTP tao kìa bây ơiiii"

-" Anh Tuấn ơi anh lái thuyền đỉnh quáaaaaaaaaaaaa"

-" Thế Anh ơi anh đẹp trai quá"

-" Thanh Bảo ơi anh yêu emmm"

- "Trời ơi tao mất chồng rồi bây ơiiii"

-"Cứu tao khỏi sự dễ thương này vớiiiii"

....................

-" Ê mày thấy thằng Bảo đi với Thế Anh của mày chưa?"

-" Thấy rồi"

-" Không định dành à"

-" Có chứ"

-" Thế giờ sao"

-" Đập nó một trận cho tao"

--------------------------

LỚP ANH

Anh bước vào lớp với tâm thế vô cùng vui vẻ

-" Bâus nay yêu đời nhờ" Tuấn nhìn anh, nói

-" Vui chứ sao không vui được, người ta được đi ăn với người ấy kia mà" Vũ khều khều chọc anh

-" Crush gì chứ" anh ngại ngùng đáp

-" Sáng nay tính rủ em tôi đi ăn sáng mà nó nói có hẹn đi ăn với ai kia rồi. Anh hai mình rủ thì không đi, đi với trai. Lâu nay nuôi nó uổn tiền mà nó giờ vậy" Khoa liếc nhẹ anh nói

-" Mày không nuôi cũng có người nuôi à" Trang Anh nói

-" Chả biết ai nuôi nhờ" Đan nhìn anh cười, nói

-" Ai nuôi ra hốt về chứ để có người hốt rồi khóc huhu " Thiện tiếp đuôi chọc anh

-" Thế Anh nuôi" Minh thẳng thắn nói

Mọi người cười phá lên với câu nói đầy sự thẳng thắn đó

LỚP BẢO

-" Đi ăn sáng thôi nào" Uyển My vừa thấy em liền nói

-" Đây đây để ANH chở em đi ăn sáng nhé" Trí cố tình nhấn mạnh chữ ANH với mục đích chọc em

-" Trường ơi mai Chương chở Trường đi ăn sáng nhé"

-" Alo Quang ANH à, mai 2 mình đi ăn nhé ANH" Duy tay giả vờ đưa điện thoại lên tai chọc em,nói

-" Nào không được chọc bạn Bảo nhé . Bảo em đừng buồn mai thầy dắt em đi ăn sáng nhé" Thanh An chọc em, nói

-" Nào mọi người đừng như thế chứ" Bảo ngại lắm rồi, nói

Nhưng mà mấy bạn thân yêu này chẳng tha em, cứ chọc em đến khi chuông reo vào lớp thôi.

*Ăn sáng à? Để tao cho mày ăn năn xám hối nha Bảo thân yêu*

----------------------------------------------------------------------------

Tương tác rớt quá mấy bà ơiiiiiii. Cú tui cú tui😭

Để lại bình luận nếu cậu muốn tớ làm truyện như thế nào.
Để lại bình luận về khuyết điểm của tớ và tớ sẽ thay đổi.
Và cuối cùng xin hãy ủng hộ bé nhà của tớ. Tớ xin cảm ơn🙌
-Han-









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro