Chờ đấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ có thể tiến thêm một bước nhưng mỗi người đều tôn trọng sự lựa chọn của nhau. Những nụ hôn và sự đụng chạm của anh có thể khiến cho Tống Như vui vẻ. Nhìn cô dựa vào cánh tay của anh, Dương Gia Cửu nhẹ nhàng nâng cằm cô lên.

- Mấy ngày nay có mệt không?

Anh đang nhắc đến chuyện cô đấu trí với công ty giải trí Huy Hoàng, Tống Như đưa tay ra ôm chặt lấy anh:

- Vẫn khá tốt. Có chị Hy, Tiêu Dĩnh còn có anh giúp em, em không mệt.

- Sao em biết anh cũng ra tay?

Anh hơi nhíu mày. Anh biết Tống Như không muốn anh can thiệp nên anh mới cố gắng chịu đựng không ra tay. Nếu không, trên thế giới này đã sớm không còn công ty giải trí Huy Hoàng rồi. Loại nhân vật nhỏ như Bùi Lạc Phong không đáng để vào mắt Dương Gia Cửu.

- Ngoại trừ ngài Dương có giá tị hơn trăm tỷ thì còn ai có thể chỉ dùng một cuộc điện thoại cũng khiến cho bọn họ không truy cứu trách nhiệm?

Dương Gia Cửu nhếch môi tán thưởng, quả nhiên Tống Như rất thông minh.

- Em không trách anh sao?

Anh nhìn người trong ngực, thấp giọng hỏi.

- Không trách. Em biết là anh quan tâm em. En nghĩ chuyện này rất đơn giản nhưng không nhờ vì bảo vệ danh dự của công ty giải trí Huy Hoàng và lợi ích của bản thân họ lại không keo kiệt mà dùng những thủ đoạn thấp hèn kia. Lần này nếu không nhờ có anh, em có khả năng... Gia Cửu, cảm ơn anh.

Sự bảo vệ và tôn trọng của anh chính là thứ mà Tống Như muốn nhất.

Mà những thứ này không cần cô nói, Dương Gia Cửu đứng ở góc độ của cô vì cô mà suy nghĩ thật tốt. Đay là cách ở chung mà Tống Như mong muốn nhất, khoảng cách trái tim giữa hai người đang không ngừng gần hơn.

- Sau này có chuyện gì nhất định phải nói cho anh biết.

- Được. Em cũng sẽ vì anh mà bảo vệ chính mình thật tốt.

Tống Như cam kết.

...

Chị Hy tìm cho Tống Như vị luật sư giỏi nhất trong ngành, đương nhiên tiền do Tống Như tự mình trả. Dù những năm gần đây cô rút lui nhưng chưa đến mức sơn cùng thủy tận.

- Luật sự Trần, Tổng giám đốc Bùi không có ở đây.

Thư ký của Bùi Lạc Phong nhăn bọn họ ở cửa.

Chị Hy đã sớm đoán được Bùi Lạc Phong sẽ dùng chiêu này để kéo thời gian, cô và luật sư Trần liếc mắt nhau:

- Không sao. Chúng tôi cũng không vội, chúng tôi sẽ đợi ở đây.

Cô không tin Bùi Lạc Phong nhất quyết không xuất hiện.

Mặt thư ký lộ rõ vẻ khó xử, không có lý do gì để từ chối bọn họ, đành phải mặt kệ bọn họ ngồi đợi trên ghế sofa.

Chị Hy gửi cho Tống Như một tin nhắn:

"Bùi Lạc Phong không tiếp chúng ta."

"Ừ. Nửa tiếng nữa em sẽ tới công ty, hôm nay phải thanh toán hết với anh ta."

Tống Như gửi tin nhắn xong tắt điện thoại.

Vì trong tay cô nắm giữ bằng chứng của Bùi Lạc Phong, Dương Vũ Mịch cũng biết rõ nên mới dùng thủ đoạn nói xấu sau lưng để bôi đen Tống Như. Tống Như lợi dụng đoạn ghi âm cùng với bản hợp đồng năm đó có rất nhiều sơ hở. Hiện tại, Tống Như đã chiếm được thế thượng phong.

Chị Hy không ngờ sau hai mươi phút Bùi Lạc Phong thật sự xuất hiện trước mặt cô với vẻ mặt sáng lạng:

- Muốn thanh toán đến vậy sao? Vào đi.

Chị Hy ý thức được có gì đó không đúng liền gửi tin nhắn thông báo với Tống Như, sau đó cùng luật sư Trần bước vào văn phòng của Bùi Lạc Phong.

- Ngồi đi. Tôi biết các cô một lòng muốn tốt cho Tống Như nhưng hiện tai công ty loạn như vậy tôi chỉ có thể dành chút thời gian để gặp cô. Cô tranh thủ thời gian đi.

Đôi mắt của Bùi Lạc Phong sáng lên, anh ta đã sớm nhờ chị hai giúp đỡ, giờ chỉ cần tìm biện pháp đối phó thôi.

Chỉ cần chị Hy mở miệng là anh ta có thể dẫn cô vào bẫy của mình.

- Đừng tưởng anh nói như vậy thì chúng tôi sẽ buông tha cho. Năm đó Tống Như ký hợp đồng với anh rõ ràng là không công bằng, cô ấy chịu khổ nhiều năm ở công ty như vậy do đó chúng tôi muốn anh...

- Công khai xin lỗi Tống Như, đúng không?

Bùi Lạc Phong cắt ngang lời nói của chị Hy, mở miệng nói trước.

Tống Như vừa đi đến cửa liền nghe rõ ràng câu nói này. Trong mắt cô Bùi Lạc Phong thật chướng mắt, dường như anh ta đã nắm chắc phần thắng, cảm giác này khiến Tống Như cảm thấy rất khó chịu.

- Tuy nhiên tôi sẽ không chia tay Vũ Mịch. Tình cảm của tôi và Tống Như đã hoàn toàn chấm dứt, từ giờ trở đi tôi và cô ấy chỉ có quan hệ hợp tác. Mặc dù hợp đồng có bình đẳng hay không, cô ấy vẫn là nghệ sĩ của công ty giải trí Huy Hoàng, nhất định phải nghe theo sự sắp xếp của công ty nhưng..."

Anh ta bỗng nhiên thấy Tống Như đứng ở cửa liền đứng dậy lấy một bộ kế hoạch từ trong cặp công văn ra.

- Tôi muốn cô và Dương Vũ Mịch tham gia một chương trình thực tế và làm rõ mối quan hệ của hai người với người bên ngoài không phải nước sôi lửa bỏng. Lúc này đối với tất cả mọi người đều có lợi, cho dù cô hủy hợp đồng với tôi cô nghĩ rằng cô có thể dễ dàng đứng vững trong vòng tròn này sao? Không bằng hai bên cùng giúp đỡ nhau, đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay.

Những chữ cuối cùng Bùi Lạc Phong gắng sức nói.

- Nếu không cho dù tôi mất công ty thì cô cũng sẽ biến mất hoàn toàn trong giới nghệ sĩ.

Ngày xưa là người yêu thì giờ đã biến thành kẻ thù, Tống Như không nghĩ cô và Bùi Lạc Phong sẽ có ngày hôm nay. Đối mặt với sự hung hăng của anh ta cô cố gặng chịu đựng hết lần này đến lần khác nhưng

- Anh muốn lợi dụng Tống Như?

Chị Hy đứng lên:

- Chúng tôi sẽ không nghe theo sự sắp đặt của anh. Sự thật chính là sự thật sao phải làm sáng tỏ? Công ty giải trí Huy Hoàng rõ ràng chính là một đám người lòng dạ hiểm độc. Anh muốn nâng Dương Vũ Mịch, không ai có ý kiến gì nhưng anh lợi dụng Tống Như như vậy, anh còn có lương tâm không?

- Thế giới này chính là như vậy, cá lớn nuốt cá bé. Tôi có thể đưa công ty giải trí Huy Hoàng đi đến ngày hôm nay chẳng lẽ là dựa vào vận may sao? Tống Như, cô nói đi, cô có đồng ý hay không?

Bùi Lạc Phong chính là muốn Tống Như gật đầu đồng ý.

Chị Hai anh ta nói Tống Như là một người thông minh, sẽ suy nghĩ lợi ích. Chỉ cần anh ta hạ quyết tâm nâng cô, Tống Như sẽ không đoạn tuyệt với công ty như vậy. Để cô và Dương Vũ Mịch cùng xuất hiện trước công chúng là cách tốt nhất để cứu vãn hình tượng công ty, cũng có thể giúp Dương Vũ Mịch mở đường cho nghề diễn viên.

Xem tình hình bây giờ thì Bùi Lạc Phong sẽ không có khả năng buông tay đơn giản như vậy để cô rời khỏi công ty.

Tống Như bình tĩnh nhìn anh ta:

- Được. Tôi đồng ý.

- Tống Như!

Chị Hy tức giận dậm chân, lo lắng Tống Như sẽ sập bẫy bọn họ.

- Để chúng tôi cùng tham gia chương trình thực tế là do anh chủ động yêu cầu. Đến lúc đó xảy ra chuyện gì cũng đừng trách tôi, còn có yêu cầu từ phía luật sư của tôi, anh hãy suy nghĩ cẩn thân.

Đây là nhượng bộ lớn nhất của Tống Như, cô cũng không muốn kết thúc trò chơi sớm như vậy. Dù cô có đồng ý tham gia chương trình thực tế này cũng không có nghĩa sẽ làm nền cho Dương Vũ Mịch đùa giỡn, còn có hát nữa.

- Được."

Bùi Lạc Phong nghiến răng, đợi đám người Tống Như rời đi anh ta mới tựa người trên ghế thở phào nhẹ nhõm, vội vàng gọi điện cho Bùi Uyển Linh.

- Chị, Tống Như đã đồng ý. Kế tiếp chúng ta phải làm gì?

- Theo như kế hoạch, đi từng bước một. Trước tiên đừng để cho Vũ Mịch có hành động thiếu suy nghĩ, chuyện phát triển tới ngày hôm nay đều do cô ta đố kỵ Tống Như. Em nhớ kỹ, công ty nhất định phải nâng Tống Như, để cho người ngoài giới thấy được thành ý của em. Như vậy mới có thể tẩy trắng tin tức ở bên ngoài.

- Chị yên tâm, em sẽ không làm hỏng chuyện lần nữa. Còn chuyện Hiển Hiển, em nhất định sẽ giúp con bé khỏe mạnh.

Ít nhất anh ta phải bắt Tống Như hiến tủy trước khi rời đi.

Ngay khi tin tức được truyền ra ngoài, người trên mạng ủng hộ Tống Như ngày càng nhiều. Họ đều nóng lòng muốn xem cô tham gia chương trình thực tế.

Một người là tiền bối, một người là tiểu tam cùng xuất hiện trên một khung hình dẫn tới không ít sự chú ý của truyền thông. Tin tức của họ đã nằm trong danh sách giải trí được tim kiếm nhiều nhất.

Tống Như mang theo chị Hy và Tiêu Dĩnh cùng đi vào công ty tham gia thảo luận trước khi ghi hình.

Chương trình thực tế này sẽ được quay ở nước ngoài, hơn nữa người trong đội đều là những người vô cùng chuyên nghiệp. Tống Như cũng đã nói với chị Hy lần ghi hình này cũng là cơ hội tốt cho sự trở lại của cô, fans hâm mộ và độ nổi tiếng cũng từ từ tăng lên. Bùi Lạc Phong muốn để cô làm tấm đệm cho Dương Vũ Mịch, cũng vô tình giúp Tống Như.

