2. Đóa Hướng Dương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


     Như loài hoa Hướng Dương luôn hướng về phía mặt trời. Và, như em luôn hướng về anh dù chuyện chúng ta đã là lầm lỡ...

     Anh có còn nhớ câu chuyện về tiên nữ trẻ đơn phương vị thần mặt trời Apollo trong thần thoại Hy Lạp?
    Tiên nữ ấy đem lòng cảm mến Apollo một cách thầm lặng, ngóng trông về phía thái dương ấm áp nhưng vô tình! Nàng dùng cả tuổi trẻ để kiên tâm cho dù chỉ được nhìn bóng vị thần mặt trời hiên ngang trên chiếc xa mã mỗi ngày đều đặn kéo nắng xuống mặt đất. Cho đến tận khi nàng mệt mỏi đến gục ngã. Ừ thì thần thoại luôn lẩn khuất những góc tối như vậy, nàng đã chết. Vì cảm động trước tình yêu của tiên nữ ấy, các vị thần đã biến nàng thành loài hoa hướng dương, mỗi ngày đều đặn, bình lặng và kiên tâm dõi theo tín ngưỡng mà nàng tôn thờ. Vâng, chuyện thế đấy!
     Nhưng còn có truyền thuyết khác kể thế này. Rằng tiên nữ Clytie đã thầm thương trộm nhớ thần mặt trời Helius, nhưng chàng lại khinh mạt và đem lòng yêu một cô gái khác tên Leucothoe! Trong cơn ghen, Clytie đã hạ phàm mách chuyện tình của hai người kia cho cha của Leucothoe-đức vua xứ Ba Tư. Ông sau đó đã chôn sống con gái mình để trừng phạt vì dám tranh giành với tiên nữ ở bên Helius! Vì vậy mà Helius càng căm phẫn và ghét Clytie hơn nữa. Nàng đau đớn, khốn khổ, đến cuối cùng thì hóa thành loài hoa hướng dương luôn quay theo hành trình từ Đông sang Tây mỗi ngày của Helius, vị thần của thái dương...

     Cho dù là tiên nữ vô danh hay nàng Clytie thì em vẫn luôn rất ganh tỵ với họ anh à! Thật bền lòng, thật kiên tâm với tình yêu mang dành.
     Giá như em là loài hướng dương. Để mãi duy chỉ mong về phía anh, phía những êm đềm dịu dặt, phía những ánh nắng ấm áp bảo bọc trọn đời những dấu yêu tuổi trẻ...
     Chuyện ta dẫu lầm lỡ trẻ dại
     Em vẫn một lòng ăn năn về lại.

     Không phải vì em ngu ngốc quỵ lụy, cũng không phải cố chấp gá nghĩa thứ tình thương chắp vá bằng những kí ức vụn vỡ hai ta. Chỉ là, em muốn dõi theo anh, từng bước từng bước như người bạn đường chân thành nhất. Là bạn đường anh nhé, nào đâu phải bạn đời!
     Anh sẽ mãi chẳng hiểu được nỗi lòng của nàng tiên nữ ấy, của Clytie hay của em! Anh không biết đâu những nỗi buồn chạnh lòng khi sống gá nghĩa vào tình cảm của kẻ khác, vui buồn theo nhịp sống kẻ khác, đau lòng đến nhường nào. Ôi những kẻ đơn phương úp mặt vào tay rấm rứt, những ghen tuông, được ghen và bị ghen trở nên xa xỉ biết bao nhiêu. Giá như Apollo nhìn xuống để thấy tình yêu vụng dại kia, giá như Helius chấp nhận Clytie như Leucothoe, giá như anh...giá như...
     Mong anh sẽ cười thật nhiều, như anh đã từng khi bên em.
     Mong anh sẽ tìm được một ai đó, yêu anh, như em.
     Mong anh sống thật tốt, không còn chất chứa ưu phiền xưa cũ.
     Đơn giản vì chúng ta như những con đường, nếu đã cắt con đường này thì sẽ cắt những con đường khác. Một ngày nào đó thời gian sẽ bôi xóa kí ức của em về anh, dù nắng không soi rọi đến góc trời của em, nhưng loài hoa hướng dương sẽ mãi vẫn riêng dành về nắng, anh nhé.
     Như loài hoa kiêu hãnh kiêu ngạo đến kiệt cùng trong im lặng, như em gái của nắng...
     Cất những yêu thương, hẹn gặp anh ở nơi ta hằng mơ nhé anh...
    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro