109

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh tượng này, cùng mười mấy năm trước quá giống nhau.

Charles qua đời, Alvin mang theo thương tích đầy mình đến nhìn người đội trưởng của mình lần cuối. Ngày hôm đó Alvin cũng đỏ mắt nói xin lỗi bà.

"I won't blame you for that." Mẹ của Lisa nói.

Tai nạn giao thông xảy ra đột ngột, chuyện này cùng Alvin vốn chẳng có quan hệ gì, cùng phần lớn người mà nói cũng chẳng có quan hệ gì.

Chỉ có thể trách là ông trời bất công mà thôi.

Bà nói xong liền hỏi:

"My child, what happened to her?"

Alvin thở dài một tiếng, nói:

"Một chiếc container mất kiếm soát đâm phải xe của Lisa và hai người khác. Bởi vì va chạm ở tốc độ quá cao, nên không ai qua khỏi."

"Người lái xe đó đâu?"

"Hắn ta cũng bị thương không nhẹ. Đang hôn mê."

Hiểu được rằng nhất thời mình không cần đối mặt với người đã trực tiếp tước đi sinh mệnh của con gái mình, Chitthip Brüschweiler cảm thấy có phần nhẹ nhõm.

Lúc này bà thực sự mệt mỏi quá rồi.

"Lisa...con bé ở đâu?"

Alvin đứng dậy nói:

"Để em dẫn chị đi."

Đường đến nhà xác xa xôi và yên tĩnh. Giống như mọi người khi đến gần nơi này đều tự giác giảm nhẹ lại bước chân.

Họ nhìn thấy một người đàn ông đỡ một người phụ nữ vừa khóc xong ra ngoài. Có lẽ họ cũng giống như bà, vừa mất đi thân nhân của mình.

Alvin lặp lại việc mình đã làm trước kia, kéo khay đựng xác từ bên trong tủ ra, sau đó đi ra ngoài và dừng lại ở ngoài.

Mẹ của Lisa khi nhìn thấy Lisa, bà đã không thể đứng vững được.

Các loại cảm xúc đau thương, bất lực ập đến, khiến cho bà đỏ vành mắt.

Lisa bị thương rất nặng, xương sườn gần như gẫy vụn, chân tay cũng không còn lành lặn.

Bị đâm như vậy, hẳn là đau lắm.

Bà có lẽ cảm thấy may mắn, vì ít nhất Lisa không phải trải qua cái đau dài và dai dẳng.

"Lisa à..."

Bà nhẹ nhàng sờ khuôn mặt đã lạnh của Lisa. Dùng những ngón tay đang run lên của mình thay cô ấy chỉnh lại tóc.

"Mẹ biết nên làm sao đây..." Chitthip Brüschweiler nghẹn ngào nói.

Trên thế giới này, chẳng còn điều gì đau khổ hơn ngoài nhìn thân nhân của mình lần lượt rời đi.

Mặc cho có chuẩn bị trước, cũng không thể thay đổi được việc cõi lòng tan nát.

......

Angelina gặp ác mộng. Cô mơ thấy chiếc SUV bị đâm biến hình trước mặt mình.

Âm thanh xe ma sát trên đường rồi đập vào cột đèn giống như tiếng sét xé tan màn đêm yên tĩnh.

Angelina bị âm thanh đó làm cho điếng cả người. Nhưng ngay sau đó, cô bắt đầu chạy.

Cô vội vã chạy qua đường lớn đến bên cạnh chiếc xe.

Chiếc SUV nhìn gần càng kinh khủng hơn. Nó hỏng nặng, phía đối diện với Lisa đã hoàn toàn nhận không ra hình dáng ban đầu.

Lisa sau vụ va chạm, đã mất đi ý thức.

"Lisa...Lisa!!!"

Angelina liên tục đập cửa.

Lisa ở trong xe giống như cảm ứng được sự hiện diện của cô ấy, đồng tử khẽ động đậy.

"Lisa!"

Sau đó dưới ánh mắt khẩn thiết của Angelina, Lisa khó khăn quay đầu. Chỉ là một biên độ nhỏ thôi, đã đủ khiến Angelina kích động đến rơi lệ.

"Lisa..."

Môi cô ấy mấp máy, giống như muốn gọi tên Angelina.

Nhưng cuối cùng, cô ấy cũng không làm được. Đầu cô ấy rũ xuống, cánh tay cũng không còn động đậy.

Máu tí tách dọc theo cánh tay của cô ấy rơi xuống.

"K-Không...Không...Đừng ngủ...Xin em, đừng ngủ...Lisa!"

Tận mắt nhìn cô ấy chết đi, làm cho tinh thần của Angelina hỏng mất.

Cô ấy điên cuồng đập cửa kính vag gào lên nhưng lại chẳng thể thay đổi cảnh tượng trước mắt mình.

"Angelina, wake up. Wake up."

Angelina bừng tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro