Chương 10: Gọi phụ huynh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Khâm đọc đi đọc lại bảy lần.

"Bạn gái" hẳn là đánh sai nhỉ.

Trong ban 2 (2) ở trường trung học tư thục Kim Hi ở quận Nam Thành, Trì Ngộ đang trong lớp học.

Trì Ngộ là một học sinh khối văn, nhưng vì kỳ thi tuyển sinh đại học cuối cấp, họ vẫn phải theo học hóa. Mặc dù không hứng thú lắm với tiết học hóa, nhưng cậu vẫn chăm chú nghe giảng, trình độ giảng dạy của giáo viên cũng không tệ, nhưng có lẽ giáo viên thật sự không thích lớp bọn họ, nên toàn giảng qua loa lấy lệ.

Trì Ngộ có chút mất tập trung, cậu muốn xem đồ ngọt gọi cho Thẩm Khâm đã được giao chưa, vì vậy cậu lặng lẽ cúi đầu, rút ​​điện thoại ra.

[Số lạ]: [Ảnh]

Trong bức ảnh, Thẩm Khâm dùng bút đỏ gạch ở lỗi gõ chữ, bên cạnh cho một số 0.

[Số lạ]: Sửa và chép 30 lần.

Trì Ngộ: "..."

Cậu đánh chữ rõ ràng là  "Tỉnh dậy".

Tỉnh dậy rồi giao! Chuyện gì xảy ra vậy! Di động làm sao có thể đọc suy nghĩ của mình!

[Số lạ]: Lỗi gõ chữ của cậu đúng là kinh thế hãi tục.

"Cậu sao vậy?" Thẩm Hi Dao nhỏ giọng hỏi khi thấy bạn cùng bàn cúi đầu.

Trì Ngộ đau xót nói: "Tôi không còn trong sạch nữa."

Thẩm Hi Dao: "?"

Trong khi họ thì thầm ở hàng sau, thì có chuyện xảy ra ở hàng trước của lớp.

"Vừa rồi hình như chỗ này có sự nhầm lẫn." Một nam sinh ở hàng ghế đầu tiên giơ tay, đứng lên dũng cảm nói: "Em đã kiểm tra, trên mạng không nói như vậy."

"Tráng sĩ nha". Ngũ Hằng - Người ngồi trước Trì Ngộ, ngưỡng mộ nói "Thấy chết không sờn."

"Không phải trên mạng đều nói vậy sao? Ai cho em dùng điện thoại di động trong lớp." Giáo  viên hoá dừng một chút, giọng nói vang lên đầy bất mãn.

Trì Ngộ vẫn luôn nghe giảng, có đúng có sai, nhưng ngữ khí thật sự không tốt, nếu không chú ý sẽ nghe không hiểu.

Các giáo viên thường không thích bị gián đoạn trong lớp vì ảnh hưởng trật tự và quyền uy của giáo viên.

Nhưng kiểu "không thích" này ở một số giáo viên còn cực đoan hơn.

"Tôi giảng sai? " Giáo viên hóa tức giận tại chỗ, "Em có chăm chú nghe không?"

Hôm nay tâm tình có vẻ không tốt, càng nói càng kích động: "Không phải tôi đã nói với các cô các cậu rồi à, vốn khoa văn, không có tiền đồ, còn không chăm chú nghe giảng, tra bài trên điện thoại nữa, trên mạng có thể đúng sao. Giao điện thoại ra đây. "

Giáo viên đưa tay lấy điện thoại của nam sinh, vô tình chạm vào màn hình điện thoại, mở phần phát video, ấn phát một video về thể thao điện tử mà các nam sinh ngồi hàng đầu xem giữa giờ chưa xem xong.

Ngũ Hằng sợ hết hồn: "Tôi đi."

"Các cậu đang xem gì vậy? Thể thao điện tử?" Quý lão sư càng tức giận hơn, "Làm sao? Muốn chơi game giống như một nhóm thanh niên nghiện internet. nghiện game, đi thi đấu? Vừa rồi cậu còn đang thảo luận trong lớp, đừng tưởng rằng tôi không nghe thấy. "

Hắn nói một cách rất khó nghe, mang thành kiến ​​cá nhân.

"Không phải thế." Thẩm Hi Dao không phục, "Rõ ràng là do thầy dạy không tốt, lại còn hay giáo huấn người."

Trì Ngộ nghĩ đến Thẩm Khâm đêm qua.

Những đề toán mà cậu không thể hiểu được dường như chẳng là gì trong mắt Thẩm Khâm. Ngón tay Thẩm Khâm dài cầm cái bút cà rốt, chỉ cần nhìn vài lần là có thể viết ra đáp án còn mang theo ánh mắt ghét bỏ, lại quay đầu liếc cậu nói cậu ngốc.

Dường như những công thức và những câu hỏi chứng minh phức tạp đó không là gì trong mắt Thần Khâm, những câu hỏi người bình thường khó vượt qua được lại làm Thần Khâm rất nhàm chán.

Thẩm Khâm có những khó khăn cao hơn để vượt qua.

Anh ấy chỉ ... chọn những gì anh ấy thích và muốn thử thách nhiều hơn.

"Nhóm người chơi thể thao điện tử đều là thành tích kém thi rớt đại học. Lớp các cậu suốt ngày mê muội cái này không có tiền đồ. Học sinh khoa văn so với người khác đã là kém hơn, còn không chăm chỉ học đi" Giáo viên chỉ một vài nam sinh hàng trước "Tôi nói đúng phải không?"

Mấy nam sinh hàng đầu vừa kinh ngạc vừa tức giận, không biết sao chủ đề lại đưa đến đây, môi run run, muốn mở miệng phản bác mà kìm lại.

"Nói, đúng không? Nếu không trả lời thì đi ra ngoài." Giáo viên hóa giục, "Không chăm chỉ học hành thì không vào được đại học, ai không vào đại học thì đều là bàng môn tả đạo. Thi đấu thể thao điện tử chính là không có tiền đồ. Tôi nói đúng không? "

Trong phòng học không một tiếng động, nam sinh ngồi hàng ghế đầu đều đang chuẩn bị cúi đầu nhận lỗi.

Không ai ngờ rằng nam sinh ăn mặc đoan chính sạch sẽ ở hàng ghế sau lại đứng dậy——

"Em phản đối."

"Mịa." Ngũ Hằng nhìn lại hàng ghế sau, lần này là ánh mắt tràn đầy hâm mộ.

Dựa vào quen biết với hiệu trưởng, giáo viên này bình thường kiêu ngạo khắp nơi, ít người dám khiêu khích.

Học sinh chuyển trường không chỉ chơi game giỏi mà còn có kỹ năng chữa cháy cực tốt.

"Cạu..." Giáo viên hóa tức giận mặt đỏ bừng bừng, "Cậu có chuyện gì vậy! Nếu phản đối thì cút ra ngoài, đừng học lớp tôi."

"Tuyển thủ chuyên nghiệp không bị điểm kém." Trì Ngộ nói, "Họ chỉ muốn khiêu chiến thử thách nhiều hơn."

" Em kiên định với quan điểm của mình. "Trì Ngộ quay người ra khỏi phòng học.

Mấy nam sinh ở hàng ghế đầu bị mắng thậm tệ được cứu, khiến tất cả mọi người đều sửng sốt.

"Thầy." Thẩm Hi Dao đưa tay lên lắc lắc, "Cá nhân em không đồng ý với những gì thầy nói. Cho nên em tự mình ra khỏi đây."

"Em cũng vậy." Ngũ Hằng nghiến răng và giơ tay.

Hơn chục người lần lượt rời khỏi ban 2 (2), lớp học không thể tiếp tục được nữa, giáo viên hóa ném cuốn sách xuống sàn mắng ầm ĩ rồi quay người bỏ đi.

"Hừ." Bên ngoài phòng học ban 2, Thẩm Hi Dao dựa vào tường phơi nắng, lười biếng ngáp một cái, "Tui không phải vì cậu mà chống lại giáo viên, cũng không phải hùa theo, tui có người nhà thi đấu thể thao điện tử, tui không chịu nổi người đó bị phỉ báng, cậu thì sao? "

Trì Ngộ cũng không biết.

Cậu muốn nói là bởi vì anh trai mình, nhưng thứ hiện ra trước mặt cậu là cảnh Thẩm Khâm dạy cậu làm đề tối hôm qua.

Cậu đang đứng sang một bên, Thẩm Khâm đang ngồi, tay áo dài buông lỏng đến khuỷu tay, anh viết đáp án vào tờ giấy nháp mà cậu đưa cho, đuôi mắt hẹp dài đẹp có chút không kiên nhẫn, thỉnh thoảng quay người lại hỏi cậu có hiểu các bước không, nếu cậu tỏ ra mê mang thì đối phương bủn xỉn qua loa sẽ viết thêm vào đó một hoặc hai bước.

Từ nhỏ đến lớn, Trì Ngộ không phải kiểu học sinh thích tranh cãi với giáo viên.Chỉ là vừa nãy có chút ----

Không kìm lòng được.       Soft quá tr ưi =)))))

Chỉ là đứng phạt thôi, Trì Ngộ không để bụng.

*

Trong văn phòng giáo viên chủ nhiệm của ban 2.

"Hai em." Thầy chủ nhiệm đau đầu nói, "Cô Quý nói rằng các em chống đối giáo viên trong lớp, giờ kêu phụ huynh các em qua ngay."

Trì Ngộ: "....."

Thẩm Hi Dao: "....."

Giáo viên hóa học - Cô Quý vẫn còn tức giận:" Học sinh trong lớp của thầy thật là quá đáng, vô luật, ý thức quá kém."

"Cậu là học sinh chuyển trường tới sao?" Cô nhìn về phía Trì Ngộ, "Tư thục Kim Hi còn nhận loại học sinh không lễ phép vậy sao?"

"Oa, thưa cô. "Thẩm Hi Dao nói," Em cùng bạn cùng bàn đều có kết quả học tập tốt, em có thể đạt gần  tối đa điểm bằng cấp tiếng Trung và tiếng Anh. Có nhiều người ra vậy, vì gì chỉ có gọi chúng em?"

"Để tôi gọi! " Quý lão sư lớn tiếng nói:" Hai người cô cậu dẫn đầu."

"Nhưng mà bố mẹ em đều bận." Thẩm Hi Dao bất đắc dĩ nói: "Họ đều là người làm công, không có bản lĩnh gì, một phút kiếm mấy triệu, chậm trễ có chút không tốt lắm."

Giáo viên chủ nhiệm: "..."

"Bố mẹ em cũng rất bận." Trì Ngộ nói, "Bố em đang biểu diễn ở Vienna, còn mẹ em làm việc trong một ngân hàng đầu tư ở New Zealand, vì vậy có thể không tiện đến đây."

Giáo viên chủ nhiệm:" ... "

"Ghi tội! Nhất định phải nhớ kỹ hai người, đây là cái thái độ gì!" Quý lão sư hét lớn, " Nếu bố mẹ không tới, hai người đừng quay lại học. "

" Được, được." Thẩm Hi Dao đưa vẻ mặt thoả hiệp "Em hỏi chú nhỏ của em xem chú ấy có đến không, hôm nay chú ấy có vẻ không bận."

Thẩm Hi Dao: "Em khuyên thầy cô đừng ôm hi vọng, chú nhỏ của em có thể muốn giết em đó chứ."

*

Căn cứ RF , SP Cam Minh vì có việc ở nhà xin nghỉ một tuần, Trần Du Ngữ là thay thế tạm thời ở vị trí của anh mới tham gia huấn luyện đội một, trạng thái kém nhiều lần xuất hiện sai lầm. Thẩm Khâm đang phát hoả thì nhận được cuộc gọi từ đứa cháu gái rẻ tiền của mình.

"Nói." Thẩm Khâm không rời tay khỏi bàn phím, không hứng thú lắm. "Chú rất bận."

"Chống đối giáo viên? Sao không lên trời luôn đi? Vừa mới bị bắt ngày hôm qua, hôm nay liền tìm phiền phức cho tôi luôn à."

"Không rảnh, gọi bố mẹ cháu đi, tôi là tuyển thủ chuyên nghiệp không phải trưởng bối nhà cháu, mấy đứa nhỏ cháu thế nào tôi không muốn quản." Thẩm Khâm lạnh lùng nói "Không đi."

"Nói cho tôi biết tình hình, có bao nhiêu người phạm lỗi?" Thẩm Khâm hỏi, "Tôi sẽ trực tiếp liên lạc với trợ lí đặc biệt của ông nội cháu để đặc biệt giúp đỡ xử lý."

"Hơn 20 người!" Thẩm Hi Dao mang theo tuyệt vọng hét lớn, "Thủ phạm chính là bạn cùng bàn của cháu, cháu là đồng phạm, thật xấu hổ, nếu muốn cáo trạng thì cáo trạng đi!"

Trì Ngộ gửi tin nhắn cho anh trai.

[Ngộ]: Anh ơi, em bị gọi phụ huynh vì em mâu thuẫn với giáo viên, nên em có thể sẽ gây rắc rối cho anh.

[Ngộ]: QAQ

Như thường lệ anh trai cậu trả lời tin nhắn rất chậm

[Aki]: Không sao đâu, không phiền phức, anh trai Thẩm Khâm của em nói rất vừa lúc.

[Trì Ngộ]: Tốt ở chỗ nào?

Đều bị gọi phụ huynh, còn vừa lúc?

Đội bá của đội thực sự không muốn nhìn thấy hắn ta thì tốt hơn.

[Ngộ]: (艹盘艹)

Ba mươi phút sau, một chiếc Lamborghini Aventador* chạy vào trường trung học tư thục Kim Hi, Bộ phận an ninh run rẩy tìm chỗ đậu xe và mở cửa cho chủ nhân chiếc xe rồi dẫn đường.

Nơi mà Trì Ngộ và Thẩm Hi Dao bị phạt đã thay đổi một cách khó hiểu từ văn phòng giáo viên sang văn phòng hiệu trưởng.

"Hết rồi, kết thúc rồi, tui sắp bị mắng chết." Thẩm Hi Dao vừa đi vừa nói, "Một lúc nữa tui sẽ đi."

Thẩm Hi Dao đẩy cửa ra, cúi đầu, gọi một tiếng chú nhỏ.

Trì Ngộ suy nghĩ một chút, vì phép lịch sự và kính trọng đối với cha mẹ của bạn học, cậu không nhìn kỹ hơn, vì vậy cậu cúi đầu trước và chào chú.

Ai đó nắm lấy cổ áo đồng phục của cậu và giữ cậu đứng thẳng không cho cậu cúi đầu.

"Chú của cậu là ai?" Thẩm Khâm chất vấn

Trì Ngộ: "....."


Pan91: Anh thích bắt nạt bé nó quá ha. (((((((=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro