Chap 697

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa cười thành tiếng, nhìn người phụ nữ đang phát điên trong màn hình điện thoại, giọng điệu hòa hoãn nói : "Ừhm, anh cực kỳ yêu một chú cún ngốc nghếch."

Anh cực kỳ yêu một chú cún ngốc nghếch.... Park Chaeyoung thấy như có sợi lông vũ, chậm rãi vờn qua nơi mẫn cảm nhất trong trái tim của mình, cả người đều có chút mơ màng, ngay cả tầm mắt cũng không có điểm xác định, không ngừng dao động.

Những lời này, rõ ràng là mắng cô là cún, không đúng, là cún còn chưa nói, còn là cún ngốc nghếch... nhưng cô lại cảm thấy có bao nhiêu ngọt ngào, chẳng lẽ cô bị mắc chứng cuồng ngược trong truyền thuyết ?

Chaeyoung thấy được chính mình đúng là hết cách với Lisa , ra vẻ tức giận, nhưng khóe môi lại không nhịn được cong lên : "Lalisa , đây là anh đang thổ lộ với em sao ?"

Lisa tiếp tục cười thành tiếng, không trả lời chính diện vấn đề của cô, ngược lại lại vứt cho cô : "Em cảm thấy được sao ?"

Em cảm thấy được, là anh đã thổ lộ với em.

Trong thâm tâm của cô yên lặng nói một câu, sau đó đặc cốc sữa lên mặt bàn, liếc mắt nhìn đồng hồ, đã qua 12 giờ đêm rồi.

Lisa ở bên kia chắc đã qua mười một giờ, buổi chiều còn có cuộc họp, từ hôm qua sau khi rời đi, đến bây giờ còn chưa được nghỉ ngơi...

Chaeyoung nâng mí mắt, nhìn qua điện thoại, hỏi anh : "Anh vẫn không buồn ngủ sao ?"

"Ừhm... Đợi một lát nữa đi..." Bay một chặng đường dài như thế, hội nghị suốt cả đêm, thật ra rất mệt mỏi, nhưng cùng cô trò chuyện như này, lại khiến anh rất thoải mái, tốt hơn một mình anh nhắm mắt lại nằm trên giường đi vào giấc ngủ, càng dưỡng sức khỏe hơn.

"Gọi video đường dài, cực kỳ đắt, hơn nữa còn là em gọi cho anh, có thể điện thoại sắp hết tiền rồi." Chaeyoung nhỏ giọng nói thầm.

Lisa lười biếng dựa vào giường, lấy di động ra ấn ấn gì đó, không nói gì.

Chaeyoung có thể nghe thấy tiếng ấn bàn phím cực kỳ nhỏ của anh.

"Anh làm gì thế ?" Chaeyoung rất tò mò hỏi một câu : "Gửi tin nhắn cho ai à ?"

"Ừhm." Lisa có chút không yên lòng lên tiếng, sau đó di động của cô liên kêu lên, có hai tin nhắn hiện ra phía trên cuộc gọi video.

Mạng điện thoại Hàn Quốc gửi lại một tin nhắn, tổng cộng có hai tin, mỗi tin đều là ngạch mức năm chữ số, sau đó di động của cô từ ngạch trống, đạt tới ngạch sáu con số.

Trong nháy mắt, Chaeyoung liền ngớ ra.

Trong di động vang lên tiếng của Lisa : "Đến rồi hả ?"

Chaeyoung bừng tỉnh ngộ ra : "Anh vừa mởi gửi tin nhắn, là gửi tiền điện thoại cho em à ?"

Lisa chỉ nhíu mày, không nói gì, anh hành động như vậy, rõ ràng cho thấy suy đoán của cô là đúng.

Cái gọi là hạnh phúc tràn đầy, chính là cảm giác này đi.

Có một số việc, cô vốn muốn chờ anh về rồi nói, nhưng hiện tại, đột nhiên cô không muốn đợi nữa.

"Ừhm... Lisa , nếu anh thật sự không ngủ được, em nói một câu chuyện cho anh nghe nhé ?"

"Được ?" Lisa không hề di nghị : "Chăm chú lắng nghe."

Chaeyoung mỉm cười, nhẹ nhàng nói một câu : "Anh chờ em một chút, em lên lầu đã."

"Ừhm." Lisa đáp lại, Chaeyoung dùng tốc độ nhanh nhất chạy lên lầu, sau đó chạy về phòng ngủ, học dáng vẻ của anh trong video, nằm trên giường, sau lưng lót một cái gối, ôm chăn nói : "Hiện giờ em bắt đầu nhé !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro