Chương 4: Gặp sơn tặc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà ta thầm thở dài và xua tay. "Được rồi, chúng ta đi thôi! Có thể trở về báo cáo với tiểu thư rồi."

Về phần nha đầu đê tiện kia ư?

Đương nhiên là nàng vẫn ở lại đây tiếp tục bị những người đàn ông đó cưỡng hiếp.

Dù sao cả đời đám đàn ông này chưa từng được cắm đàn bà thơm mềm sạch sẽ như vậy. Chỉ sợ giờ đây bà ta đi qua bảo bọn họ dừng tay, bọn họ nhất định cũng sẽ không ngừng.

Hiện tại, để cho nàng chết dưới gậy thịt của đàn ông, đối với nàng mà nói cũng là một cách giải thoát nhanh chóng.

Bà ta tự an ủi mình như vậy, trong lòng thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Người đánh xe nghe lời vung roi định đi.

Tuy nhiên, xe ngựa của bọn họ chưa đi được một bước thì đột nhiên nghe thấy một tiếng rít. Một mũi tên bay về phía họ, trúng thẳng vào mặt người đánh xe!

Người đánh xe còn chưa kịp kêu lên đã ngã xuống đất không đứng lên được nữa.

Sau đó, một loạt tiếng vó ngựa đến gần. Tiếng huýt sáo, tiếng la hét và những âm thanh dày đặc vây quanh họ.

Ma ma và đám nha hoàn trong xe ngựa hoảng sợ.

"Có chuyện gì vậy?"

"Ma ma, e là chúng ta gặp phải sơn tặc rồi!"

"Ma ma ơi! Đại tiểu thư ơi, cứu mạng!"

Kỳ thật những âm thanh bên ngoài này đối với Anh Đào mà nói, giống như từ chân trời xa xôi truyền đến. Nàng hoàn toàn không nghe thấy gì.

Tất cả những gì hiện lên trong tâm trí nàng bây giờ đều là những kỷ niệm trong quá khứ:

Nàng nhớ rõ mình sinh ra chính là báu vật cha mẹ nâng niu trong tay. Cha mẹ chỉ sinh có một đứa con gái, cho tới bây giờ đều hết sức nuông chiều nàng.

Nàng xinh đẹp, mười tuổi đã được chọn làm nha hoàn bên cạnh đại thiếu gia. Đại thiếu gia cũng thích nàng, còn để nàng hầu hạ bên người. Đều là nàng bưng trà mài mực, trải giường xếp chăn cho hắn. Hai người nói là thanh mai trúc mã cũng không quá đáng.

Cứ tiếp tục phát triển tự nhiên như vậy đến năm nàng mười bốn tuổi. Đại thiếu gia cầm một tấm Xuân Cung Đồ trở về. Hắn lôi kéo nàng núp trong góc nghiên cứu. Nghiên cứu đến cuối cùng, hai người cởi sạch quần áo quấn vào nhau. Nàng trao đi lần đầu tiên của mình.

Nàng vẫn nhớ rõ lần đầu tiên làm xong, nàng đau đến mức rụt vào trong lòng đại thiếu gia nức nở không ngừng.

Đại thiếu gia nhìn vệt đỏ trên chiếc khăn lụa, lại nhìn thiếu nữ trong ngực dính đầy mùi của mình, cùng với huyệt nhỏ bị rót đầy tinh dịch của hắn. Trên mặt hắn tràn đầy vẻ thỏa mãn đắc ý.

"Anh Đào ngoan, Anh Đào ngoan, đừng khóc. Bây giờ nàng đã là người của ta. Nàng đã trao thân thể cho ta rồi, ta nhất định sẽ đối xử thật tốt với nàng. Chờ sau này ta cưới Thiếu phu nhân xong, chắc chắn chuyện đầu tiên ta làm là cho nàng một danh phận, cho nàng làm di nương của ta. Nàng thấy được không?"

Người đàn ông ôm nàng vừa dỗ vừa khuyên, vẽ ra đủ dự tính. Trái tim của nàng ấm áp bởi nhu tình của hắn. Huyệt nhỏ vừa mới bị phá cũng không cảm thấy đau nữa.

Sau khi khai bao lần đầu tiên, đại thiếu gia ăn ngon quen mùi. Sau đó Lộ Lộ làm ra rất nhiều Xuân Cung Đồ. Hai người làm tình khắp nơi, trong phòng ngủ, trong thư phòng, trong hoa viên. Thậm chí có một lần họ còn lén lút lẻn vào thư phòng của lão gia mà làm!

Cúc huyệt của nàng, cái miệng nhỏ, với bàn tay nhỏ bé và hai vú cũng đều bị đại thiếu gia chơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro