Chương 2: Thà không gặp còn hơn (phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~~~~ 7g30 ~~~~~
~ Hộc hộc hộc.....~ Cậu thở dốc, chống nạnh đứng trước cánh cửa to đùng đã bị đóng kín.
~ Ố ồ, đóng rồi. ~ Hoành Hoành đứng thảnh thơi nói.
~ Cậu còn thảnh thơi vậy đc sao ? ~ Cậu mặt đỏ bừng nhìn Hoành Hoành.
~ Ko nhiều lắm. ~ Hoành Hoành nhún vai nói.
Cậu:
~ ...... (_ _)
~ Vậy cậu tính sao ? ~ Hoành Hoành nhìn cậu hỏi.
~ (°'.'°)~ Cậu liền giương đôi mắt to tròn lên nhìn nó đắm đuối ( đổi Hoành Hoành thành nó để giảm bớt thời gian ).
~ Haizzzzz....Leo tường. ~ Nó thở dài rồi buông ra hai chữ.
~ Leo tường? ~ Cậu hỏi ngược lại nó.
~ Đúng! Đi thôi! ~ Nó nói rất kiên quyết, rồi nắm tay cậu lôi đi. Còn cậu nắm hai chiếc xe đạp lôi đi theo.(~0~)

~Trước một bức tường to tướng phía bên hông trường~
~ Hoành Hoành ! Tớ ko...ko leo đc đâu. Tớ sợ độ cao. ~ Cậu sợ sệt ôm tay Hoành Hoành nói.
~ Zề ?!!??? Cậu sợ độ cao ?!?? Sao tớ ko biết ???? ~ Nó đưa sát mặt mình dô mặt cậu.
~ .......tớ cũng mới biết à !!! ~ Cậu ngây ngốc nói.
~ Haizzzz.... Tại sao tớ lại có một đứa bạn đa nhân cách như cậu chứ? ~ Nó thở dài nói.
Cậu ngơ ngác nhìn nó:
~ ......????

~ Mệt quá!!! Leo ~ Nó kiên quyết nói rồi đi nhanh lại gần bức tường, luôn tiện lôi cậu theo.

Nó nhanh chống nâng hai chiếc xe đạp, quăng thẳng qua bên kia bức tường.
~ (O°O) Woa ! Hoành Hoành ! Cậu khoẻ quá ! ~ Cậu giương đôi mắt tán thưởng nhìn nó.
~ Tớ học Judo ~ Nó bình tĩnh nói.
~ Ồ! ~ Cậu nhìn nó thán phục.

Nói chuyện xong xuôi rồi, thì đương nhiên là vào việc chính.
Thế là ở phía bên tường một ngồi trường danh tiếng, có hai bóng dáng nhỏ đang......tích cực leo tường.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
~ Nhanh lên Nguyên Nguyên! Nhảy xuống. ~ Nó xuống trước, liền đưa tay ngoắt cậu ra hiệu cho cậu mau mau nhảy .
~ Tớ...tớ...tớ sợ ! ~ Cậu run rẩy nói.
~ Nhanh lên ! Giám thị mà ra còn chết nữa. Nhảy đi tớ đỡ cậu. ~ Nó bực dọc đưa tay ra nói.
~ Ư...ư...~ Thấy nó sấp lên cơn liền liều mạng, nhắm mắt nhảy xuống.
~ A ! Cậu heo quá ! Mau mở mắt ra, rồi xuống ngay cho tớ! ~ Nó bực dọc nói.
~ ..... ~ Cậu ngoan ngoãn leo xuống người nó.
Rồi cậu và nó cùng đi gửi xe và.......
Ở giữa sân trường có hai bóng dáng nhỏ đang lén lén lút lút ôm cặp chạy như điên để tiến đến đích - lớp học.

~~~~~~~~~~~~~~~~
~ Đến rồi ! ~ Cậu hớn hở nói.
~ Ờ ờ ! Vậy sao vào lớp ? Tớ chắc chắn là thầy đã vào rồi ! ~ Nó bình thản nói.
~ Cậu đừng dập tắt niềm vui của người khác sớm vậy chứ! ~ Cậu bực dọc nói.

Thế là sau mấy phút bàn bạc cậu và nó đã nghĩ ra cách: nhân lúc thầy đang quay lên bảng giảng bài thì nhanh chống lết vào chỗ ngồi.
Sau khi nghĩ xong cậu còn liên tục tán thưởng mình. Đều nhờ nó buông câu :" cách đó trẻ con còn nghĩ ra." Thế là cậu im luôn.

Cậu đứng canh me, khi thấy thầy quay lên bản liền ra hiệu cho nó. Thế là giữa lớp học : cậu lết còn nó đi thong thả đằng sau, mà chẳng ai trong lớp lên tiếng.
Khi kế hoạch sắp thành công thì:
~ Thưa thầy có hai bạn : một bạn lết một bạn đi thong thả vào lớp trong khi đã trễ giờ thầy ạ ~ Một giọng nói hùng hổ vang lên, làm thầy giáo trên bảng đứng hình, cả lớp đồ mồ hôi ròng rã, cậu khóc ko ra nước mắt, còn nó thì vẫn thong thả như thường.

~ Nè ! Hai người còn đứng đó, nhanh chóng vào phòng giám thị chịu phạt đi chứ ! ~ Giọng nói hối nãy lại cất lên mang thêm một chút châm chọc.
~ Hở ? ~ Hoành Hoành quay đầu lại nhìn tên vừa nói xong, mặt đầy sát khí.
Sau khi Hoành Hoành cất tiếng nói ngọc ngà của mình lên thì: thầy giáo trên bảng ko dám quay đầu xuống, trán đổ đầy mồ hôi, còn cậu và cả lớp thì mồ hôi đầm đìa như thác, quay đầu nhìn tên "nạn nhân" sắp bị Hoành Hoành bụp bầm dập.
~ Gì ? Không phải sao ? Cậu nghĩ rằng ỷ lại quyền thế của gia đình là đc sao ? Trường này rất công bằng dù gia thế cậu ra sao cũng phải xuống chịu phạt ! ~ Tên đó hùng hổ nói nhưng trong lòng thì...sắp tè ra quần mất tiêu.(_ _)
~ Cậu là ai á ? ~ Nó đi lại trước mặt tên đó, gác chân lên ghế, vẻ mặt gian hồ nhìn tên đó nói.
~ Cậu...cậu...tôi là Phùng Tử Hi a ~ Tên đó lắp bắp rồi hùng hồn nói.
(Tên này xong rồi, xong rồi)
~ PHÙNG TỬ HI ! ~ Nó to tiếng nhắc lại tên gã đó.
~ Đúng tôi...tôi là Phùng Tử Hi ~ Tên đó lắp bắp.
~ À ! KHÔNG PHẢI LÀ PHÙNG TỬ HI HÔM QUA TỎ TÌNH VỚI TÔI RỐI BỊ TỪ CHỐI HAY SAO ???! Ố Ồ HÔM NAY LẠI TO GAN NHƯ VẬY SAO ? ~ Nó lớn tiếng nói, cố ý cho cả lớp nghe thấy.
Sau khi nghe câu nói của nó, cả lớp liền bàn tán xôn xao:
~ Không phải là Phùng Tử Hi hôm qua to gan đứng giữa trường cầm mic tỏ tình với Chí Hoành sao ? ~ Bạn nam A lên tiếng.
~ Ô ! Hôm nay lại vô sĩ mà ngán đường Chí Hoành ! ~ Bạn nam B góp sức.
~ Ô ...
Bla...bla...blô...blô...
( Mấy cha nội bà tám ~.~ )

Thế là cả lớp ồn ào lên hẳng.
Và một giọng nói lớn tiếng cất lên:
~ ĐÚNG ! TÔI LÀ PHÙNG TỬ HI THÌ SAO ? TỎ TÌNH THÌ SAO CHỨ ????! ~ Phùng Tử Hi đã đến giới hạn, đứng lên hét vào mặt nó, làm cả lớp im phăng phắt, không ai dám lên tiếng để....xem kịch hay.
~ Ô ! Thì chính là Phùng Tử Hi thôi ! À ko phải là Phùng Tử Hi vô sỉ nhỉ ? ~ Nó vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội nhìn Phùng Tử Hi, còn cố ý nói lớn cho cả lớp nghe.
~ Cậu...cậu...cậu ~ Phùng Tử Hi bây giờ mặt đã đỏ bừng lên vì tức, giơ tay lên định đánh nó thì:
~ Các em đang làm gì đó ? ~ Một giọng nói vô cùng tức giận vang lên.
Cả lớp liền quay đầu về phía giọng nói vừa phát ra, lập tức đều trưng ra vẻ mặt sợ sệt, ngoại trừ ông thầy giáo đang đứng trên bảng chưa hồi phục tinh thần lại, nó, cậu và Phùng Tử Hi "vô sỉ".
~ Tôi hỏi các em đang làm gì ? ~ Ông giám thị bực tức đi lại phía trung tâm của sự uyên náo.
~ "Đương nhiên là chờ xem kịch free rồi" ~ Trong lòng cả lớp ai cũng nghĩ vậy, mà có nói ra đc đâu.
~ Dạ chẳng lm gì cả ! ~ Nó thu lại vẻ mặt giang hồ, luôn tiện thu chân lại đứng sang một bên.
~ .....Hừm em nghĩ tôi tin em ? ~ Ông giám thị đi đến trước mặt nó nói.
~ Em cũng ko có mong là vậy. ~ Nó nhún vai nói.
~ Em đang trả treo với tôi à ? ~ Ông giám thị bực dọc nói.
~ Em hình như ko phải vậy, ko phải em đang trả lời câu hỏi của thầy sao ? ~ Nó bình thản nhìn ông giám thị.
~ Em...em....Haizzz ~ Ông thầy nói ko lại nó thì đành đứng bóp trán thở dài.
Nó:
~(^v^)
~ Đc rồi ! Tôi tới đây chỉ để đưa học sinh mới tới thôi! Thầy Hà, còn lại giao cho thầy. ~ Ông thầy giám thị quay lại phía người đàn ông đang đứng trên bảng nói, rồi đi nhanh ra khỏi lớp. Để lại một cái chợ chồm hổm.
~ Gì ??? Học sinh mới ! Đẹp trai ko ? ~ Bạn nam C lên tiếng.
~ Giàu ko ? Học giỏi ko ? Gia thế sao ? ~ Kế tiếp là bạn nam D,E,F,G,....

Trong lúc lớp loạn như sở thú, thì một bóng dáng cao to hiên ngang bước vào, làm cho lớp im phăng phắc nhìn về phía cửa lớp.

~ Woa ! Má ơi trai đẹp ! ~ Một bạn nam xung phong hết to, làm cả lớp lại trở lại cái sở thú.
....Bla....blô.......bla.....bla......
~ CÁC EM IM LẶNG ! ~ Thầy Hà nãy giờ im lặng, đã anh dũng lên tiếng.
Cả lớp :~ ............
~ Em Vương Nguyên, Chí Hoành về chỗ ngồi ~ Thấy cả lớp im lặng, thầy Hà liền nói.

Nghe thầy nói, nó liền đỡ cậu nãy giờ vẫn còn nằm bẹp dưới đất dậy, hai người trở về chỗ.
~ Các em nghe đây! Đây là bạn mới của chúng ta, do vài rắc rối nên đến trễ. Em mau giới thiệu với các bạn đi. ~ Thầy Hà nói một hồi, rồi quay đầu lại phía học sinh mới.
~ Vương Tuấn Khải ~ Hắn nói bằng giọng lạnh băng.
~ Oa ! Cool boy ! ~ Một bạn nam đứng dậy gào rú.
Thấy cái chợ sắp trở lại, thầy Hà liền nói:
~ Em muốn ngồi đâu ? Vương Tuấn Khải!
~ Thầy ơi ! Cho bạn Khải ngồi chỗ này nè thầy ~ Khi hắn đang suy nghĩ, cả lớp sắp bùng nổ, thì nó nhanh nhẹn đứng lên, chỉ vào chỗ của mình - kế bên cậu nói.
~ Nhưng ko phải em đang ngồi sao ? ~ Thầy Hà nghi ngờ hỏi.
~ Thầy à ! Em chính là muốn tốt cho bạn Khải, ko phải bạn ấy mới vào sao ? Mà lớp mình đã học đc khá nhiều rồi, nên để bạn Khải ngồi kế bạn Nguyên - lớp phó học tập lớp ta chỉ dẫn, sẵn tiện đưa đi tham quan trường, ko phải là tiện cả đôi đường sao ? ~ Nó nói một tràng dài, rồi xách cặp chạy sang bàn trống kế bên. Trong sự đơ toàn tập của cả lớp ngoại trừ hắn.
~ Ờ...ờ... Em ngồi kế bạn Nguyên đi. ~ Thầy Hà chỉnh lại gọng kính nói.
Nghe vậy, hắn trong lòng vui vẻ xách cặp về phía cậu, làm cho mấy bạn gay à ko nguyên lớp ngoại trừ cậu và nó ra, vỡ tim.

_________________________
~ Giờ ra chơi ~
~ Anh Khải ! ~ Nó nhanh nhẹn nhảy lại phía hắn nói.
~ ? ~ Hắn quay đầu lại nhìn nó.
~ Thấy em có lợi hại ko a ? Mở đường cho anh đó. ~ Nó trưng ra vẻ mặt cute nói.
(Sao hai mặt zậy trời)
~ Giỏi ~ Hắn đưa tay lên xoa xoa đầu nó.
Nó:
~ Hì hì (^w^)
~ ..........anh anh em em, ko ngờ Hoành Hoành là gay, anh ta cũng là gay, thế ai là seme ai là uke ? Hoành Hoành nằm dưới ????? Xuỳ xuỳ xuỳ...... ~ Cậu vừa lẩm bẩm vừa làm động tác kì quái.
Nhg mà cậu lầm bầm cứ như muốn nói cho toàn thế giới biết. Đương nhiên hai người kia ko bị lãng cũng chả bị điếc thế là nghe hết chứ sao.
Hắn+nó : .....................

______________________________
To be ........
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mn ủng hộ, chương sau chắc chắn sẽ ra sớm......
Xie xie
(~^v^~)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro