Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tụi nó ngồi trong phòng hậm hực

- Cái đồ chết bằm thấy gái tươm tướp_Suny mắng

- Cái đồ vong ân bội nghĩa có mới nới cũ_Nó mắng

- Nắm chân nắm tay thấy ớn_Mun mắng

- Cái đồ chăng hoa_Suny chửi

- Cái đồ phản bội_nó chửi

- Cái đồ xấu xa_Mun chửi.

- Vợ ơi?_hắn và Bi đồng thanh mở cửa bước vào. Tụi nó thấy thế không ai bảo ai chùm chăn lên ngủ. Bi hất chăn ra kéo Mun đi. Zen thì kéo Suny đi.

Tại chỗ Bi.

- Vợ giận chồng đấy à?_Bi kéo Mun xuống gốc cây ở sân trường hỏi

- Xí. Ai thèm giận sao chồng không đi với nhỏ hồi chìu đi xang đây làm gì.

- Thế mà kêu hông giận tại nhỏ đó cứ theo chồng chứ bộ chồng có mún thế đâu. Chồng chỉ iu mình vợ thôi. Vợ đừng giận chồng nữa nhé.

- Thật hổng

- Thật mà vợ không tin chồng à?

- Nhớ đấy nhé chồng mà xí xớn là chít với vợ.

- Rồi rồi chồng nhớ mà không chít dưới tay vợ thì cũng chít dưới tay Zoi thôi ck hổng giám đâu.

- Bít thế là tốt.

Tại chỗ Zen.

Zen kéo Suny đi dọc hành lang ký túc.

- Anh kéo tui ra đây chi?

- Thế cô định làm kỳ đà à?

- Vậy anh đi đâu thì đi đi không cần phải đi theo tui. Hix.

- Cô sao đấy ghen à?

- Ai...ai ghen chứ

- Làm gì mà lắp bắp thế tui tưởng thấy tui đi với nhỏ kia thì cô ghen chứ.

- Xí! Anh đừng có mơ. Mắc mớ gì tui phải ghen chứ anh đâu có là gì đối với tui_Suny mồm nói 1 đằng lòng nghĩ 1 nẻo.

- Vậy à_Zen trả lời bùn thật ra Zen đi với nhỏ kia để thử xem Suny có ghen không vậy mà nhỏ nói vậy.

Tại phòng nó.

- Vợ ơi?

- Ơ sao anh lại nằm giường em?

- Giường vợ anh thì anh nằm ai cấm được anh

- Hix anh đi mà lên giường nhỏ Ân nằm ý, đi ra.

- Hehe. Em đang ghen đấy à?

- Xí ai ghen chứ anh mún đi với ai ôm ai là quyền của anh liên quan gì đến em.

- Hì ui vợ anh đáng iu quá cơ, iu thế.

- Không phải nịnh.

- Thôi ngồi yên nghe anh kể nè cách đây 2 năm anh có iu 1 người con gái hồi đó anh hay cười như bây giờ.

- Gớm anh làm ngang giờ anh ít cười lắm ý.

- Lặng yên, nghe anh kể cô ấy cũng hay cười đùa đi chơi với anh rồi 1 hum anh tỏ tình với cô ấy nhưng cô ấy không chấp nhận rồi hum sau cô ấy đi đâu biệt tăm lun, anh cho người điều tra thì họ nói cô ý ra nước ngoài lấy ông việt kiều nhà giầu ú ụ nhưng già anh bùn lắm từ đấy anh trở nên lạnh lùng căm ghét con gái vì anh nghĩ họ cũng như nhau chỉ yêu tiền thôi. Rồi 1 ngày ông Việt kiều bồ bịch bỏ cô ấy, cô ấy về gặp anh khóc lóc van xin anh quay lại nhưng anh bỏ đi vì anh không còn iu cô ấy nữa cô ấy chạy theo anh và bị xe ô tô đâm rồi qua đời. Anh cũng hối hận nếu anh không bỏ đi thì cô ấy đã không chết nên anh đã chăm sóc em cô ấy là Thiên Ân bây giờ như em mình. Thiên Ân hiền ngoan lắm chỉ tội hay bám theo anh thôi. Nhưng anh chỉ coi Ân như em gái thôi._hắn kể 1 chàng dài

- À_nó gật gù.

- Chuyện là vậy nên vợ đừng có giận anh nha.

- Sao anh không nói sớm làm từ sáng tới giờ em tức mún ói máu lun.

- Thì anh có được gặp vợ đâu nên giờ anh mới qua đây giải thích với vợ nè

- Thôi được rồi anh nói vậy thì tạm tha sau có gì là phaỉ kể hết cho em pít chưa?

- Tuân lệnh vợ, Vợ anh đáng iu thế._hắn cười tươi véo mũi nó

- 2 người xong chưa tui bùn ngủ rũ cả mắt oy nè._Suny từ ngoài cửa bước vào

- Tui cũng zậy_Mun theo sau nói.

- À ơ ngủ thui_nó đỏ mặt tía tai.

Hắn mỉm cười bai bai nó rồi bước ra cửa miệng hắn và Bi cười tươi như hoa còn Zen thì bùn rười rượi.

- Ê sao zậy nhìn mặt mày như bánh bao thiu thê?_hắn hỏi Zen

- Tụi mày thì zui rồi còn tao thì...hix_Zen bùn bã trả lời

- Mày yêu Suny?_Bi hỏi

- Cãi nhau riết giờ thì yêu lun chứ chi_hắn khẳng định hộ

- Ờ nhưng cổ đâu có iu tao_Zen bùn thảm

- Sao mày bít?_Bi hỏi

- Thì nãy tao hỏi cổ có ghen hông cổ nói tao có là gì của cổ đâu mà cổ ghen...ui da..._Zen kể hậu quả là ăn 2 cái cốc đau điếng của Bi và hắn.

- Ngu. Chẳng lẽ cô lại bảo ừ tui ghen đấy à khác nào thú nhận là cổ iu mày nhỡ mày hổng iu cổ thì sao?_Bi mắng

- Nhưng tao iu cổ mà._Zen cãi lại

- Nhưng cổ đâu có bít. Trời ơi sao mày ngu thía thế mà đòi là tay sát gái có tiếng._hắn não nề

- Thì từ hồi bé tới giờ toàn gái tán tao chứ tao đâu có tán gái gái nào nhìn thấy tao cũng đổ la liệt mỗi nhỏ thì không_Zen bức xúc

- Thế cổ mới đặc bịêt_hắn khẳng định

- Thôi mai mày gặp cổ nói rõ hết lòng mình ra đi tao nghĩ cổ cũng có tình cảm với mày đấy_Bi nói

- Thật hả?_Zen mừng rơn hỏi lại

- Ừa thui ngủ đi mụôn rồi._Bi kêu

Thế là tụi hắn đi ngủ còn Zen Cứ chằn chọc mãi suy nghĩ xem mai phải nói thế nào.

Sáng hum sau vừa bước ra khỏi cửa Zem đã bị Vân kéo đi ra sau trường:

- Em kéo anh ra đây làm gì_Zen nhăn nhó khó chịu khi mới sáng sớm đã bị kéo đi xềnh xệch.

- À em có chuyện mún nói với anh_Vân vừa nói vừa ngó nghiêng như tìm ai đó.

- Có chuyện gì em nói đi anh còn đi có việc_Zen hỏi

- À ..._Vân ngó nghiêng rồi tự nhin ôm chầm lấy Zen - Em thích anh. Anh làm bạn trai em nha_Vâu nói. Zen bị ôm bất ngờ nên đơ như cây cơ vài phút sau mới hoàn hồn vội đẩy Vân ra.

- Nhưng anh đã thích người khác rồi_Zen hơi bực vì Vân tự tiện

- Anh thích Suny?_Vân hỏi lại

- Ừm

- Nhưng em vẫn sẽ thích anh, anh thích ai em mặc kệ em vẫn sẽ đợi anh_Vân khẳng định

- Tùy em_Zen lạnh lùng rồi quay đi tìm Suny.

Suny đang ngồi ở gốc cây sân trường cố ngăn cho dòng nước mắt khỏi chảy ra. Sáng Suny tới lớp sớm thì có giấy viết trong ngăn bàn bảo ra sau trường có chuyện mún nói vậy mà ra lại bắt gặp cảnh Vân ôm Zen. Đau con tim nhỏ cảm tưởng như bị ai bóp nghẹt vậy.

- Suny em làm gì ở đay vậy anh tìm em nãy giờ_Zen từ đâu chạy đến hỏi

- Anh tìm tôi có chuyện gì?_Suny lạnh lùng.

- Suny! Anh thích em làm bạn gái anh nha_Zen ngồi đối diện với Suny lấy tay đặt lên vai Suny nhìn thẳng vào mắt nhỏ nói.

Suny nghe những lơi Zen nói nước mắt kiềm chế từ nãy giờ trào ra bằng sạch " gì chứ anh nói anh thích tôi mà anh lại đi ôm ấp người con gái khác giờ anh lại bảo anh thích tôi anh xem tôi ra cái gì? Anh coi thường tôi đến vậy sao."

- Ơ em đừng khóc nếu em không thích anh thì thôi vậy coi như anh chưa nói gì chứ em đừng khóc anh đau lắm_ Zen thấy Suny khóc bối rối, người con gái anh yêu khóc sao anh thấy nhói đau trong tim không lẽ cô ghét anh đến vậy sao.

- Đau ư? Phải tôi không thích anh. Tôi ghét anh._Suny bức xúc thét lên. " đau ư anh thấy tôi khóc mà anh đau ư nếu thế thì anh đã không làm vậy thật nực cười" Suny nghĩ rồi vùng chạy.

Lời nói của Suny như nhát dao đâm thẳng vào tim Zen đau, đau lắm - Tách_ giọt nước mắt lăn dài trên má anh đang khóc vì người con gái anh yêu.

Suny cứ chạy chạy mãi mà không pít chạy về đâu mắt cô đã nhòe đi không dịnh được hướng.

- Bốp_Suny va vào ai đó - Xin lỗi, xin lỗi_cô cúi đầu

- Suny mày sao thế, tao Zoi và Mun đây, sao mày khóc ai làm gì mày hả?_Nó nhìn Suny khóc lo lắng hỏi.

- Zoi ơi. Huhuhuhuhu_nhỏ ôm chầm lấy nó khóc nức nở.

- Được rồi tao ở đây ngoan nín đi có gì kể tao nghe_Nó vỗ vai bạn dỗ dành.

- Thôi đi ra sau trường nói chuyện đi._Mun đề nghị. Tụi nó lôi nhau ra sau trường

- Được rồi có gì kể tao nghe_Nó lên tiếng khi thấy Suny đã chấn tĩnh lại.

- Bla...bla...bla...chuyện là thế đấy mày xem hắn coi tao ra gì chứ_Suny kể trong nước mắt.

- Không tao không tin_Nó nói

- Mày không tin lời tao nói_Suny giận dữ

- Không phải ý tao không phải thế_Nó vội vàng giải thích

- Ý nó là trong chuyện này nhất định là có hiểu nhầm ông Zen không phải là người như thế đâu_Mun lên tiếng giải thích giùm nó.

- Hiểu nhầm gì chứ chính mắt tao trông thấy còn gì_Suny phản bác

- Thôi để tìm hiểu sau giờ lên lớp thôi chuông báo nãy giờ rồi_nó nói.

Tụi nó kéo nhau về lớp.

- Thưa cô cho tụi em vào lớp_Mun xin cô giáo

- Mấy em đi đâu mà giờ này mới vào?_cô giáo quắc mắt hỏi

- Dạ hiệu trưởng cho gọi bọn em ạ_nó nói lòng thầm nghĩ " Ba ơi con xin lỗi "

- Ừm mấy em vào đi nghe cô thông báo lại._Cô giáo cho tụi nó vào

- Cô thông báo lại cho cả lớp nghe nè để giúp các em bớt căng thẳng trong việc học nhà trường đã chọn được địa điểm lý tưởng tại bìa rừng cho các em tổ chức cắm trại vui chơi vậy nên ngày mai nhà trường cho các em nghỉ 1 hôm để chuẩn bị đồ đạc sáng ngày kia sẽ lên đường._cô giáo nói 1 lèo.

- Ôh yeah_Nó và Mun reo lên còn Suny chán nản gục đầu xuống ngủ. Cả lớp thì bàn tán xôn xao cho buổi đi chơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro