CHƯƠNG 2: CÔ NGÀN VẠN LẦN ĐỪNG TRẢ THÙ TÔI!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khương Ngữ Ninh cả kinh cằm cũng sắp rớt xuống, vội vàng thay đổi chủ ý: "Được rồi, không tắm, tôi đốt cây nến cho có tình thú..."

Lục Cảnh Tri nhân cơ hội bắt cổ tay Khương Ngữ Ninh, ánh mắt thẳng bức cô: "Em cảm thấy, kéo dài thời gian thì có thể làm cho một người đàn ông bỏ qua cho em?"

"Tôi thích anh."

Lục Cảnh Tri bất động, lạnh lùng nhìn cô.

"Từ nhỏ tôi chỉ thích anh, là thật...cho nên...tôi không nghĩ chúng ta bắt đầu tệ hại như vậy."

Thích anh còn làm vị hôn thê Lục Tông Dã nhiều năm?

Lục Cảnh Tri không tin.

Nhưng vẫn buông lỏng cô, lộ ra giễu cợt, không một tiếng vang từ phòng ngủ biến mất.

Khương Ngữ Ninh đi trên giường ngồi xuống, thần kinh cẳng thẳng buông lỏng, vì cô thắng cuộc, thói quen Lục Cảnh Tri vẫn như trước vậy, đối với đồ tùy tiện lấy được, luôn tràn đầy hoài nghi.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cô lại làm chị dâu tên cặn bã Lục Tông Dã kia, thật là kích thích.

...

Sáng sớm hôm sau, từ trên giường lớn màu xám tro Khương Ngữ Ninh tỉnh lại, trong phòng không có bóng Lục Cảnh Tri, cửa phòng ngủ bên ngoài, là người giúp việc cung kính hỏi.

"Khương tiểu thư, cô tỉnh chưa?"

Khương Ngữ Ninh mở cửa, lại thấy một người phụ nữ trung niên gầy gò đứng ngoài cửa, da ngăm đen, ngậm mỉm cười: "Cô có thể kêu tôi chị Lương, Lục tiên sinh để tôi chăm sóc cô, hơn nữa làm tôi giao tờ giấy này cho cô."

Khương Ngữ Ninh nhận lấy tờ giấy, chỉ thấy chữ phía trên già dặn có lực: "Ba ngày sau trở về, đến lúc đó, anh muốn nhìn thấy chứng cứ em thích anh."

Người đàn ông nhỏ mọn, quả nhiên không tin.

"Khương tiểu thư, Lục tiên sinh để lại cho cô điện thoại, anh đã lưu số của anh ở trong, với một chiếc xe thay vì đi bộ."

"Tôi đã biết." Khương Ngữ Ninh nhận lấy điện thoại trong tay Chị Lương.

"Ngoài ra, mời Khương tiểu thư nhất định phải về nhà trước mười một giờ tối, muốn đi đâu, đều có tài xế đưa đón. Còn nữa, hành lý của cô, đã được dời đến Ngự Lung Đình, phòng chứa quần áo ở cách vách phòng ngủ cô và Lục tiên sinh."

Bây giờ cô coi là cái gì? Tình nhân Lục Cảnh Tri, coi như tình nhân cô dĩ nhiên phải tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận mình.

Nếu không, làm sao không phụ lòng sáu mươi triệu lục Nhị ca?

"Tôi không có đi đâu cả." Khương Ngữ Ninh rất ngoan.

Dù sao, ngồi ở nhà, lập kế hoạch trả thù, cũng có thể bắt đầu như thường.

Nói đến năm năm trước, Khương gia còn không có sa sút, Khương Ngữ Ninh đã từng là tiểu thư thế gia, chỉ vì quan hệ Khương gia và Lục gia không tệ, cho nên, ông nội cô và ông nội Lục gia lúc cô còn rất nhỏ, thay cô và Lục Tông Dã Tam thiếu gia Lục gia quyết định hôn ước.

Có đoạn thời gian, Lục Tông Dã cũng coi là để ý cô, chẳng qua nhiều lần muốn lợi dụng thân phận hôn phu, cưỡng chiếm thân thể cô, nhưng đều bị cô cự tuyệt chạy khỏi, lâu ngày Lục Tông Dã chán ghét cô bảo thủ, cùng các nghệ sĩ vòng giải trí có quan hệ mập mờ, gần đây yêu đương với một ảnh hậu, cho nên mới không kịp đợi đạp cô rơi, liên hiệp quản lý công ty, thiết kế bắt gian đạo diễn kia.

Nhưng, cho tới bây giờ Khương Ngữ Ninh không phải đèn đã cạn dầu, nhìn cô bề ngoài thanh thuần vô hại, nhưng thực ra cô là một con tiểu hồ ly vô cùng xảo trá.

Làm diễn viên, vì cô muốn duy trì độ nổi tiếng, đề tài đều là Khô Kiệt giúp cô.

Lõm sâu tai tiếng với đạo diễn, là cô cố ý làm Lục gia mượn đề phát huy, như vậy hoàn toàn rút người ra từ hôn ước với nhà họ Lục, cách xa cặn bã Lục Tông Dã.

Thối không thể ngửi nổi không quan hệ, vòng giải trí chưa có nghệ sĩ tắm không trắng.

Tất cả các thứ này cô nắm trong bàn tay, trừ Lục Cảnh Tri là ngoài ý muốn.

Buổi sáng mười giờ, Giải trí Đế Thần, phòng làm việc Phó tổng tài.

Giờ phút này Phó tổng Đế Thần đang tiếp khách quý, đó là Lục Tông Dã Tam thiếu gia nhà họ Lục, cùng ảnh hậu mới đăng quang Hoắc Vũ Khê.

"Lục tổng, có chuyện gì cậu chỉ để ý phân phó một tiếng, quả thực không cần tự mình chạy chuyến này." Phó tổng Đế Thần rất chân chó cung kính nói với Lục Tông Dã.

"Khương Ngữ Ninh còn thiếu các người sáu mươi triệu, đúng không?" Cả người Lục Tông Dã âu phục màu lam sọc, ôm Hoắc Vũ Khê ngồi ở trên ghế sa lon, một đầu tóc đen nhánh, được thợ trang điểm bắt mode mà đẹp, mặt mũi người nhà họ Lục, không có kém.

"Không sai, không sai." Phó tổng liên tục gật đầu không ngừng.

"Ông liên lạc Khương Ngữ Ninh, nói cho cô, chỉ cần cô đồng ý cùng người tôi chỉ định ngủ một đêm, các người không truy cứu sáu mươi triệu kia nữa." Lục Tông Dã đương nhiên phân phó.

Phó tổng Đế Thần nghe xong, có chút khiếp sợ: "Lục tổng... Khương Ngữ Ninh đã thối không thể ngửi nổi, chúng ta còn cần làm... Mức này sao?"

"Bởi vì tôi và Vũ Khê muốn đính hôn, cho nên tôi phải dùng scandal của Khương Ngữ Ninh để dời đi tầm mắt đại chúng, dù sao Vũ Khê là ảnh hậu, danh dự của cô ấy rất quan trọng, một Khương Ngữ Ninh, làm sao có thể ngang hàng với cô ấy?" Lục Tông Dã ngạo nghễ nói.

"Vậy... Tôi lập tức phái người liên lạc." Phó tổng Đế Thần, vội vàng đáp ứng.

Ai bảo Khương Ngữ Ninh chọc phải thiếu gia nhà họ Lục?

...

Sau buổi trưa, Khương Ngữ Ninh đang trên sân thượng ngủ trưa, bỗng nhiên nhận được điện thoại người đại diện trước.

"Ngữ Ninh, tôi có tin tức tốt nói cho cô, công ty không cần cô trả tiền bồi thường..." Người đại diện cố làm hưng phấn, mặc dù như vậy ngay cả anh ta đều cảm thấy chán ghét.

"Công ty tốt như vậy sao? Có điều kiện gì hay không?" Khương Ngữ Ninh cố giả bộ ngây thơ.

"Ách... Công ty có khách hàng người da đen, chỉ đích danh muốn cô đi theo, cô đi làm dáng, sáu mươi triệu xóa bỏ, cô cảm thấy thế nào?"

A, người da đen cũng chơi được.

"Lần này lại muốn chơi tôi?"

"Tôi nói thật với cô, cô ngàn vạn lần đừng trả thù tôi! Vị hôn phu của cô trước kia, lập tức muốn đính hôn với ảnh hậu, muốn lợi dụng tai tiếng của cô làm bia đỡ đạn, dời đi tầm mắt công chúng."

"Chuyển cáo Phó tổng, bồi M hắn!" Nói xong, Khương Ngữ Ninh tức giận cúp điện thoại.

Giải trí Đế Thần đã tự thân khó bảo toàn, Lục Tông Dã vẫn còn làm ăn?

Sau đó, Khương Ngữ Ninh gọi điện thoại cho Khô Kiệt: "Anh, kế hoạch của chúng ta, có thể bắt đầu."

"Buổi chiều năm giờ, anh sẽ bắt đầu tung tin nghệ sĩ của Đế Thần, có người đặc biệt hận sao?" Người đàn ông bên điện thoại bên kia, hứng thú dồi dào hỏi.

Quên giới thiệu, Khô Kiệt tên Khương Mục Dương, là anh họ Khương Ngữ Ninh, từ nhỏ được cha Khương tài trợ, coi cha Khương như cha ruột.

"Hận nhiều người như vậy, anh xem làm đi, nhất định phải tính luôn Thẩm Như và Phó tổng đó." Khương Ngữ Ninh chỉ định thí sinh.

Hai tiện nhân trong sáng ngoài tối, cho cô không ít khổ.

"Được..." Điện thoại bên kia, người đàn ông nhẹ giọng gật đầu.

Năm năm trước, cha Khương mất tích, mẹ Khương Ngữ Ninh, cùng đàn ông khác bỏ trốn, vì chăm sóc ông nội bệnh nặng, Khương Ngữ Ninh tiến vào vòng giải trí xông xáo, mà lúc này, Khương Mục Dương theo em gái, theo vào vòng, làm một Papazazi.

Những năm này, hai người luôn phối hợp, tưởng rằng nổi tiếng, Giải trí Đế Thần sẽ cho Khương Ngữ Ninh tài nguyên tốt hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hiendai