C31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 31.

Trên mặt Khuất Kinh viết đầy ba chữ thiếu kiên nhẫn, nghe được đáp án khẳng định của Du Hải mới lộ ra nụ cười thờ ơ: "Cảm ơn cha vợ."

Du Hải thình lình nghe được Khuất Kinh gọi hai tiếng "Cha vợ" cũng thấy kinh hãi. Nhưng rất nhanh ông cũng hài lòng thích ứng, cười ha hả gật đầu: "Tốt, tốt, sau này sẽ là người một nhà."

Khuất Kinh ngay cả "cha vợ" cũng gọi rồi, Du Hải cũng vui vẻ mà thừa nhận.

Đã nói tới mức này, Đoạn Khách Nghi muốn phản đối tiếp cũng không được, đành phải cười khanh khách gật đầu: "Quá tốt rồi, quá tốt rồi."

Nói rồi Đoạn Khách Nghi liền lôi kéo Du Ung: "Nhanh gọi anh rể."

Du Ung đầy mặt không vui nhưng vẫn gọi Khuất Kinh: "Anh rể!"

Khuất Kinh ngoài cười nhưng trong không cười: "Ha ha."

Du Chiêu ngồi bên bàn ăn, theo thói quen cũng lộ ra nụ cười với mọi người, nhưng trong đầu hoàn toàn mờ mịt.

Bữa cơm này, trong lòng Du Chiêu vẫn luôn lo lắng. Cái này không trách y, Đoạn Khách Nghi đúng là nghĩ ra rất nhiều trò phá hoại mối hôn sự này. Rất nhiều cặp đôi tình cảm sâu đậm, lúc nói chuyện cưới gả bởi hai bên không có cách nào đàm luận mà thất bại chia tay. Huống chi Du Chiêu cùng Khuất Kinh nhận thức chưa được bao lâu? Đoạn Khách Nghi cho là, chính mình chỉ cần đưa ra điều kiện khó khăn là có thể dọa chạy nhà thông gia. Không nghĩ rằng thái độ của Khuất gia bên kia lại như vậy.

Ban nãy trên bàn "nhất đốn giao phong*", không ai biết trong lòng y đã sớm nhảy loạn cào cào. Du Chiêu rất sợ Khuất gia không nhịn nổi, nhảy ra nói "Chúng ta không kết thông gia nữa!"

Đặc biệt là lúc Đoạn Khách Nghi muốn không cần kì hợp đồng trước hôn nhân, tim Du Chiêu nhảy tới tận cuống họng.

Mà phản ứng của Khuất Kinh nằm ngoài dự đoán của mọi người, nhưng lại khiến trái tim Du Chiêu càng loạn nhịp.

Khuất Kinh gọi một tiếng "Cha vợ," lại đáp một câu "Anh rể" của Du Ung cảm giác đại công cáo thành, trong lòng tự dưng cực kì thỏa mãn, nắm lấy tay Du Chiêu, hôn một cái: "Sau này em chính là vợ của tôi."

Mặt Du Chiêu "xoát" cái liền đỏ.

"Nhanh như vậy à!" Cha Khuất lầm bầm nói, "Cái này gọi có quá sớm không? Còn chưa đi công chứng đâu!"

"Cha nói đúng!" Khuất Kinh nói, "Ngày mai sẽ đi lĩnh chứng!"

"Nhanh như vậy sao?" Du Chiêu giật nảy cả mình.

Đoạn Khách Nghi cũng nói: "Đây cũng quá qua loa. Thế nào cũng phải chọn một ngày hoàng đạo đi!"

Khuất Kinh liền lấy ra điện thoại di động, mở app "Ngày hoàng đạo", ấn hai lần: "Nhìn xem, tôi nói mà, ngày mai là ngày hoàng đạo, thích hợp kết hôn!"

Như là để chứng minh bản thân không nói dối, Khuất Kinh đưa màn hình di động hướng mọi người nhìn.

Cha Khuất giật mình: "Nhưng mà... cũng không cần ngày mai đi?"

Đoạn Khách Nghi cũng gật đầu: "Vậy còn lễ cưới? Khi nào thì tổ chức?"

Khương Tuệ Tức lại nói: "Mới vừa rồi không phải ngài nói theo phương thức của tiểu thị dân chúng ta làm sao? Tiểu thị dân đều là đầu tiên lĩnh chứng, sau mới làm lễ cưới."

Đoạn Khách Nghi còn muốn nói nhưng Du Hải đã không nhịn được, kéo Đoạn Khách Nghi lại, nói: "Được, cứ như vậy đi!"

"Cũng không thể cứ như vậy." Khuất Kinh bỗng nhiên mở miệng, nhìn Du Chiêu, nói "Em cảm thấy thế nào?"

Nói thật, trong đầu Du Chiêu đều là mơ hồ: "Tôi..."

Khuất Kinh thấy thế liền ôm Du Chiêu một cái: "Được, vậy hai ngày nữa lại nói. Tháng này ngày hoàng đạo cũng nhiều lắm đấy."

Du Chiêu được Khuất Kinh ôn nhu ôm lấy, lồng ngực ấm áp khiến y phục hồi tinh thần, lúc này mới hối hận: Mới vừa rồi sao lại do dự? Chẳng lẽ không phải nên lập tức đáp ứng sao? Nếu đàm phán xong với khách hàng, không phải nên mau chóng kí hợp đồng càng sớm càng tốt?

Bữa cơm này, xem như là ăn xong.

Du gia cũng Khuất gia từng nhà tản đi, trên mặt đều mang tươi cười tạm biệt, thực tế lại mỗi người một tâm sự.

Vừa lên xe, Đoạn Khách Nghi nhịn không được liền cáo trạng: "Chiêu Nhi, chồng tương lai của ngươi cũng thật lợi hại, còn biết dùng tin tức tố đến áp chế ta cơ đấy! Ta cũng không giống ngươi dán miếng ngăn tin tức tố, hắn tin tức tố nồng như vậy, ta suýt chút nữa đều muốn bất tỉnh."

Du Chiêu muốn nói, Du Hải lại hừ lạnh một tiếng: "Đó là ngươi đáng đời!"

Sắc mặt Đoạn Khách Nghi cứng đờ. Du Ung lại không nhịn được: "Cha, sao cha có thể mắng ba!"

"Ta còn có thể mắng cả ngươi!" Du Hải quát lên, "Các ngươi cho rằng ta không biết trong lòng các ngươi nghĩ gì sao? Việc kết hôn của Chiêu Nhi đối với các ngươi có gì không tốt? Nó và Khuất Kinh kết hôn rồi, đối với cả gia đình chúng ta đều có lợi!"

Đoạn Khách Nghi vội vàng nói: "Em không có ý đó. Em chỉ muốn vì Chiêu Nhi tranh thủ chút phúc lợi mà thôi. Anh xem, không phải em giúp Chiêu Nghi không cần kí hợp đồng tiền hôn nhân sao?"

Du Hải hiểu rõ Đoạn Khách Nghi đây là nói dối, nhưng lười tranh luận liền nhắm mắt dưỡng thần, cũng không nói chuyện. Ông không nói chuyện, những người khác cũng yên tĩnh, trong xe một mảnh vắng lặng, trầm mặc lao đi trong màn đêm.

Mặt khác, cha Khuất ở trên xe cũng lầm bầm, nói Du gia toàn nhân mô cẩu dạng**, không kết thù là may còn đi kết thông gia!

Khương Tuệ Tức cùng Khuất Kinh đều không tiếp lời.

Cha Khuất thấy vợ con đều không nói chuyện, hừ hừ hai tiếng, qua chốc lát lại nói: "Hơn nữa, làm sao vội vã ngày thứ hai liền kết hôn? Cũng không thương lượng một chút."

Khuất Kinh nói: "Con muốn Du gia biết, việc hôn sự này, con nói ngày nào thì chính là ngày đó, không cần nhìn sắc mặt bọn họ."

Cha Khuất lại nói: "Cuối cùng còn không phải nhìn sắc mặt Du Chiêu sao?"

Khuất Kinh ngẩn người, lại tức giận nói: "Này có thể giống nhau à!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abo