Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4 Tề Mặc bị tiểu tổ tông nhà mình tức chết, y lao đến giật lấy điện thoại, nhìn dòng "Chúng ta chia tay đi" đã gửi đi đau đầu không thôi.

"Được rồi, việc này không giải quyết cũng không có cách nào khác công tác." Tề Mặc bảo lái xe dừng lại ven đường, cùng bên studio nói đến trễ, bắt đầu thẩm vấn Đỗ Minh, "Chuyện gì đã xảy ra, hắn khi nào nói vậy."

Đỗ Minh liền bĩu môi đem sự tình nguyên do đều nói một lần.

Tề Mặc nhìn cậu như tên thiểu năng, đấm ngực dậm chân: "Bảo cậu ăn ít KFC, gà rán dùng đều là dầu thải, làm giảm chỉ số IQ a."

"Anh không an ủi thì thôi đi, còn công kích thân thể, thật sự là làm em giận sôi!" Đỗ Minh điên cuồng chỉ trích.

"Hừ, " Tề Mặc khúc cong chân, khoanh tay nói "Đầu tiên, ảnh đế nói hắn thích người vì hắn trả giá rất nhiều, cậu ngẫm lại cậu, trả giá không nhiều sao?"

Đỗ Minh còn thật sự nghĩ nghĩ: "Em cảm thấy được em trả giá không nhiều lắm, còn thu được rất nhiều."

Hắn thu từ Hạ Lập Khắc hàng tỉ con cháu.

Tề Mặc nghiến răng: "Đừng hướng anh nói đến chuyện đó, cậu nghĩ xem, nếu anh cầm đồ ăn khuya mỗi ngày đi tìm hắn, hắn sẽ ăn, sẽ thích anh sao?"

Đỗ Minh lại còn thật sự nghĩ nghĩ: "Hẳn là sẽ đi, dù sao anh cũng suất. . . ."

Tề Mặc vỗ trán, y hoài nghi mạch não của Đỗ Minh bị đảo lộn.

"Đương nhiên sẽ không , giải trí giới nhiều người như vậy, so với cậu suất hơn đẹp hơn mà, Hạ ảnh đế cố tình thích cậu, phải với cậu kết giao, này chứng minh hắn thích chính là cậu, tiếp theo mới là trị nhan của cậu."

Đỗ Minh yếu ớt phản bác: "Không ai suất hơn em cả."

Tề Mặc giơ tay nghĩ cho cậu một cái tát, lại oán hận mà thu tay về: "Càng đánh càng ngốc không có thuốc chữa." Tóm lại Hạ ảnh đế thích chính là cậu, không phải anh. Hắn tối hôm qua như vậy nói chính là cảm thấy cậu vẫn luôn truy vấn, cho rằng cậu thích nghe chuyện này, cho nên khẳng định mà lặp lại."

"Anh như thế nào biết?" Đỗ Minh thực nghi hoặc.

Tề Mặc giương cằm: "Fan trung thành, đối với thần tượng không gì không biết."

Di động rung không ngừng, Tề Mặc vừa thấy: "Cậu có thúc thúc hồi nào vậy?"

"Là Hạ Lập Khắc......"

Hạ Lập Khắc so Đỗ Minh lớn hơn ba tuổi, đều nói khoảng cách thế hệ là ba tuổi, Đỗ Minh âm thầm mà đặt thành "Hạ thúc thúc".

Tề Mặc vẻ mặt câm nín, đem điện thoại đưa cậu: "Mau nhận, liền nói đầu cậu bị ngâm nước."

Hạ thúc thúc này ba cái chữ to ở trên màn hình sáng lên, Đỗ Minh nhìn biệt nữu, đối Tề Mặc nói càng biệt nữu: "Em không tiếp."

Cậu không nhận, Tề Mặc nhận cũng không tốt lắm: "Còn không có nghĩ thông suốt?"

"Cho dù lời anh nói là đúng, em vẫn cảm thấy ảnh đế không thế nào thích em." Đỗ Minh đem phỏng đoán trong lòng nói ra.

Tề Mặc minh bạch, ngày thường những tiết mâu thuẫn nhỏ này thường bị Đỗ Minh bỏ qua, trải qua phỏng vấn ngày hôm qua nó đột nhiên chuyển biến, lập tức bành trướng thành bom, oanh tạc ở trong lòng Đỗ Minh, hiện tại là ở trong mắt Đỗ Minh, những việc tầm thường là chứng cứ quan trong cho thấy "Hạ Lập Khắc không thích cậu".

"Vậy cậu đem điện thoại tắt đi, đã trễ quá rồi, hiện tại phải đi làm," Tề Mặc liếc mắt nhìn cậu, 

"Hay là, cậu hôm nay không muốn chụp?"

"Kia không có." Đỗ Minh vẫn là rất có đạo đức nghề nghiệp, cậu đem điện thoại tắt máy, "Đi chụp tạp chí đi."

Hạ Lập Khắc nhận được tin nhắn chia tay, không hiểu tại sao, gọi cho Đỗ Minh liên tiếp bốn lần, đến lần thứ năm, trực tiếp biến thành tắt máy.

Quỳ Hiên đứng ở bên cạnh hắn, nhìn hắn cau mày, hỏi: "Làm sao vậy?"

"Không có gì." Hạ Lập Khắc lục tìm danh bạ, "Anh có số điện thoại của Tề Mặc không?"

Nguyên lai là sự tình liên quan đến Đỗ Minh, Quỳ Hiên bất đắc dĩ: "Anh có, nhưng là hiện tại phải đến sân bay, chờ xuống máy bay anh đưa cho."

Hạ Lập Khắc cất di động: "Hảo, đi thôi."

Hôm nay quay chụp quảng cáo là cốc giữ nhiệt do công ty cậu đặt, Đỗ Minh tới studio, ngoài ý muốn phát hiện tổng tài Hàn Văn Thanh cũng ở. Công ty giải trí Văn Thanh là công ty con Hàn thị ba năm trước mở rộng sang ngành giải trí, Hàn Văn Thanh là con thứ hai của tổng tài Hàn thị, bị lão tổng phái tới quản lý giải trí sự vụ.

Hàn Văn Thanh diện mạo tuấn lãng, khuôn mặt trắng nõn, chính là cả người quá lạnh, ít khi nói cười. Đỗ Minh năm đó sở dĩ đáp ứng vào công ty giải trí Văn Thanh, chính là bởi vì tổng tài thoạt nhìn chính trực, vừa thấy liền sẽ không phát sinh tiềm quy tắc!

Lúc này Hàn tổng đang ngồi ở phía trước camera, cùng đạo diễn thảo luận nội dung quảng cáo.

Đỗ Minh chạy tới cùng y chào hỏi: "Hàn tổng!"

"Ân," Hàn Văn Thanh quay đầu, "Thân thể khá hơn chút nào không?" Tề Mặc vừa mới dùng lý do là Đỗ Minh đau dạ dày.

Này là cái cớ gì, Đỗ Minh chưa từng bị đau dạ dày, cậu ngay cả dạ dày ở nơi nào cũng không biết, nhưng là vì không cho tổng tài nhìn ra, cậu ngoan ngoãn gật gật đầu: "Khá hơn nhiều."

"Xem lại kịch bản đi, tiếp theo chính là đến lượt cậu." Hàn Văn Thanh đem kịch bản cải biến đưa cho cậu.

Đỗ Minh vội ngồi vào góc, Tề Mặc muốn cậu đi đến phòng hóa trang, Đỗ Minh cự tuyệt: "Em nhìn xem phía trước diễn như thế nào, bảo hoá trang tiểu tỷ tỷ cầm công cụ tại đây làm đi."

Hiện tại đang quay là tiểu sinh đang hot Quý Đình, người này Đỗ Minh biết, là bạn thân Hạ Lập Khắc, một tháng trước từ đối thủ cạnh tranh đào lại đây.

Lại nói tiếp Đỗ Minh còn gặp qua Quý Đình vài lần, y là nằm trong số ít người đầu tiên biết Hạ Lập Khắc và Đỗ Minh kết giao, bản nhân y không biết xấu hổ lại phúc hắc, luôn trêu ghẹo Hạ Lập Khắc, đem Hạ Lập Khắc chọc giận liền gọi y tiểu tam, bởi vì tên thật y là Quý Tam, vào giới giải trí mới sửa nghệ danh.

Thật là vết nhơ a, cư nhiên có tên thật so với tên Weibo của cậu còn ngu ngốc hơn, Đỗ Minh nghe nói sau thập phần vui sướng khi người gặp họa.

Quý Đình đang ngồi trên ghế cùng với một người mẫu, bên cạnh máy móc ào ào phun tuyết, người mẫu chỉ mặc một cái áo lông mỏng, ngồi ở ghế trên hơi phát run, kịch bản đại khái là phải dùng bình giữ ấm quan tâm bạn gái.

"Cái gì quảng cáo nga, bình giữ ấm loại này không phải dành riêng cho người lớn tuổi sao? Em không phù hợp làm người tiêu thụ a." Đỗ Minh ngẩng mặt để chuyên viên trang điểm dặm phấn.

"Sản phẩm ngoại vi của công ty" Tề Mặc rót nước từ bình giữ nhiệt, "Nhiều độ tuổi." Cái bình giữ ấm này Hàn tổng là tặng cho tất cả nhân viên từ trên xuống dưới, của Tề Mặc là màu tím gay, phi thường bắt mắt.

Đỗ Minh cũng có một cái, hắn chính là màu xanh thiên lam, để ở trong nhà vô dụng: "Người trẻ tuổi uống nước ấm cái gì, em là người uống nước lạnh."

"Nước lạnh ê răng." Tề Mặc rót một ly cho cậu, "Mau uống trước khi tô son."

Đỗ Minh cầm cái bình xem mọi người quay chụp, Quý Đình hôm nay tựa hồ trạng thái không tốt, đã NG ba lần.

"Tam gia a," đạo diễn cầm đại loa kêu, Tam gia là fans thân mật gọi Quý Đình, "Thâm tình vào a! Đây là bạn gái của cậu a!"

Quý Đình ngồi ở ghế trên: "Thâm tình không ra."

Nữ người mẫu mặc ít quần áo, cái mũi đã đỏ, Đỗ Minh nhìn liền đau lòng.

"Cậu ôm eo cô ấy!" Đạo diễn hô một câu, "Lại đến một lần, ba, hai, một, action!"

Quý Đình khoác tay đặt hững hờ ở trên vai người mẫu nữ: "Ngoan, uống miếng nước đi." Cả người cà lơ phất phơ, thất thần.

Này không phải đối đãi bạn gái, đây là đối đãi huynh đệ a, Đỗ Minh thầm nghĩ, Quý Đình đối Hạ Lập Khắc chính là thái độ này.

"Cắt." Đạo diễn hô một câu, "Ôm eo cô ấy a!"

Quý Đình bất động.

"Tiểu Ngọc đi trước nghỉ ngơi một chút." Hàn Văn Thanh ra tiếng, Tiểu Ngọc là tên người mẫu nữ.

Trợ lý nhanh chóng chạy lên, đem thêm quần áo phủ lên người mẫu nữ.

Hàn Văn Thanh đứng dậy, tiến lại phía trường quay. Đỗ Minh liếc mắt nhìn máy phun tuyết, ở bên cạnh nói với Tề Mặc : "Xong rồi, muốn thời tiết thay đổi." Hàn tổng ghét nhất nghệ sĩ không nghiêm túc công tác, có đại bài từng chơi lớn cố ý đến trễ, bị hắn trực tiếp giải ước đuổi ra công ty, Đỗ Minh liếc nhìn Quý Đình lười nhắc ngồi trên ghế, vì y mà đổ mồ hôi.

"Thật là người không biết trời cao đất dày a." Hàn Văn Thanh đi tới trước mặt Quý Đình.

"Đừng động y, nước đều lạnh, mau uống."

Nước trong ly đổ ra đã lâu không còn nóng nữa, Đỗ Minh một hơi liền đổ vào miệng.

Hàn Văn Thanh cau mày: "Một chút quay đặt lên vai nàng."

"Rốt cuộc chịu theo ta nói chuyện." Quý Đình đứng lên, y so Hàn Văn Thanh cao hơn một chút, 


"Không tức giận?"

"Đừng nháo."

Quý Đình ủy ủy khuất khuất cúi đầu xem hắn: "Rõ ràng là Hàn tổng cáu kỉnh."

Hàn Văn Thanh lui về phía sau một bước, xoay người muốn đi.

Quý Đình tiến lên ôm hắn, cúi đầu hôn một cái.

Bên kia Đỗ Minh đang uống nước liền kinh ngạc, liền bị sặc, bắt đầu kinh thiên động địa mà ho khan.

"Ai u tổ tông, cậu làm cái gì a." Tề Mặc hoảng sợ, móc ra khăn giấy giúp cậu lau cằm.

Toàn bộ studio đều chuyển mắt tới trên người Đỗ Minh, Đỗ Minh đỏ mặt, ngồi xổm xuống xoay người lại, cố gắng thu nhỏ tồn tại của chính mình: "Ngọa tào, sao lại thế này!"

Chính cậu bất quá là rời đi một tháng, công ty liền thay đổi! Tổng tài đều bắt đầu tiềm quy tắc!

Bất quá với tình hình vừa rồi, thấy thế nào đều là Quý Đình tiềm quy tắc Hàn tổng.

"Anh làm sao biết, quân tử phi lễ chớ coi, phi lễ chớ nghe, phi lễ chớ ngôn." Tề Mặc ngồi xổm bên cạnh cậu.

"Anh, anh lại dùng sai thành ngữ rồi."

"Đỗ Minh, không có việc gì đi?" Hàn Văn Thanh ở sau lưng cậu lên tiếng.

Đỗ Minh xoay người đứng lên, mặt đỏ bừng mà xua tay: "Không không không." Hàn tổng thật là bình tĩnh, bị cưỡng hôn mặt đều không đỏ, dường như người bị cưỡng hôn không phải mình vậy.Hàn Văn Thanh gật đầu: "Chuẩn bị một chút, lập tức liền đến cậu."

Mọi người trong studio đều thấy việc Quỳ ĐÌnh đối Hà tổng làm, kinh hồn táng đảm chờ Hàn tổng phát hỏa, không nghĩ tới Hàn tổng cũng không truy cứu, đạo diễn cũng toát mồ hôi lạnh: 

"Tiểu Ngọc đi lên, chúng ta lại đến một lần, action!"

Lúc này một lần đã qua.

Đỗ Minh vội dặm lại trang điểm, thay đổi trang phục chuẩn bị quay, cậu không có bạn diễn, chính là cầm cái bình đi một chút dưới mưa, phong cách nghệ sĩ.

Thực thuận lợi mà vượt qua.

Đỗ Minh kết quả, nhận được Hàn Văn Thanh khen ngợi: "Làm rất tốt, kế tiếp có thời gian không?"

"Cái này phải hỏi Tề Mặc." Đỗ Minh ngượng ngùng mà gãi gãi đầu.

"Công ty mới đầu tư một chương trình tạp kĩ, thư giới thiệu đã gửi vào hòm thư cậu, nhớ xem một chút."

"Vâng."

Đỗ Minh nhìn đến Quý Đình đang đứng ở góc nhìn sang, cùng tổng tài chỉ chỉ: "Quý Đình đang nhìn anh."

Hàn Văn Thanh đầu cũng không quay lại: "Đã biết, cậu đi nghỉ ngơi đi."

Hàn tổng thật lãnh đạm, cùng Hàn tổng yêu đương cần phải có trái tim kim cương rực lửa và cứng rắn a, Đỗ Minh một bên lẩm bẩm đi đến trước mặt Quý Đình, giơ ngón tay cái lên.

"Đại ca, lợi hại."

Tác giả có lời muốn nói: Hai đối cp ta là xen kẽ viết ( ∩▽∩ )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro