CHƯƠNG 10: TÔI SỢ TÔI CHEN CHÂN KHÔNG ĐI VÀO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo sau, Khương Ngữ Ninh đăng tin nổ mạnh, đương nhiên, bình luận tốt xấu đều có, xoát xoát xoát... Rất nhanh mấy chục vạn, thực như một minh tinh.

"Người ta mang thai còn đi bức, này không phải rắc muối lên miệng vết thương sao? Thật sự vô nhân tính."

Theo sau, Khương Ngữ Ninh đăng tin nổ mạnh, đương nhiên, bình luận tốt xấu đều có, xoát xoát xoát... Rất nhanh mấy chục vạn, thực như một minh tinh.

"Người ta mang thai còn đi bức, này không phải rắc muối lên miệng vết thương sao? Thật sự vô nhân tính."

"Nói một câu Khương Ngữ Ninh không phải thứ tốt, có người giúp đỡ tôi đứng đầu sao?"

"Còn có mặt mũi đi bệnh viện đối chất? Biết hai chữ liêm sỉ viết như thế nào sao?"

Đương nhiên, cũng có người nói vợ đạo diễn kia diễn nhiều.

"Mang thai còn ra nháo, là thành tâm tìm chịu tội không phải sao?"

"Kỳ thật hai vợ chồng kia diễn rất nhiều... Hơn nữa, Hoắc Vũ Khê đã thừa nhận chuyện cô ta và cặn bã Lục gia hãm hại Khương Ngữ Ninh, chuyện này tôi đứng bên Khương Ngữ Ninh, không tiếp nhận phản bác."

Internet vô cùng náo nhiệt, trong bài đăng của Khương Ngữ Ninh thảo luận rất nhiều, đương nhiên, ai cũng không hy vọng, mình bị thảo luận yêu đương vụng trộm gì vậy, bên ngoài..., ra sân khấu, không có nửa điểm năng lượng, nhưng không biết vì sao, Khương Ngữ Ninh thuộc loại thể chất kêu gọi bôi đen, uống miếng gió cũng bị cho là ô nhiễm không khí.

Mà hiện tại ngôi sao nhỏ uống gió cũng kêu gọi bôi đen, thay một chiếc váy Channel, thêm một chiếc áo khoác thuần trắng, mang kính râm, khí chất xuất chúng lái xe ra cửa.

...

Khương Ngữ Ninh công khai công chúng, phóng viên nghe thấy đều đến xung quanh bệnh viện nằm vùng.

Hiện tại, thời đại truy tinh (theo đuổi ngôi sao), paparazzi còn tồn tại không nhiều lắm, trừ bỏ Khô Kiệt bên ngoài, hiện tại minh tinh đều tự mình kêu gọi, hoàn toàn không có trung gian kiếm chênh lệch giá.

Buổi sáng chín giờ rưỡi, Khương Ngữ Ninh trước thời gian tới bệnh viện An Bình, phóng viên thấy người thật xuất hiện ở tầm mắt công chúng, lập tức cầm microphone đi lên.

"Khương tiểu thư..."

"Khương tiểu thư..."

"Chờ đã!" Khương Ngữ Ninh gỡ kính râm xuống, cắt ngang tất cả phóng viên: "Đầu tiên, nơi này là bệnh viện, tôi hy vọng mọi người có thể bình tĩnh cùng với im lặng, có đạo đức công cộng dù sao tôi bị chán ghét cũng quen, chẳng lẽ các người cũng muốn xã hội chú ý sao?"

"Tiếp theo, Từ phu nhân có nguyện ý gặp tôi hay không, có dám cùng tôi đối chất hay không còn chưa biết, cho nên tôi hy vọng mọi người, không cần đi quấy rầy phụ nữ có thai, đến lúc đó ăn vạ trên người các người, phiền toái cũng không bình thường, tôi đây ngay tại quán cà phê bên cạnh chờ, dù sao hiện tại tôi có thời gian, tôi muốn nghe, buổi tối ngày đó Từ phu nhân, nhìn thấy gì." Nói xong, Khương Ngữ Ninh đi tới quán cà phê bên cạnh bệnh viện, vui vẻ thoải mái gọi một ly cà phê.

Cô cũng không tin, Từ phu nhân dám ở trên mạng kêu gọi, không biết cô chờ bên cạnh bệnh viện.

Phóng viên kiên trì không ngừng đi theo, còn muốn cùng Khương Ngữ Ninh khách sáo: "Khương tiểu thư, dù sao cũng là chờ, không bằng, cô kể lại buổi tối ngày đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Được rồi..." Khương Ngữ Ninh vẫy tay, ý bảo mấy phóng viên ngồi xuống: "Buổi tối ngày đó, tiệc chúc mừng "tận thế nữ hoàng" chấm dứt, công ty quản lý của tôi gọi điện thoại cho tôi, nói có bữa tiệc, tôi đi gặp Hứa đạo diễn tranh thủ vai diễn mới. Lúc ấy, người đại diện của tôi ở bữa tiệc chúc mừng uống nhiều, cho nên tới khách sạn, đã ở trong xe nghỉ ngơi, hiện tại ngẫm lại, hẳn trước đó an bài tốt."

"Theo sau, tôi lẻ loi một mình lên lầu, bởi vì dựa theo lệ thường, sẽ có người công ty khác chờ tôi, cho nên, tôi không có kiêng dè, trực tiếp đến phòng công ty đặt trước. Lúc tôi đi vào, phát hiện Hứa đạo diễn đã say như chết nằm ở sô pha, cho nên tôi xoay người bước đi, ra cửa gặp được Từ phu nhân nhưng lại bị chụp được, ngày hôm sau, chuyện huyên náo ồn ào."

Dựa theo Khương Ngữ Ninh kể lại, ai thấy, cũng sẽ hiểu lầm.

"Biểu tình các người như thế nào?" Khương Ngữ Ninh nói xong, nhìn mấy phóng viên, khó chịu: "Muốn biết tôi có ở lại phòng không, đi khách sạn xem camera thời gian tôi đi vào cùng đi ra ngoài, còn có, Hoắc ảnh hậu đã thừa nhận cùng cặn bã Lục gia tính kế tôi, các người còn hoài nghi tôi?"

Mấy phóng viên sờ sờ mũi, bộ dáng có điểm ngốc: "Cũng đúng."

Dần dần, người vây xem Khương Ngữ Ninh, càng ngày càng nhiều, nhất là người qua đường xem náo nhiệt, điên cuồng chen chúc vào quán cà phê.

Chủ quán cà phê nghĩ muốn báo nguy.

Mà đúng lúc này, không biết hai mươi bảo an có huấn luyện ở đâu đi ra, phi thường chuyên nghiệp đứng trước cửa duy trì trật tự, ông chủ quán cà phê, nhẹ nhàng thở ra.

Tuy rằng, nhân viên trong quán bọn họ, đều ngây ngốc, đứng ở kia chụp ảnh.

Tuy rằng Khương Ngữ Ninh bị đen thành than, nhưng quả thật rất được...

Khuôn mặt trắng hồng, ngũ quan tiêu chuẩn tinh xảo hơn nữa tràn đầy collagen, so với dung nhan trang điểm không biết tốt đến bao nhiêu.

"Hơn nữa, lời thật không sợ các người bôi đen, mặt mày Hứa đạo diễn... Tôi sợ tôi chen chân không đi vào."

Khương Ngữ Ninh ở quán cà phê cùng phóng viên tán gẫu khí thế ngất trời, có việc nói chuyện, dù sao cô hiện tại đen đến tỏa sáng, đơn giản nhóm đốm lửa lớn hơn nữa.

Có lẽ thật sự chịu không nổi Khương Ngữ Ninh ở bên ngoài nói hưu nói vượn, Từ phu nhân đứng ở phòng bệnh, cuối cùng ngồi không yên, cho y tá chăm sóc mình, đi quán cà phê tìm Khương Ngữ Ninh.

Y tá nhìn Khương Ngữ Ninh, còn vô lễ: "Ngay cả phụ nữ có thai đều bức, cô sẽ bị trời phạt!"

Khương Ngữ Ninh cười lạnh, trực tiếp trở về một câu: "Mang thai còn làm điều ác, tôi tin tưởng ông trời có mắt."

Rất nhanh, Khương Ngữ Ninh đi theo y tá vào phòng bệnh Từ phu nhân, không biết Từ phu nhân sợ hãi Khương Ngữ Ninh động thủ hay như thế nào, làm cho bác sĩ và y tá, tất cả đều ở phòng bệnh đợi.

Như vậy cũng tốt, ít nhất, Từ phu nhân không dám tùy tiện ăn vạ.

"Cô có thể đi vào nhưng không thể mang phóng viên theo, quấy rầy người bệnh nghỉ ngơi." Bác sĩ nghiêm túc cảnh cáo Khương Ngữ Ninh.

Khương Ngữ Ninh nhún nhún vai: "Tôi đi một mình." Nhưng cô lại nhân cơ hội mở phát sóng trực tiếp, đặt bên trên bàn, có thể chụp đến nửa khuôn mặt mình cùng với giường bệnh đối diện.

"Khương Ngữ Ninh, cô còn không biết xấu hổ? Tôi đã như vậy, cô còn thương tổn tôi, cô là người sao?" Từ phu nhân ngồi ở trên giường bệnh, mặc quần áo bệnh nhân màu trắng, mu bàn tay truyền dịch, bộ dáng muốn bao nhiêu tiều tụy có bấy nhiêu tiều tụy.

"Tôi không biết cô có nỗi khổ gì nhưng cũng không nghĩ không duyên cớ chịu oan khuất, tôi không ở lại lâu, tôi chỉ nghĩ muốn nói rõ ràng chuyện buổi tối ngày đó, cô nói ngày đó cô nhìn thấy tôi cả người trần trụi từ trong phòng đi ra, những lời này, là thật sự sao?" Khương Ngữ Ninh nhìn Từ phu nhân, nói chuyện trầm ổn hữu lực.

"Tiểu tiện nhân, còn giả sao? Phóng viên đều chụp được..."

"Từ phu nhân, chú ý không cần đục nước béo cò, phóng viên chụp đến tôi, quần áo chỉnh tề, cũng không có chỗ nào không ổn." Khương Ngữ Ninh vội vàng sửa đúng cô ta.

"Đó là phóng viên đi vào chậm! Lúc tôi đi vào, cô không có mặc quần áo..." Từ phu nhân hiển nhiên không buông tha Khương Ngữ Ninh, vẫn nói chuẩn xác như vậy. Từ phu nhân nhìn ra, dù sao buổi tối ngày đó, không có người khác, cô ta bố trí như thế nào đều được, hơn nữa mình là phụ nữ có thai, tất cả mọi người sẽ đứng bênh cô ta, không có khả năng làm cho Khương Ngữ Ninh có cơ hội xoay người.

____

Note: mấy chương sau bị mất nên đang cố gắng tìm và gõ lại. mọi người thông cảm nheeee T.T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hiendai