Anh chết rồi! Em có tha thứ cho anh không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

----------------

Sáng hôm định mệnh đó, cái ngày

thay đổi cuộc sống của anh và cô,

mãi mãi chẳng thể quên được.

Cô hạnh phúc ngập tràn, ánh sáng

mỗi lúc mỗi rõ như dẫn lối cho cô

đến một chân trời mới. Nụ cười từ

lâu tắt ngấm nay trở về trên gương

mặt nhợt nhạt của cô. Cô khẽ vươn

mình lên hít lấy bầu không khí

trong lành nhất từ xưa tới giờ đối

với cô. Cô vừa rời khỏi phòng khám.

Cô ngã quỵ xuống khi cánh cửa vừa

hé mở, ôm bụng la trong đau đớn,

tay cô nắm chặt vào cánh cửa. Ở

trên giường kia, 2 thân thể đang

quyện lấy nhau, không 1 mảnh vải,

chiếc ra giường nhăn nhúm. Đó là

chồng cô và người tình cũ.

Anh hốt hoảng khi thấy cô đau, mặc

vội đồ vào anh lao nhanh đến bên

cạnh cô đỡ cô dậy, 1 dòng máu

chảy xuống chân cô. anh thảng thốt,

bế cô chạy thẳng ra ngoài, miệng

không ngừng lắp bắp " Anh xin lỗi,

em ơi, anh xin lỗi ".

Chiếc đèn trước phòng bệnh cứ như

thôi miên lấy anh mà anh dán chặt

vào nó, 1 tiếng trôi qua không thấy

động tĩnh gì, tim anh như ngừng

đập, anh thấy lo lắng quá, người con

gái yêu anh đang nằm trong kia có

sao không, anh thấy mình khốn nạn

quá.

Cửa phòng mở ra, anh chạy đến bên

vị bác sĩ, nắm chặt lấy tay anh hỏi

trong gấp gáp " Vợ tôi sao rồi, cô ấy

sao rồi?". Gỡ nhẹ bàn tay anh ra "

Vợ anh không sao, nhưng xin lỗi,

chúng tôi không giữ được đứa bé ".

- Đứa bé - Anh chợt lùi người lại,

cái gì đây, anh vừa nghe điều gì,

đứa bé, là con của anh và cô, cô đã

có thai, là con anh.

- Trời ơi ! - Anh gào lên trong niềm

đau khó tả, anh ôm mặt khóc nấc,

anh đã làm gì với vợ và con anh,

anh đã vừa giết đứa con chưa chào

đời của mình. Nước mắt muộn

màng rơi xuống. Anh la lên trong

nỗi đau của sự phản bội.

Bước vào phòng, anh lặng lẽ nhìn

cô, cô không còn khóc nữa, cô nằm

im, tay giữ chặt lấy gối, bờ môi khô

khốc, mặt cô tái đi, cô thẩn thờ vô

hạn.

- Em - Anh gọi khẽ cúi xuống nắm

lấy tay cô, nhưng bất ngờ cô rụt

nhanh lại nhìn qua anh bằng 1 ánh

mắt đáng sợ, ánh mắt mà từ trước

tới giờ anh chưa từng thấy và không

nghĩ là sẽ thấy - ánh mắt của sự hận

thù. Cô nói từng tiếng một trong

nỗi đau tận cùng của 1 người con

gái.

- Tôi sẽ hận anh, mãi mãi sẽ không

tha thứ cho anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro