Chap 9: Biến thái! Anh là chồng của tôi rồi đấy.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chỉ còn một tuần nữa là xong việc học ở pháp rồi quay về nước phục vụ cho học viện nhưng có thêm đứa bé này làm tôi hơi mệt, nó cứ đòi bánh đòi sữa rồi đòi cả hắn nữa chứ những cái khác tôi có thể đáp ứng nhưng riêng tên vô trách nhiệm đó thì không.

- con muốn ba mẹ ở gần nhau mẹ dẫn con về với ba đi..đi đi mẹ

- con cho mẹ ngồi học dịch được không? Con ồn áo sao mẹ học được.

Bỗng điện thoại reo.

- alo! Youri nghe.

- mình Chí Hoàng đây.

- ồ cậu hả, có gì không?

- mình rũ cậu đi chơi được chứ?

- nhưng "tôi nhìn qua nó, cũng lâu rồi không dẫn nó đi chơi nên..."

- được.

- vậy quyết định vậy nha tối nay 8h.

- bé con tối nay chúng ta sẽ đi chơi.

Nghe như vậy nó mừng quýnh lên. Còn nữa chuyện này sau này tôi mới phát hiện hắn đặt máy nghe lén trông phòng tôi tại sao tôi biết ư? Bí mật.
Tối đó tôi dẫn theo thằng bé khiến anh ta ngạc nhiên.

- bộ tôi dẫn nó đi không được sao? "tôi hỏi"

- không... được mà....tôi cũng thích trẻ con lắm.

Trời thay đổi cách xưng hô luôn. Chúng tôi đi chơi khá vui vẻ nhưng tôi thấy anh ta không tự nhiên sao sao ý.

- hôm nay đi chơi vui quá ha?

- ừm.

- nè..con có muốn đi đâu chơi nữa không?

- ăn kem nha mẹ, ăn kem, ăn kem.

Tự nhiên nó chạy ra lòng đường ngay lúc đó có chiếc xe chạy tới.

- nè con coi chừng!

- aaa

Một chàng trai đã cứu nó không phải gọi là cậu trung niên mới đúng.

- Su..Sura?

- ba...

Nó vui mừng ôm chặt lấy hắn.

- cảm ơn anh đã cứu con tôi.

- con sao, em đẻ ra nó hả?

- đừng có nói những lời khó nghe....chúng ta đi thôi.

- khoan....em có muốn cho nó một gia đình không?

- đương nhiên.

- anh chấp nhận làm ba thằng nhóc này như đổi lại em phải làm vợ của anh.

- không được, điều đó không được thật bất công cho cô ấy.

Sura tỏ ra vẻ khó chịu khi Chí Hoàng nói vậy, ôi căn rồi đây.

- được tôi chấp nhận.

- Youri!

- cảm ơn cậu, nhưng có lẻ chúng ta nên làm bạn, mình mong sẽ gặp lại cậu ở nước mình và có thể làm chung với cậu, mình....

- nói vậy là được rồi chúng ta về thôi.

Thế là tôi và anh ta cả đứa nhóc nữa về nước. Mới vừa đáp xuống sân bay anh đã kêu người đem nó về nhà còn tôi và anh thì đi đăng ký kết hôn dù dì thì tôi cũng đồng ý rồi mà cần gì phải gấp đến như vậy thôi kệ miễn là mình được làm ở viện phiên dịch là ok.

- tôi có một điều kiện.

- em cứ nói.

- tôi đồng ý làm vợ của anh nhưng anh phải cho tôi đi làm ở học viện.

- được thôi...mà nếu em có ý nghĩ sẽ trốn được tôi thì....

- tào lao, tôi với anh gắn chặt với cái giấy đó rồi trốn có ích gì.

Mời anh ký vào đây, mời cô. Vậy là hai người đã chính chức là vợ chồng hợp pháp, đây là giấy kết hôn chút hai người hạnh phúc.

- cảm ơn.

Thế là xong. Vừa về tới nhà nó đã ra đón tôi và anh, tôi không chắc nó có phải là con của anh hay không và tôi cũng không quan tâm mấy tới chuyện đó miễn tôi và anh ta sẽ dạy đứa bé thành người tốt là được rồi.

- con nè, con muốn giữ tên cũ hay là đặt tên mới.

- vậy tên mới của con là gì?

- là gì ta......

- anh ấy tên Sura còn mình thì tên Youri vậy thì thằng bé sẽ tên là....

Tôi đang suy nghĩ một cái tên thích hợp thì anh chen vào.

- Su...ne

- í...Sune không hợp không hợp.

Bỗng anh buớc tới nó đặt tay lên đầu.

- từ bây giờ con là Sune nha.

- dạ

Thằng bé tươi cười nhìn anh có lẽ tôi nên nghi ngờ nó là con anh vì khi nhìn kĩ lại thầy nó cũng có nét hao hao. Anh quay lại nhìn tôi nở nụ cười nất giác tôi cũng cười theo bất cứ người nào nhìn thấy cũng tưởng đây là gia đình hạnh phúc vâng trong tương lai nó sẽ mãi hạnh phúc như vậy. Anh bước tới ôm tôi vào lòng một cái ôm thật nhẹ và ấm áp.

- cảm ơn em đã đồng ý làm vợ của anh.

- biến thái!

Anh châu mày nhìn tôi.

- biến thái, anh là chồng của tôi rồi đấy.

- vậy em có muốn anh biến thái với em không?

Anh ôm tôi lần nữa nhưng mạnh hơn lấy tay ôm eo tôi xoa xoa tấm lưng rồi chuyển xuống cặp mông mà nắn. Ấy chết nảy giờ quên có thằng bé ở đây.

- aaa con không thấy gì hết, ba mẹ à phải cho con một đứa em đó nha con đi đây.

Tôi và ôm nhau cười vì sự đáng yêu của thằng bé, tôi và anh hơn bao giờ hết cảm thấy rất hạnh phúc vì cả hai đã cố thông cảm lẫn nhau và đi đến con đường này, tôi yêu anh Sura.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro