những ngày không có anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jihoon à, để em kể anh nghe trong 14 ngày không thấy anh update hay bất cứ tin gì về anh em đã như thế nào nhé!
còn nhớ gần 1 tháng trước, khi mà em vừa mới ngủ trưa dậy, lấy máy vào twitter đầu tiên, lướt được một chút, em đang khá hoang mang vì không biết có chuyện gì mà mọi người lại đăng bài viết kèm theo hai hashtag "#deardoyoung" và "#getwellsoondoyoung". em lướt lên một xíu nữa thì em mới biết rằng dobby của chúng ta dương tính với covid-19. khi đọc xong dòng chữ đầu tiên ấy, em đã bật khóc ngay lập tức, em đã khóc, khóc rất nhiều vì quá thương dobby. em đã tự hỏi rằng tại sao, tại sao điều này lại đến với doyoung vậy? sau khi biết được tin ấy, em thật sự không còn tí năng lượng gì để có thể hoạt động. hôm đấy em buồn lắm anh à..
cứ tưởng rằng buổi sáng em khóc như vậy là đã hết rồi nhưng không. đến tối, lúc em lướt facebook và cả twitter em lại tự bật khóc một lần nữa. khi nghĩ đến nỗi đau mà doyoung phải chịu đựng, em thật sự không thể kìm được nước mắt mà khóc. nhớ lại thì em khóc nhiều thật đấy. thật sự thương các anh quá đi mà!
đến ngày thứ 2, khi em vừa thức dậy, em đã tham gia paper heart challange trên weverse cùng các teume để mong doyoungie của chúng ta mau khỏe! nói thật, lúc ấy em không hề muốn làm việc gì hết. em kiểu buồn chán chỉ muốn nằm và ngồi một chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro