Chương 1: sẵn tiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Happy birthday to you, Happy birthday to you
Tiếng hát mừng sinh nhật vang lên trong căn phòng ấm cúng. Ở giữa phòng, nhân vật chính-Trần Hải Phong- đang rất vui mừng,phấn khởi.
Sau khi hát xong, cậu bé thổi 1 hơi mạnh để làm cho nến tắt. Lúc này, có 1 người phụ nữ trung niên bước tới gần chiếc bánh, thay nến số 10 thành nến số 15. Bà nói tiếp:
-Giờ đến lượt chúc mừng sinh nhật con gái cả của chúng ta.
Mọi người lại cùng nhau hát. Nhưng có 1 cô bé vẫn ngồi nhìn mọi người, anh mắt vô hồn, nụ cười miễn cưỡng vô cùng cứ hiện mãi trên môi cô. Hôm nay không phải sinh nhật cô , nhưng mọi người không quan tâm, còn không hề biết sắp sinh nhật cô bé đó, họ chủ yếu tới là chúc mừng sinh nhật cho bé trai kia,còn lúc này chỉ là tiện thể chúc mừng sinh nhật bé gái đó.
Khuôn mặt trái xoan trông xinh xắn làm sao, nhưng lại không có cảm xúc nào,cứ như cái xác không hồn.
Chỉ đến khi mẹ của cô-Nguyễn Quỳnh Anh- gọi tên cô:
-Đinh Hương! Đinh Hương! Lại đây!
Giọng nói làm cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
-Vâng ạ, con đến ngay
Đã 9 năm kể từ khi em cô đón sinh nhật 1 tuổi, cô đã không có 1 cái sinh nhật cho riêng mìng. Bố mẹ cô chỉ là chúc mừng sinh nhật cho em trai rồi tiện thể chúc mừng sinh nhật cô luôn.
Cảm giác tủi thân dâng trào trong con người cô. Nhưng cô bé chọn cách im lặng, vì hiểu chuyện quá mức nên cô luôn chịu thiệt thòi. Ngay cả đứa em kém 5 tuổi cũng bắt nạt cô. Bố mẹ không chỉ không mắng nó làm vậy là sai , mà còn dung túng cho nó làm việc đó.
Sau bữa tiệc, cô bé Trần Đinh Hương chạy vào phòng,nằm lên chiếc giường yêu quý của cô rồi đọc truyện. Đang đến khúc gay cấn thì bố cô đi từ ngoài vào lên tiếng:
-Con gái con đứa,chỉ biết ôm điện thoại là giỏi, còn không mau ra phụ mẹ dọn dẹp.
Cô oan ức lắm, nhưng không dám phản kháng, chỉ đành nghe lời bố , lủi thủi ra dọn đống ly mà em cô vừa mang từ phòng nó ra. Khỏi phải nói cũng biết rằng do cậu bé kia lười mang xuống bếp nên để ngay ngoài phòng khách.
Cuộc sống của cô là vậy. Không có tiếng nói trong nhà, lại còn bị sai vặt này nọ. Uất ức lên tới tận não nhưng lời đến miệng cô cũng đành nuốt lại. Vì quá hiểu chuyện nên cô luôn thiệt thòi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro