25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 25: Có nhảy xuống Hoàng Hà cũng rửa không sạch

Thái Anh vô ý nói: "Bởi vì..."

Không đúng, Trí Mân thực sự là quá giảo hoạt rồi.

Trí Mân: "Bởi vì sao?"

Thái Anh im lặng một lúc, vẫn quyết định hơi thành thật, sớm muộn gì cũng bị Trí Mân hỏi ra cho xem.

"Bởi vì em đặt mình vào cô ấy để suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy được có thể hiểu cô ấy." Thái Anh hơi buồn bực nói, "Không hiểu nổi vì sao người mình thích lại ở cùng một chỗ với người có diễn xuất không bằng mình, bất kể là ai, đều sẽ tức giận thôi."

Kỳ thật nói trắng ra thì, chính là Thái Anh thử đem thân phận của mình và Triệu Vân Băng đổi chỗ một chút, quả nhiên trong lòng lập tức bắt đầu bốc lên mùi ghen tuông.

Mặc dù cô không đến mức để NG* nhiều lần làm cho Triệu Vân Băng ngã xuống nước lạnh bốn lần liền, nhưng bất kể thế nào thì cũng không thể cười với Triệu Vân Băng.

*NG: no good, cảnh quay hỏng, cảnh quay không đạt.

Thật ra thì nếu nghĩ như vậy, Triệu Vân Băng thực sự rất đáng thương, đương nhiên, chính cô cũng đáng thương, bởi vì mặc dù đã nhận lẫy ghen ghét như vậy, nhưng căn bản cô không cùng Trí Mân kết giao thật...

Tóm lại, nghĩ tới nghĩ lui, Thái Anh tâm tình sinh ra không hiểu "Cùng là người lưu lạc chân trời xa xăm", cũng cảm thấy hành vi như vậy của Triệu Vân Băng là không thể chấp nhận được.

Một bên Trí Mân chạy bộ, hơi thở rất đều đặn không bị gấp: "Yêu đương và diễn xuất thì có quan hệ gì?"

Ừm, điều này cũng đúng.

Thái Anh tắt máy chạy bộ, đi xuống, từ từ nói: "Thế nhưng mà chúng ta không yêu đương thật sự, toàn bộ là vì em... Em giả bị đụng phải anh. Cho nên, em càng không thể hiểu nổi -- nếu như khi đó, người khóc ở buổi hòa nhạc của anh không phải là em, mà là người khác, như vậy hiện tại cùng anh kí hợp đồng yêu đương không phải là em, là người khác. Chỉ là da mặt của em dày hơn người khác một chút, vừa đúng lúc mà thôi."

Lần này Thái Anh cảm thấy mình phân tích vô cùng sâu sắc, nói ra cũng có chút chua xót, Trí Mân cũng thuận tay tắt máy chạy bộ nhìn cô.

"Em từ nơi nào mà đoán được, bất kể là ai "giả bị đụng", anh cũng sẽ một mực tiếp nhận?"

"Ồ?" Lời này lại để cho tim Thái Anh không khỏi đập nhanh hơn, cô ngẩng đầu nhìn Trí Mân, "Bởi vì... Bởi vì anh là người rất tốt."

Trí Mân: "..."

Đếm không hết bao nhiêu tấm thẻ người tốt rồi.

Trí Mân: "Nếu không phải lúc ấy em thành khẩn xin lỗi như vậy, anh đã chuẩn bị để cho Kha Việt thông báo với mọi người là anh và em vốn không hề quen biết rồi."

Thái Anh tự nhận tài ăn nói của mình vô cùng kém cỏi cũng không thể ngờ được, hóa ra lời nói hoang mang rối loạn lúc ấy lại trở thành cọng rơm cứu mạng của chính mình.

Không, đâu chỉ là một cọng rơm cứu mạng...

Tâm trạng Thái Anh phức tạp: "Thật ra thì, lúc ấy em làm như vậy, xác thực rất vô liêm sỉ. Bất kể thế nào, vẫn phải cảm ơn anh không có vạch trần em!"

Trí Mân nói: "Tất cả giả thiết đều không có ý nghĩa."

Thái Anh khó hiểu nhìn anh.

"Em không cần phải đặt giả thiết, nếu như không phải em mà là một người khác, sẽ xảy ra chuyện gì. Bởi vì chuyện đã xảy ra, chính là em, không có người khác."

Những lời này của Trí Mân nói rất tùy ý, bởi vì đối với anh mà nói, đây chính là sự thật, có thể nói một câu nhẹ bỗng như vậy..., lại làm cho trong lòng Thái Anh giống như bị phóng một quả bom nguyên tử vào.

Mỗi lần cô thấy anh, đều nói với bản thân là phải xây dựng pháo đài, phải đắp tường thành, bởi vì người này không có khả năng trở thành người chính thức của mình, chỉ là anh bị mình kéo tới thôi, tùy tiện dạo một vòng rồi sẽ rời đi.

Có lẽ tường rào vững chắc nữa cũng vô ích, trên đời này làm gì có loại tường nào chống cự được bom nguyên tử.

Thái Anh hơi muốn cảnh cáo Trí Mân rồi, anh chỉ thuận miệng nói một lời thôi cũng có thể làm cho cô cả một đêm không tài nào ngủ nổi..., đây quả thực là hơi quá đáng rồi.

Thái Anh im lặng một lúc, bỗng nhiên nói: "Anh dạy diễn xuất cho em đi!"

Trí Mân:....?

Anh ngẩn người, gật đầu: "Được."

Anh quay người đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: "Cảnh kia của em còn có vấn đề?"

Thật ra ngay cả bản thân Thái Anh cùng không hiểu được cảnh đó có vấn đề chỗ nào, chỉ là cô cảm thấy, nói về công việc so với nói về những thứ khác sẽ tốt hơn, nếu không cùng nói chuyện với Trí Mân, thực sự quá dễ để cho cô có những ý nghĩ kì quái.

Thái Anh thuận miệng nói một hồi, Trí Mân "Ừ" một tiếng, có lẽ cũng đang nhớ lại tình tiết, một lúc sau mới nói: "Cái cảnh này...Anh Anh?"

Hai người cùng bước vào thang máy, Thái Anh còn đang ngẩn người.

Trí Mân búng vào trán cô một cái: "Người bạn học này, một thầy một trò giảng bài mà em cũng ngẩn người được?"

Thái Anh lấy lại tinh thần, ma xui quỷ khiến thế nào lại nói: "Cái đó,thầy Phác, tất cả trán của học sinh của anh, anh đều búng sao?"

Có lẽ không ngờ tới cô sẽ hỏi vấn đề này, Trí Mân nói: "Chỉ gõ người có chút ngốc thôi."

Thái Anh: "Cái kia... Về sau, có thể chỉ búng người ngốc nhất có được không?"

Thái Anh cảm thấy, quả nhiên đầu óc mình bị đông cứng đến hỏng mới nói như vậy.

Cô đang làm gì vậy, cùng Tân Dĩ Nguyên tranh giành người yêu sao?!

Trí Mân nhìn cô, cuối cùng không nhịn được cười nói: "Được."

Thái Anh cảm thấy mặt mình đỏ đến muốn nổ tung rồi >0<

Bầu không khí ngượng ngập này liền biến mất trong tích tắc khi hai người ra khỏi thang máy liền gặp Liễu Trạch, Liễu Trạch một bên gọi điện thoại một bên đi đi lại lại trong hành lang, thấy Trí Mân và Thái Anh cùng xuất hiện, ánh mắt sáng lên, nhanh chóng cúp điện thoại đi đến cạnh Thái Anh: "Em đi đâu vậy hả? Xảy ra chuyện lớn rồi."

Thái Anh: "Làm sao vậy?"

Liễu Trạch nghiến răng nghiến lợi nói: "Một bộ phim khác của Hướng Tư Nhạc cũng lên, bởi vì hầu như tất cả người bình luận ảnh về phim đều chê diễn xuất, người đại diện điển hình đều cho là dựa vào nhân khí diễn xuất của tiểu thịt tươi để giễu cợt, bên hắn muốn dời đi sự chú ý, ban đầu đột ngột lại gửi tới cái quái gì đó cho nhân viên công tác ở studio tuyên truyền chuyện của hai người, nói rằng kì thật là em quyến rũ hắn."

Thái Anh cảm thấy mình bị nghe lầm: "Em... Em quyến rũ hắn?"

Liễu Trạch trợn mắt một cái, đưa điện thoại cho Thái Anh, Thái Anh cúi đầu nhìn bản thông báo hôm đó, là một "nhân viên nội bộ" bất ngờ tìm đến Tả Thị, nói ban đầu Thái Anh ở tổ phim đặc biệt ân cần với Hướng Tư Nhạc, còn lén lút đem điện thoại của Hướng Tư Nhạc giấu đi, sau đó đưa điện thoại của mình cho Hướng Tư Nhạc mượn do đó biết số điện thoại của Hướng Tư Nhạc, nghe nói còn thường xuyên gọi điện nhắn tin cho Hướng Tư Nhạc, Hướng Tư Nhạc vô cùng khốn khổ, thậm chí một lần còn muốn đổi số di động, cuối cùng dứt khoát đem cái số đó cho phụ tá của mình dùng.

Ngoài cái đó ra còn có cái gọi là "Chứng cớ", đó là ảnh bị chụp lúc Hướng Tư Nhạc tìm Thái Anh mượn điện thoại, trên ảnh Thái Anh đưa điện thoại cho Hướng Tư Nhạc.

Còn có mấy tấm hình giống như vậy, đều là Thái Anh chủ động vẫy tay với Hướng Tư Nhạc, cười với hắn.

Tiếp đó còn bùng lên mấy cái dò xét của Fans hâm mộ, nội dung cơ bản đều giống nhau, cũng nói là mình phát hiện được Thái Anh một mực quấn lấy Hướng Tư Nhạc, cảm thấy rất phẫn nộ.

Cuối cùng còn có cái "Bạn tốt thần bí" của Hướng Tư Nhạc gửi ở Weibo mấy hôm trước, bên trên Weibo là hắn và Hướng Tư Nhạc hư hư thực thực dùng Wechat nói chuyện phiếm về scandal của GL bị chụp lại ảnh màn hình.

Bức ảnh bên trên, Hướng Tư Nhạc nói: "Đúng vậy... *ngựa*(icon đấy ạ:3) thực sự là làm cho tôi không biết phải làm gì bây giờ, cậu cũng biết, tôi không thích những nữ diễn viên có quá nhiều dây dưa."

Còn có "Nhưng chính bản thân cũng không ngờ tới *ngựa* sẽ bỗng nhiên trở mặt, ra nhiều thông báo như vậy, cô ấy là con gái, tôi cũng khó mà nói cái gì..."

Người bạn kia của Hướng Tư Nhạc tức thì nói "Cậu có nói gì thì cũng làm được cái gì đâu, cô ta hiện tại có *ngựa* chỗ dựa rồi."

Vì vậy, kết luận là, Thái Anh và Hướng Tư Nhạc bất hòa là vì Thái Anh lúc đầu theo đuổi Hướng Tư Nhạc nhưng không có kết quả, về sau trèo lên một cành cây cao là Trí Mân, liền lập tức có ý định xấu là trả thù.

Tin tức này vừa ra, fans hâm mộ của Hướng Tư Nhạc sôi trào, nhao nhao tức giận chửi mắng Thái Anh, fans hâm mộ của Trí Mân cũng sôi trào, một bộ phận mắng Thái Anh vô liêm sỉ, một bộ phận khác mắng Hướng Tư Nhạc kéo Trí Mân tìm đường chết, còn có một bộ phận khác thì mắng Trí Mân bị mù...

Thái Anh ngẩng đầu lên, phát hiện Trí Mân cũng đang lướt di động đọc tin tức này.

Cô vội vàng giải thích: "Giả, đều là giả dối cả."

Trí Mân thu hồi điện thoại: "Ừ."

Anh lại nhẹ nhàng như vậy, Thái Anh lại càng thêm thấp thỏm không yên, những quần chúng kia không tin cô thì không có vấn đề gì, nhưng Trí Mân không thể không tin cô.

Thái Anh sốt ruột, tiếp tục vụng về nói: "Em chưa từng có ý nghĩ tiếp cận hắn ta, cái lần hắn mượn điện thoại cũng là hắn chủ động mượn em, em không có giấu điện thoại của hắn..."

Thái Anh rối ren giải thích, Trí Mân giơ ngón tay giữa.

Cô ôm đầu, nhìn Trí Mân, cảm thấy lần búng này so với trước kia sẽ đau hơn, mặc dù cũng không đau.

Trí Mân: "Nói tin tưởng em rồi. Em có phải quên rồi hay không, lần trước cậu ta gọi điện cho em, em trực tiếp đưa điện thoại cho anh?"

Thái Anh ngẩn ngơ.

Cô thật đúng là đã quên rồi.

Thái Anh nhẹ nhàng thở ra: "Ừm, vậy là tốt rồi... Liễu Trạch, bây giờ chúng ta phải làm gì..."

Liên tục cổ quái nhìn Thái Anh và Trí Mân nói chuyện qua lại với nhau, rốt cục Liễu Trạch cũng chậm rãi mở miệng: "Có thể làm gì nữa, đương nhiên cũng ra thông báo rồi...Đầu tiên phải nói rõ chuyện về cái điện thoại."

Bỗng nhiên Trí Mân nói: "Hướng Tư Nhạc dây dưa như vậy, rất phiền toái. Chuyện này để tôi giải quyết."

"Không được!"

"Được!"

Thái Anh và Liễu Trạch đồng thời mở miệng.

Thái Anh: ".... Không thể lại làm phiền anh. Anh lại giúp em thu dọn cái cục diện rối rắm này, sẽ mất fan đấy!"

Liễu Trạch: "Thái Anh em không hiểu rồi, em bây giờ là "bạn gái" của anh ta, anh ta không giúp em thu dọn cục diện này, sẽ vì em mà đi theo hình tượng bị hao tổn đấy."

Thái Anh:....

Thật đúng là có lý chẳng sợ...

Không ngờ Trí Mân gật nhẹ đầu: "Ừ."
Trí Mân vô đầu cô: "Trở về phòng nghỉ ngơi đi, sáng mai còn phải quay phim."

Thái Anh khổ sở nói: "Được. Nhưng anh..."

"Không cần lo lắng, anh có cách của anh." Trí Mân nói.

Liễu Trạch dốc sức liều mạng nháy mắt với Thái Anh, Thái Anh chỉ có thể quay người trở về phòng mình.

Có lẽ sau khi trở về phòng Thái Anh càng nghĩ càng cảm thấy cho dù Trí Mân nói chuyện giúp mình, cũng chưa chắc có tác dụng gì, làm không được có khi còn hại đến Trí Mân.

Thái Anh cẩn thận nhớ lại loại phim điệp viên chiến tranh mình từng xem qua, phim nằm vùng, cuối cùng nghĩ tới một cách.

Cô tìm kiếm phương pháp xử lí ghi âm của điện thoại một lúc, mở ghi âm ra, sau đó bấm số điện thoại của Hướng Tư Nhạc.

Hướng Tư Nhạc nghe: "A lô? Thái Anh? Em gọi lộn số phải không?"

Giọng hắn nghe rất nhẹ nhàng, cũng hoàn toàn không căng thẳng, Thái Anh hít một hơi: "Hướng Tư Nhạc, anh có phải rất quá đáng hay không?"

Hướng Tư Nhạc: "Hả? Em nói cái gì?"

"Cái gọi là bùng nổ Tả Thị ngày hôm đó, là bên anh làm ra, không phải sao?" Thái Anh cố gắng muốn Hướng Tư Nhạc thừa nhận việc ác của mình, "Anh làm như vậy, quả thực là rất quá đáng."

Hướng Tư Nhạc im lặng một lúc nói: "Em đang nói cái gì? Xin lỗi, anh không biết."

Thái Anh: "....Anh cần gì phải làm gi vẻ không biết cái gì, những cái gọi là đột ngột kia, nhất định là người bên cạnh anh bịa đặt ra, nếu như không phải người đại diện của anh bày mưu kế, bọn họ tại sao phải làm như vậy."

Hướng Tư Nhạc vẫn nói: "Anh thực sự không biết em đang nói cái gì, có người tung chuyện không tốt của em? Nếu như nói như vậy, anh chỉ có thể nói, em có lẽ nên làm tốt bản thân. Làm được sẽ không sợ bóng sợ gió nữa."

Nói xong Hướng Tư Nhạc liền cúp máy.

Thái Anh: "..."

Thất bại.

Qúa thất bại.

Trong tưởng tượng là Hướng Tư Nhạc sẽ dương dương tự đắc mà nói ra kế hoạch của bản thân, sau đó mình công khai đoạn ghi âm, nhưng căn bản cảnh đóng không hề xuất hiện!

Thái Anh lăn hai cái trên giường, hậm hực ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau rời giường, Thái Anh kinh ngạc sợ hãi.

Lần thứ hai có quan hệ tới cô, nói là cô lúc quay Hiệp khách hành, thừa dịp Trí Mẫn không ở cạnh, câu tam đáp tứ (chỉ con gái mất nết lăng loàn), cùng Lâm Thì Tập và Tân Dĩ Nguyên đều không minh bạch.

Còn có ảnh minh họa.

Ảnh thứ nhất, Thái Anh và Lâm Thì Tập trò chuyện rất vui với nhau, mặt hai người đều rất vui vẻ.

Ảnh thứ hai, Thái Anh và Tân Dĩ Nguyên ngồi đối diện nhau, nhìn góc độ chụp, dường như là Tân Dĩ Nguyên giơ tay sờ mặt Thái Anh.

Cuối cùng còn bùng nổ một cái, vì ngày đó Triệu Vân Băng quay phim không tốt, lại để cho Thái Anh phải xuống nước hơn hai lần, Tân Dĩ Nguyên nổi trận lôi đình, tại studio mắng Triệu Vân Băng, đủ thấy quan hệ với Thái Anh không phải là nông cạn.

Thái Anh: "....."

Cô có phải là, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro