Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yêu phải cậu nhóc cố chấp lại bướng bỉnh.

Lôi Thiên Phàm thật muốn dạy dỗ y nhưng cậu nhóc vừa lên xe không bao lâu liền ngủ say rõ ràng vất vả quá độ.

Thật không biện pháp giữ y.

Lôi Thiên Phàm đành phải ôm người yêu đi vào phòng,tẩy đi hóa trang thay một bộ đồ ngủ rộng thùng thình.Trong lúc y ngủ mê sắc mặt tái nhợt làm người ta thật đau lòng.Y vẫn còn ôm lấy Lôi Thiên Phàm “Anh  cả,anh . . . . .” tiếng nói nỉ non không muốn người kia rời khỏi.

Như vậy hỏi Lôi Thiên Phàm sao nỡ trách tội vật nhỏ đây.Đáng lý còn rất giận lại bị y gọi tiếng”anh” lập tức tan biến.Nhẹ nhàng ôm người trong ngực,hai tay Lôi Thiên Phàm nhẹ nhàng đặt trên bụng y.Thật khó tưởng tượng trong đó có chứa cục cưng của hai người,Trì Quân Hiểu ngọ nguậy điều chỉnh tư thế thoải mái.Mái tóc mềm mại quét qua trước ngực Lôi Thiên Phàm.Lôi Thiên Phàm thở dài một hơi,nắm thật cánh tay ôm chặt y trong ngực.

Thật là vật nhỏ biết giày vò người khác mà.

Suốt cả tuần Lôi Thiên Phàm đều bận rộn tối mặt mũi.Bận rộn bàn giao chuyện trong công ty,bận rộn bắt người kia quay trở lại,còn an bài chu đáo Quân Hiểu lên đảo nhỏ yên tĩnh dưỡng thai.Còn em trai tự tiện đưa Trì Quân Hiểu đi đương nhiên cũng bị Lôi Thiên Phàm giáo huấn một trận.Hắn vốn muốn thoái thác công việc làm ăn của gia tộc nhưng vì Trì Quân Hiểu mà đón máy bay từ buổi biểu diễn thời gian quay về.Năm đó mẹ hắn mang đứa nhỏ này về nhà luôn được bọn họ nuông chiều quá mức.Không những làm tròn bổn phận anh cả mà còn làm rất tốt.Qua một khoảng thời gian Lôi Thiên Phàm lập tức liên lạc A Quang cho người bảo vệ y.Chỉ khi biết được y an toàn Lôi Thiên Phàm mới có thể chân chính ngủ một giấc .

Lôi Thiên Phàm bị tiếng rên rỉ của người bên cạnh làm tỉnh giấc.

Mơ mơ hồ hồ mở mắt nhưng thấy Trì Quân Hiểu đang ôm bụng khổ sở,vần trán trơn bóng lấm tấm mồ hôi hột.

“Thiên…!”

Bác sĩ Lưu nghe điện thoại lập tức chạy đến,sau khi chẩn đoán bệnh đôi mi thanh tú bỗng dưng nhíu lại.Trì Quân Hiểu thỉnh thoảng tỉnh  thỉnh thoảng ngủ mê man,trong miệng chỉ nói một từ ——”Đau.” Lôi Thiên Phàm sắc mặt ngày càng đen,Quân Hiểu nằm trong ngực hắn đang dần lạnh đi,nhìn sang bác sĩ Lưu trầm giọng nói: “Cô chẩn đoán được gì cứ nói rõ đi!”

“Tình trạng xem ra rất phức tạp.” Bác sĩ Lưu đẩy mắt kiếng “Tôi phải nhờ đàn anh đến xem thôi.Về phương diện này anh ấy có uy tính hơn”

Uy tính? Lôi Thiên Phàm hoài nghi nhìn sang bác sĩ Lưu.

“Tôi lấy thân phận đồng nghiệp bảo đảm,anh ấy tuyệt đối sẽ giữ bí mật!”

………

Đàn anh bác sĩ Lưu họ Phan.Sau khi hắn tới lập tức tiêm vào người Trì Quân Hiểu một loại thuốc được chế tạo đặc  biệt. Nhìn Trì Quân Hiểu dần dần an tĩnh,Lôi Thiên Phàm trong lòng mới bớt căng thẳng.

Bác sĩ Phan kéo Lôi Thiên Phàm sang một bên,nghiêm túc nói: “Khoảng thời gian đầu mang thai rất dễ sanh non đặc biệt là phái nam.Tình trạng của y không lạc quan cho lắm,tốt nhất để nằm viện quan sát mấy ngày.”

Lôi Thiên Phàm lắc đầu,Quân Hiểu là phái nam lại là người nổi tiếng nếu nằm viện sợ rằng việc bảo vệ càng thêm khó khăn.Lôi Thiên Phàm không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.”Có thể dời thiết bị tới đây không? Tất cả chi phí Lôi gia sẽ chịu.”

Bác sĩ Phan biết hắn đang băng khoăng chuyện gì,suy nghĩ một hồi rồi nói: “Tôi vừa lúc có một trung tâm nghiên cứu,thiết bị cũng đầy đủ.Hay đợi mấy ngày nửa tình trạng ổn định hơn anh đưa cậu ta sang nơi đó!”

Trung tâm nghiên cứu. . . . . . Lôi Thiên Phàm trầm ngâm nhìn lại Trì Quân Hiểu gương mặt tái nhợt,nói lên điều kiện: “Tôi đi cùng cậu ấy.Không có được sự đồng ý của tôi các người không thể làm bất cứ chuyện gì với y.”

“Được.”

***

Lôi Thiên Hòa vừa về nhà vừa lúc đụng Lôi Thiên Phàm đang thu dọn đồ đạc.

“Có chuyện gì?” Hắn túm lấy tay anh cả lo lắng hỏi”Không phải nói ba tuần sau mới để em hoàn toàn tiếp nhận công ty  sao?”

Lôi Thiên Phàm cũng không ngẩng đầu lên,nói: “Tình huống thay đổi rồi.”

“Thay đổi?” Hắn đang lúc mờ mịt lại phát hiện Lôi Thiên Phàm thu thập quần áo Trì Quân Hiểu,khẩn trương kéo lại Lôi Thiên Phàm hô lên”Không phải Quân Hiểu xảy ra chuyện gì chứ?”

Lôi Thiên Phàm khó khăn gật đầu: “Cho nên nhờ em đến công ty nói một tiếng.”

“A,Thiên…Phàm!” Lôi Thiên Hòa kích động túm chặt cổ áo anh hắn,nói: “Em đem Quân Hiểu giao cho anh,anh rốt cuộc có chăm sóc tốt cho cậu ấy không hả? Quân Hiểu ở đâu? Em muốn gặp.”

Lôi Thiên Phàm không nhịn được vẹt ra bàn tay hắn.Trì Quân Hiểu xảy ra chuyện hắn lo lắng hơn ai hết

“Anh.” Lôi Thiên Hòa thét lên “Quân Hiểu cũng em trai em,nói cho em biết y xảy ra chuyện gì.Em biết rất nhiều người có lẽ sẽ giúp ít được gì.”

Lôi Thiên Hòa giao du rất rộng.Đây cũng là lý do tại sao hắn ở nước Pháp xa xôi cũng có thể giải cứu Trì Quân Hiểu.

Đối mặt em trai quan tâm gặng hỏi chuyện Trì Quân Hiểu,Lôi Thiên Phàm còn có thể nói gì? Đành phải từng chút một kể rõ mọi chuyện.

Lôi Thiên Hòa trợn mắt hốc mồm.Thiên Phàm cười tự giễu nói: “Có tin hay không tùy em.”

“Anh thật là!” Lôi Thiên Hòa vỗ mạnh lên vai anh cả nói  ”Tại sao lại không cẩn thận thế chứ,Quân Hiểu còn nhỏ như vậy.”

Lôi Thiên Phàm sửng sốt,mặt quay sang nơi khác ấp úng nói: “Khó kìm lòng nổi.”

“Ha ha! Sau này đứa bé chào đời phải gọi em là cha nuôi đấy!”

***

Nhờ “Uy tính” của  bác sĩ Phan mà Trì Quân Hiểu rốt cuộc an toàn trải qua nguy hiểm.Dọa Lôi Thiên Phàm sợ hãi đồng thời cũng hù bản thân.Thế mới biết thì ra là phái nam mang thai không dễ dàng như y tưởng tượng.Ở trung tâm nghiên cứu,hai người nghiêm chỉnh tiếp nhận bác sĩ Phan chỉ dẫn trong lúc mang thai cần chú ý những gì,tất nhiên bác sĩ Phan được lợi không ít.

Trải qua lần nguy hiểm này,Trì Quân Hiểu không dám muốn tiếp tục trở về làm việc.Sau đó mấy ca khúc trong Album cùng quay  MV cũng không thấy bóng dáng  Trì Quân Hiểu,ghi hình tiết mục,quảng cáo cũng không có phần y.Lôi Thiên Phàm thấy người yêu chịu nghe lời hết sức hài lòng,ngày ngày tự mình đút Trì Quân Hiểu uống thuốc,ôm thân thể vì mang thai mà nhiệt độ cao xử lý công việc.Cũng không biết vì mang thai hay do Lôi Thiên Phàm nuôi quá tốt,vòng eo Trì Quân Hiểu vốn dĩ nhỏ nhắn trở nên thô kềnh.Quân Hiểu đang ở thời kỳ đặc biệt nên không thể giảm cân,chán hơn là khó ra ngoài gặp người.Tất cả bực bội trong người đều trút lên người Lôi Thiên Phàm,vậy mà Lôi Thiên Phàm còn cho rằng phản ứng lúc thời kỳ mang thai,trong lòng vui sướng vô cùng để mặt người kia giày vò.Không lâu sau hai người đi đến một đảo nhỏ nghỉ phép dưỡng thai.

****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro