Ánh hoàng hôn dần tắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh hoàng hôn dần tắt , em ở đâu ?
Tôi vẫn ngồi đây đợi chỉ mong ánh hoàng hôn mãi không lặn , tiếng đàn dài tít chân trời xa , để tôi được đợi em nhưng thời gian đã không đợi , ánh hoàng hôn còn chút le lói tiếng đàn còn mãi bay xa , chỉ biết ước rằng tôi có bàn chân khỏe chạy theo ánh hoàng hôn , ánh hoàng hôn trong lòng tôi , đẹp lắm !
Kết thúc thật rồi , tiếng đàn cũng đã đi vào hồi kết , tôi không được như Moza không thể viết tiếp những lời hát tôi đành ngậm ngùi đóng lắp cây đàn , dang đôi bàn tay rộng lớn muốn ôm chọn hoàng hôn nhưng tôi còn nhỏ bé quá , tôi không thể ôm được em huống chi là ánh hoàng hôn vĩ đại ấy , chỉ muốn đi thật xa để tìm em , em như cô tiên xanh cứ làm tôi lảo đàm , làm Van Gogh phải để lại vết sẹo hằn sâu trên tay . Ánh hoàng hôn đã tắt thật rồi , đêm đầy sao đã đến trăng rọi sáng bầu trời khuya , tôi khuỵ xuống đôi bàn tay nắm chặt tấm ảnh của người thiếu nữ đã làm tôi động lòng , thiếu em tôi đã chết thật rồi , đau hơn cả tra tấn , tin tôi ngừng đập rồi em ơi , cảm ơn người con gái cho tôi hiểu tương tư đến lúc lên thiên đàng còn nhiều điều trăn trối.
Tiếng đàn kết thúc tĩnh lặng bầu trời khuya đêm đầy sao đã đến là lúc em đi về .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro