tôi được gần cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Tôi nhớ không lầm ,lúc sắp xếp chỗ ngủ tôi rất mong mình sẽ đc ngủ chung với vỹ kiệt,nhưng chán thây tôi lại phải ngủ với MINH HIẾU ....nhưng ý nghĩ ấy đã thoáng chóc trôi đi....lúc đầu chuyển chỗ cậu ấy nằm ,tôi không nhớ cậu ấy muốn nằm với ai mà hình như cậu ấy đang bị xua đuổi ,tội cậu làm sao.
      Tối ngủ ,tôi cảm giác hình như cái j đó đang tiến vào luồng áo của tôi.đôi tay mềm mại se tôi đầu ti rồi vắn vếu ,cảm giác thật........chưa hết đôi tay ấy lại bóp chặt lất ngực tôi,thật đau làm sao nhưng tôi thì lại rất buồn ngủ ,tôi cứ chập chừng chập chừng không quan tâm là ai bóp ai sờ ....nhưng cái tay DƠ BẨN ấy bắt đầu  làm tôi khó chịu ,có khi tôi lại giật bắn ng lên ,tôi la lên THÔI nhưng khi la tôi mới biết ng làm những điều ấy nãy giờ là MINH HIẾU ,hiếu không rút tay lại nhưng thay vào đó cậu ta còn bảo :"đùa xíu thôi ,cho t bớp miếng "
Haizzzzzz biết cách nào mới thôi cậu ta rất nhây nhưng rồi từ từ t lại muốn cậu ta bớp ngực sờ ngực tôi .trong đêm khuya im lặng chỉ tôi với cậu ấy đùa giỡn với nhau ,có lúc tôi chảy cả nước dãi ướt cả áo hôi cả bộ đồ .tôi không hiểu sao cứ bảo minh hiếu IM,BỚT ĐI ,BỎ RA thì tôi lại muốn cậu ấy ....hình như tôi đang nâng cao lòng tự trọng của mình ,tôi nghĩ người khác nhìn vào sẽ nghĩ xấu về tôi ....
    Thế là qua màn đêm tôi cảm thấy khó xử lắm ,hình như là NGẠI nhưng cậu ta chả quan tâm .
Rồi nhiều đêm vẫn vậy tôi cứ thèm khoái khao khác đôi tay ấy ,chắc là tôi đã nghiện đã thèm nhưng tôi nghĩ ko quá như vậy đâu.1 hôm buổi trưa nọ ,tôi đang chập chừng 1 việc .....HÔN CẬU ẤY....đôi môi quyết rũ đang hàng theo hàng gạch xước ,nó hồng hào một cách lạ lẫm,theo với ns là hơi thở ấm áp ,HÌNH NHƯ TÔI NGHE ĐƯỢC NHỊP CỦA CẬU ĐẤY HIẾU.Tôi quyết liều nên cx hôn ,tôi e sợ cậu ta bỗng nhiên tỉnh dậy chắc khó xử lắm đây ,tôi bèn có nín hơi thờ để ko bị phì hơi ra sẽ làm cậu ta thấy ngứa khó chịu..nhưng lạ thật đôi môi ấy lại ấm vô cùng,nó ấm 1 cách lạ lẫm .Xong ,tôi chỉ biết xoay người không dám nhìn mặt....NGẠI.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro