MỞ ĐẦU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác phẩm: Anh Đến Cùng Ngày Nắng Vàng

Tác giả: 163% (Trà Đào Kem Cheese)

Thể loại: Thanh xuân vườn trường, Tình cảm học đường, Yêu thầm

Trạng thái: Chưa hoàn thành

Ngày viết: 9/4/2024 

Ngày sửa: 23/7/2024 

Số chương dự kiến: 60 - 70 chương. 

Một số lưu ý nhỏ: 

1. Độ tuổi khuyến khích đọc: 15+

2. Truyện không có lịch đăng chương cụ thể, tác giả là người lười biếng và trì hoãn cực lâu.

3. Mọi nội dung trong truyện đều là hư cấu, dựa trên trí tưởng tượng của tác giả bao gồm tình tiết, tên nhân vật, bối cảnh của truyện. Mọi suy nghĩ, hành động của nhân vật không đại diện cho tư tưởng của tác giả.

4. Truyện lấy bối cảnh tại Hà Nội. Vì tác giả quá yêu thích THPT Phan Đình Phùng nên đã lựa chọn trường làm bối cảnh chính, một số tình tiết về trường, về thầy cô trong trường và các hoạt động, câu lạc bộ của trường đều là hư cấu (vì tác giả không phải học sinh trường Phan). Ngoài ra trong truyện xuất hiện một vài địa danh có thật nhưng không phải hoàn toàn. 

5. Vì là lần đầu viết truyện, một số chi tiết trong truyện còn chưa ăn khớp và được kết nối với nhau, ngôn từ của tác giả cũng lủng củng, chưa được hay lắm. Hy vọng các bạn sẽ có thể comment vào những tình tiết ấy để tớ note lại và sửa toàn bộ khi kết thúc truyện nhé. 

6. Truyện có yếu tố LGBTQ+

7. Sẽ có nhiều phân cảnh sử dụng những từ ngữ chửi thề, cân nhắc trước khi đọc. 

Trích đoạn:

Trong ánh nắng vàng xế chiều, tôi thấy một bóng người cao lớn che khuất những vạt nắng chỗ tôi. Người vừa đến, một giọng nói lạnh lùng chợt cất lên, lọt vào tai tôi:

"Có làm sao không? Đã nhỏ con như vậy rồi lại còn muốn làm khó bản thân nữa?" Giọng Hưng lạnh lùng, một chút tức giận chẳng biết do đâu mà có. Hưng bước lên trước mặt tôi, ngồi khụy một chân xuống, quay lưng về phía tôi, muốn để tôi lên lưng cậu cõng.

"Thôi không cần đâu, tao tự đi được." Tôi nhẹ giọng, bả vai có hơi run run, giọng khàn đặc như muốn khóc òa ngay tại chỗ này vì quá đau.

"Chậc, tao không đôi co với trẻ con, lên đây đi." Hưng tặc lưỡi một cái, ngoảnh đầu lại nhìn tôi, có đôi chút mất kiên nhẫn.

Tôi không thể làm gì khác ngoài việc leo lên lưng để Hưng cõng về phía phòng y tế.

Bóng tôi và Hưng hắt xuống từng mảng gạch nơi sân trường, từng bước chân Hưng dẫm lên lá đều nghe bên tai tiếng xào sạc, xào sạc. Từ góc nhìn của tôi, Hưng trông thật cuốn hút bởi góc nghiên từ bên trên xuống của cậu. Có những người vẫn luôn như vậy, chỉ tùy ý thả lỏng cơ mặt thôi nhưng cũng toát ra một hào quang khác người, một vẻ cuốn hút riêng biệt làm người ta vừa nhìn thôi cũng đã muốn chìm đắm vào chiếc vẻ đẹp không góc chết ấy.

Trong phút chốc, sân trường bỗng trở nên yên tĩnh đến lạ thường, như thể cả thế giới chỉ có mình tôi và Hưng vậy.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro