Anh .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Thành phố mấy hôm nay mưa suốt thôi anh ạ. Mưa rả rích từng đợt, kéo dài khiến cả ngày âm u. Bầu trời nhìn buồn thiu như đang hờn trách vì sao lại giấu mất chiếc áo màu xanh đẹp đẽ của nó. Và, em cũng buồn thiu.

Thành phố này những ngày này thiếu hẳn bóng dáng của nắng. Em nhớ nắng. Em muốn gọi nắng về cơ mà sao khó quá anh ơi. Trước đây chẳng phải anh từng nói, ngày mưa rơi là ngày anh sẽ thương em sao ? Bây giờ, nước tràn cả vào lòng người rồi đấy, anh đã chịu mở lòng với em chưa ?

Em từng rất ghét mưa. Anh đừng hỏi lí do là gì, chẳng phải nó khiến trời rất ẩm ướt khiến mấy đôi giày của em phải nằm ở xó tủ hay sao ? Nhưng mà, chỉ là đã từng thôi. Từ ngày biết thương biết nhớ một người, em lại trở nên yêu mưa. Mưa lạnh, u ám và buồn tênh như chĩnh nỗi lòng của em. Mưa cũng cứng đầu không chịu ngừng như trái tim anh vậy. Và, mưa cũng dai dẳng như tình yêu bé nhỏ em dành cho ai . "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro