Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tại em vi phạm hợp đồng trước, công ty phạt thế nào em cũng chấp nhận."

"Anh Cảnh...Lần này em có lỗi."Giang Trì rít một hơi thuốc dài, dụi đầu lọc vào gạt tàn,lí nhí:"Đền bù hợp đồng cho công ty xong, em sẽ trả lại anh phần của anh."
  
  Biết là vậy, nhưng chiều tối Cảnh Thiên vừa xuống máy bay đã bị một loạt tin tức tới tấp làm chóng cả mặt, lại bị gọi tới công ty nghe mấy lượt lãnh đạo lớn nhỏ mắng, vẫn nghẹn cục tức trong bụng, cơm tối cũng chẳng buồn ăn đã chạy tới nhà Giang Trì, vốn định xả giận vào cậu, ai ngờ chưa kịp mắng câu nào Giang Trì đã nhận tội vô điều kiện.

"Anh, anh không bận tâm phần của mình đâu." Câu này giả tạo quá, cũng phải thôi, Cảnh Thiên giận dữ như vậy chỉ vì Giang Trì chặn đường kiếm tiền của mình, bây giờ biết cậu giả ngu không đối phó với mình thì tâm lý dễ chịu hơn nhiều, ậm ờ nói:"Cậu tự suy nghĩ đi, có phải trong chuyện này cậu đã quá đáng không, cả người đại diện là anh mà cậu cũng giấu, phía công ty biết rồi có phải tức chết không, cậu định làm gì thế hả ?"

Cứ nghĩ tới chuyện Giang Trì giấu mình nhận đóng phim là Cảnh Thiên lại ba máu sáu cơn, gằn giọng:" Không phải vì cậu đóng phim không thù lao thì làm sao chuyện loạn đến như vậy. Chẳng phải cậu đã biết công ty coi trọng tiền đến thế nào sao. Cả tập thể đã lên kế hoạch sẵn cho phương hướng phát triển sự nghiệp của cậu! Còn cậu thì sao? Tự ý nhận vai, còn nhận loại, loại..."

Lúc này, Cảnh Thiên nhớ đến bộ điện ảnh Giang Trì đang quay là mặt lại đen thui.

Mấy tháng trước, Giang Trì lén nhận đóng một bộ điện ảnh.

Không phải kiểu nhỏ lẻ không tiếng tăm, từ tổ chế tác cho tới đạo diễn biên kịch toàn hạng A, hai nam chính,
Giang Trì chính là 1 trong 2 vai quan trọng đó.

  Giang Trì nổi lên được hơn 1 năm, nhưng mãi chưa lên màn ảnh rộng, nửa năm nay Cảnh Thiên liên tục để ý, định tìm cơ hội nhét cậu vào đoàn phim nào đó, không mong được vai chính, mặt xuất hiện trên màn ảnh là vui rồi.

Bây giờ thì có vai rồi, còn trong bộ phim điện ảnh lớn được mong chờ lại hợp tác với vị đạo diễn có tiếng trong nghề. Quả là vớ phải vàng trên trời rơi xuống, chỉ tiếc rằng đây là phim nghệ thuật đề tài đồng tính.

Hơn nữa, để chen chân vào bộ phim lớn này, Giang Trì không lấy đến một đồng thù lao nào.

Cậu, Giang Trì - Trụ cột kiếm tiền cho công ty bây giờ không lấy được một số lời nào trong ít nhất nửa năm, các cổ đông cấp cao ai nấy đều vô cùng tức giận.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