- Ngay cả loại chó mèo này mà cô cũng dám dùng, khó trách cô có thể bước tới ngày hôm nay.

Dương Vũ Mịch đã đến phòng họp từ sớm, thấy Tống Như liền châm chọc.

Tiêu Dĩnh cúi đầu, không nhìn Dương Vũ Mịch.

- Ít nhất Tống Như còn từng là một diễn viên nổi tiếng, tốt hơn một số người không bao giờ đạt được.

Chị Hy ở bên cạnh phản kích lại.

- Ồ! Tống Như không nói chuyện, cô làm trợ lý gấp cái gì? Tôi không sợ nói cho các cô biết, Bùi Lạc Phong chính là muốn để Tống Như làm nền cho tôi mới cho cô tham gia chương trình thực tế này. Nếu không thì một ngôi sao điện ảnh như cô sao có thể nhận được chương trình tốt như vậy.

- Xin lỗi. Là Bùi Lạc Phong cầu xin tôi đồng ý.

Tống Như đi tới bên kia ngồi xuống:

- Đôi khi đừng nói quá nhiều, sau này gặp ai cũng nói không chính xác. Tôi kí hợp đồng nghệ sĩ với công ty nên tôi không cần phải nhìn sắc mặt của cô mà làm việc. Mong cô nói chuyện chú ý một chút.

Phản ứng đầy khí phách của Tống Như khiến cho hai mắt của chị Hy và Tiêu Dĩnh tỏa sáng. Bọn họ đã không đi theo nhầm người, bây giờ Tống Như đã không giống như trước đây, sẽ không bị Dương Vũ Mịch và Bùi Lạc Phong bắt nạt, lợi dụng nữa.

Làm nền?

Cô ta nghĩ quá nhiều rồi.

Chẳng mấy chốc cuộc trò chuyện của bọn họ trong phòng họp đã truyền đi khắp công ty. Các nhân viên đều đang bàn tán, cảm thấy chắc chắn sau lưng Tống Như có chỗ dựa, nếu không sao dám công khai làm Dương Vũ Mịch xấu hổ.

Thoáng cái mọi người đều đang suy đoán rốt cuộc ai mới là nữ chính của chương trình thực tế này.

Cuộc hợp được tiến hành đúng giờ, có mặt ở đó còn có tổ kế hoạch của chương trình cùng với một số quản lí cao cấp của công ty.

Bùi Lạc Phong nhìn Dương Vũ Mịch và Tống Như ngồi tách sang hai bên bàn của cuộc họp. Hai người như nước với lửa, nhìn kỹ có thể thấy Dương Vũ Mịch đang bị lép vế. Dù sao cô ta còn đang mang danh tiểu tam, cho dù Bùi Lạc Phong có bao che cho cô ta thì cũng không có cách nào để thay đổi sự thật.

- Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát, chuyến đi sẽ kéo dài trong vòng một tuần. Mọi người để ý kỹ chỗ ghi hình một chút, nếu có vấn đề thì lập tức nói ra.

Anh ta cố ý liếc nhìn Tống Như:

- Tôi hy vọng mọi người ngồi đây có thể làm tốt công việc của mình, toàn lực phối hợp với tổ quay phim, không nên gây phiền phức cho công ty.

- Bùi tổng, anh vẫn coi trọng người nào đó. Nếu không phải tại cô ta thì gần đây công ty có ồn ào như vậy không?

Dương Vũ Mịch chua chát nói, khẽ hừ một tiếng.

Trong những dịp công khai như vậy, Dương Vũ Mịch không chút kiêng kị mà làm nũng với Bùi Lạc Phong, làm như sợ người khác không biết quan hệ của bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro