Chap 615

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đâu có muốn quên, nhưng sao kí ức đã bị chôn vùi từ lâu lại đột nhiên hiện rõ ?

Chắc là vì cô thường xuyên xuất hiện trước mặt anh.

Thật sự anh rất muốn biết, lúc trước cô đã quyết liệt làm như vậy, vì lí do gì mà bây giờ đến đây tìm anh ?

Lisa nghĩ đến đó, mới lắc đầu thật mạnh, nâng tay tắt vòi nước.

Thật sự là không xong rồi, dùng thời gian lâu như vậy, anh cố gắng quên đi cô, một lần lại một lần thuyết phục mình nhận kết quả từ nay về sau không có quan hệ với cô nữa, nhưng cô chỉ mới xuất hiện ba lần, anh đã bắt đầu dao động.

Suy nghĩ như vậy, khẳng định anh muốn giẫm lên vết xe đổ ...... Nhưng một lần đau xót và tuyệt vọng, anh cũng không muốn trải qua lần thứ hai.

Lisa bấu chặt vào áo, cúi đầu, trầm mặc một hồi, như đã hạ quyết tâm điều gì, rút khăn bông, lau khô tay mình, bước ra phòng tắm, cởi ra bộ đồ trên người đã muốn rớt hết cúc áo quần áo, thay một bộ quần áo mới, sau đó xếp lại quần áo không nhiều lắm của mình vào vali, cầm điện thoại lên : "Giúp tôi đặt vé máy bay sớm nhất đến Mỹ, thêm cả khách sạn."

Cắt đứt điện thoại, Lisa nhìn quanh phòng, xác nhận không để quên đồ gì, kéo vali, đi ra khỏi phòng.

Ngày đó Chaeyoung gặp được Lisa , liền lập một nhóm chat QQ, trong nhóm chỉ có cô, MiYin, còn có trợ lý của Lisa .

Cô bị Lisa vứt ra khỏi phòng, lên nhóm chat QQ làm một icon khóc.

MiYin nhảy ra đầu tiên : "Chaegie , thế nào ? Manoban ảnh đế với cậu hòa thuận không ?"

Chaeyoung ngẩng đầu liếc mắt nhìn cửa phòng đóng chặt trước mắt, rầu rĩ không vui trả lời một câu : "Không"

"Hả ?" Trợ lý đánh một icon kinh ngạc, theo sau đó là một câu nói thật dài : "Cô Park, chẳng lẽ cô chưa nói chuyện thật tốt với anh Manoban sao ?"

Chaeyoung : "Tôi nói muốn trò chuyện với anh ấy, nhưng chỉ vừa mới nói ra chuyện ngày lễ tình nhân, anh ấy đã ngay lập tức nổi giận, bóp cổ không cho tôi nói, sau đó ném tôi ra khỏi phòng."

Một MiYin thích xem tiểu thuyết ngôn tình nhìn đến đoạn đối thoại này, thế nhưng lại quên mất mục đích mình gia nhập nhóm, ngược lại làm ra một icon mê trai : "Oa, Manoban ảnh đế cực giỏi, chảy nước miếng."

Trợ lý coi như còn bình thường : "Là như vậy, ở DN, tôi nhắc tới cô Park với anh Manoban, anh ấy lập tức nổi giận ! Tôi sợ tới mức không dám nói thêm điều gì."

Trợ lý rất nhanh gửi đi một tin nhắn : "Cô Park , anh Manoban tiên sinh có mâu thuẫn với cô."

Chaeyoung : "Tôi đứng ở cửa, chờ anh ta đi ra, rồi giải thích một hơi cho anh ta nghe."

Trợ lý : "Nhưng với nhiều năm hiểu biết của tôi với anh Manoban, anh ấy mà đi ra ngoài gặp cô, có khả năng sẽ không cho cô cơ hội mở miệng nói chuyện."

Chaeyoung : "Cậu đến giúp tôi sao ?"

Trợ lý : "Tôi, tôi chỉ nói sự thật thôi mà."

MiYin mê trai trong lúc bất chợt làm ra một icon khinh bỉ : "Hai đồ ngu ngốc ! Manoban ảnh đế không muốn nhớ lại chuyện quá khứ, vậy không cần phải nói ra ! Càng đề cập, anh ta càng trốn tránh Chaegie , lỡ đâu không tìm thấy người thì làm sao bây giờ ? Đối phó với người như Manoban ảnh đế, mình nói cho cậu biết, Chaegie biện pháp đơn giản nhất chính là ngủ với anh ta !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro