Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Liếm nhầm côn thịt!

Tần Nông đã đứng ở cửa thang máy tầng 23 của khách sạn một hồi lâu, nàng có chút khẩn trương, cho dù mặc kiện áo lông vũ nhưng tay chân vẫn hơi run rẩy. Đợi lát nữa nàng muốn làm một chuyện lớn, là sự kiện khác người nhất trong 21 năm cuộc đời tốt đẹp, nên nàng đang lo lắng cũng là điều bình thường.

Nàng di chuyển đôi chân cứng đờ đi tới một bức tường kính, bức tường kính nhẵn bóng phản chiếu rõ dáng người mỏng manh yêu kiều của nàng.

Tần Nông học chuyên ngành diễn xuất, ai học ngành này cũng đều rất gầy, bởi vì trước ống kính máy quay không thể lộ ra thân hình to lớn. Nhưng bản thân Tần Nông lại có một cơ thể hoàn mỹ cùng khuôn mặt nhỏ nhắn, cho nên nàng sinh ra là để làm diễn viên.

Tần Nông lặng lẽ đứng trước bức tường kính, âm thầm thất thần, trong lòng vẫn có chút hoang mang không biết mình có nên làm chuyện này không? Làm như vậy có đáng giá không? Sau này nàng có hối hận không?

Cũng không chờ Tần Nông suy nghĩ lại, cửa thang máy đột nhiên mở ra. Có mấy người từ bên trong bước ra, chính là một vài nhân viên phục vụ cùng một người phụ nữ ăn mặc rất thời thượng. Họ đỡ lấy một người đàn ông mặc vest và giày da, đẩy hắn bước đi. Người đàn ông trong bộ vest bị vây quanh ở trung tâm, không rõ diện mạo của hắn, nhưng từ những bước đi loạng choạng của hắn, có thể thấy người đàn ông này đang say rượu.

Trái tim Tần Nông run lên, người mà nàng chờ đợi đã đến.

Kỳ Chí - bạn trai của bạn thân, trước đó đã nhắn tin cho nàng nói rằng tối nay Liêu tổng sẽ đến đây để xã giao, phòng nghỉ đã được đặt trước, sau khi xã giao xong sẽ trực tiếp vào phòng nghỉ ngơi. Số phòng là 2369 .

Tần Nông thầm nhẩm dãy số này trong lòng, tim đập dữ dội, thân thể càng thêm run rẩy, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi lặng lẽ đi theo đoàn người. Có lẽ sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Liêu tổng, nên không ai phát hiện đằng sau có thêm người. Tần Nông cứ như vậy thuận lợi theo đến phòng 2369.

Khi vừa bước vào cửa, một người phục vụ đã bật đèn trong phòng lên. Liêu tổng bị chói mắt, đang say rượu đột nhiên tức giận, hắn yêu cầu mọi người tắt đèn. Người phục vụ đó liền vội vàng đi tắt đèn, chỉ để lại một ánh đèn ngủ màu vàng ấm áp.

Sau khi đưa Liêu tổng vào phòng ngủ chính của căn phòng, mấy người phục vụ đó liền rời đi. Khi họ đi ngang qua Tần Nông, những người đó có vẻ hơi khó hiểu, tựa hồ không hiểu tại sao lại có nhiều phụ nữ đến vậy. Nhưng bọn họ cũng không hỏi nhiều liền vội vàng rời đi, người phục vụ đi cuối còn rất lịch sự đem cửa đóng lại.

Khóa cửa 'cạch' một tiếng, nhốt Tần Nông trong không gian xa lạ.

Lúc này, người phụ nữ ăn mặc thời thượng từ trong phòng ngủ đi ra, váy hơi xộc xệch, bờ vai thơm tho lộ ra mùi hương độc nhất vô nhị.

Cô ta sững sờ khi nhìn thấy Tần Nông, sau đó phẫn nộ nói: "Cô là ai, ai bảo cô đến đây? Anh Bảy đã hứa tối nay để cho tôi hầu hạ vị lão bản này, tại sao còn gọi cô tới?"

Tần Nông có chút bối rối không hiểu tình hình, nàng thì thầm nói: "Anh Kỳ gửi tin nhắn cho tôi vào buổi chiều và kêu tôi đợi ở đây."

Người phụ nữ mất kiên nhẫn, đang định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy có tiếng vật nặng đập xuống đất trong phòng ngủ, tiếp đó là tiếng gầm nhẹ của người đàn ông: "Cút đi!"

Hai người phụ nữ bên ngoài đồng thời co rúm lại, ngay sau đó người phụ nữ kia bĩu môi nói với Tần Nông: "Bỏ đi, tôi không làm công việc này nữa. Gã say rượu kia rõ ràng là một gã tồi, nếu cô muốn ở lại thì cứ ở lại đi. Tôi đi đây."

Nói xong, cô ta cầm túi xách trên ghế sofa lên, rồi bước đi trên đôi giày cao gót, quay mông bỏ đi mà không thèm ngoảnh lại.

Lần này, trong phòng chỉ còn lại Tần Nông và Liêu tổng.

Không gian yên tĩnh xa lạ khiến Tần Nông căng thẳng, nàng đi tới đi lui, cuối cùng cũng quyết định ở lại. Vì chuyện này liên quan đến tương lai và tài nguyên của nàng, nàng không nên dễ dàng rút lui, thành công hay thất bại đều phụ thuộc vào chuyện này.

Tần Nông âm thầm động viên chính mình, sau đó đi tới tủ quần áo trong phòng lấy ra một chiếc áo ngủ. Nàng cởi áo khoác và váy xuống, mặc áo ngủ lên cơ thể trần truồng của mình. Trong phòng có máy sưởi, cho dù không mặc quần áo cũng không cảm thấy lạnh, nhưng Tần Nông tay chân đều phát run, căng thẳng đến mức có chút khó thở.

Tần Nông đã từng có bạn trai, bọn họ mới chia tay cách đây không lâu, hai người yêu nhau được nửa năm. Tần Nông cũng coi là có kinh nghiệm làm tình, nhưng nàng rất ít khi chủ động, huống chi là dụ dỗ một người đàn ông lạ mặt.

Do dự một lúc, Tần Nông đi chân trần ra phòng khách rót một ly nước ấm, rồi bước vào phòng ngủ chính. Trên giường đôi, hiện ra thân hình cường tráng của người đàn ông, dưới sàn nhà bên cạnh, một chiếc đèn trang trí đã bị đập vỡ tan tành.

Tần Nông hít sâu một hơi, đi vào bên trong vài bước, nói nhỏ: "Liêu tiên sinh, anh ngủ rồi sao? Có muốn ngồi dậy uống nước không?"

Người đàn ông cáu kỉnh xoay người trên giường, hô hấp càng lúc càng nặng nề, tựa hồ muốn dồn dập, âm thanh khàn khàn, có chút nghiến răng nghiến lợi nói: "Còn dám hạ dược tôi, muốn chết sao."

Tần Nông kinh ngạc, nàng nhìn người đàn ông nằm trên giường với tư thế hơi kỳ quái, giống như đang giãy giụa, nhưng cũng có vẻ như mất hết sức lực, hóa ra là bị hạ thuốc.

Điều này không phải càng có lợi hơn cho nàng sao?!

Trong lòng Tần Nông vui mừng khôn xiết, dưới ánh sáng lờ mờ xuyên qua bóng tối, nàng đỡ người trên giường dậy, cho hắn uống nửa ly nước, rồi bắt đầu cởi quần áo của người kia.

Người đàn ông vội vàng muốn đẩy nàng ra, nhưng hắn không có sức để giơ tay lên, chỉ có thể thô bạo nói: "Cô muốn làm gì?"

Tần Nông cố gắng bình tĩnh để làm dịu đi sự lo lắng của bản thân, nàng nói: "Nhìn Liêu tiên sinh có vẻ rất khó chịu, phía dưới cũng quá cứng, em giúp anh lấy nó ra sẽ cảm thấy dễ chịu hơn."

Người đàn ông tức giận nói: "Cái gì Liêu tiêu sinh? Cô... cô tránh ra."

Tần Nông biết người đàn ông này đã bị hạ thuốc, hiện tại hắn chỉ là một con hổ giấy, nàng mới không sợ hắn. Chờ gạo nấu thành cơm, ngày mai nói chuyện với hắn về việc này cũng không muộn.

Sau khi hạ quyết tâm, Tần Nông cởi quần áo càng nhanh hơn, một lúc sau, người đàn ông bị nàng lột trần, hắn dựa vào đầu giường mềm nhũn. Tuy rằng tay chân yếu ớt, nhưng con cặc ở dưới đũng quần vẫn cứng rắn một cách đáng kinh sợ. Tần Nông cởi bỏ quần áo của mình, cúi người sờ soạng, lập tức sửng sốt trước sự thô dài của con cặc. Nếu nhét con cặc vừa to vừa dài như vậy vào trong cơ thể nàng hẳn sẽ rất đau đi.

Người đàn ông bị người khác nắm giữ tính mạng, dường như đã từ bỏ sức phản kháng, thô bạo ra lệnh: "Nếu không cút ra ngoài, thì liếm cho tôi."

Tần Nông nghĩ thầm: liếm thì liếm, nàng mới không sợ!

Hít một hơi thật sâu, nàng ngửi thấy mùi vị tanh nồng độc nhất giữa đáy quần của người đàn ông. Thế là nàng nuốt nước bọt, rướn mặt lại gần, trong bóng tối há miệng ngậm lấy con cặc cứng rắn nóng hổi này.

Con cặc thực sự quá lớn, phần quy đầu cũng cực thô, nàng căn bản không có cách nào ngậm hết được nó, chỉ có thể một bên dùng đầu lưỡi liếm láp trơn ướt quy đầu, một bên dùng bàn tay xoa nắn. Trong lòng âm thầm kêu khổ, con cặc của Liêu tổng lớn gấp đôi so với bạn trai cũ của nàng, quả thực là muốn mạng a!

Nam nhân có lẽ cảm thấy thoải mái khi được nàng liếm mút, cuối cùng cũng không còn giãy giụa nữa. Trong hơi thở nặng nề còn có tiếng thì thào nhàn nhạt, nghe phi thường gợi cảm.

Trong miệng Tần Nông đang liếm mút côn thịt tanh nồng, còn bên dưới hoa huyệt của nàng cũng nhịn không được chảy ra nước. Nước dâm cứ tuôn ra thật khó nhịn, vừa vặn chân hắn ở ngay dưới háng của nàng, nàng không khỏi vặn vẹo eo mình, để cho lỗ hoa của mình cọ qua lại trên chân hắn.

Chốc lát, trong căn phòng mờ tối có tiếng nước 'chậc chậc', bầu không khí cực độ dâm mỹ mập mờ.

Đúng lúc này, điện thoại di động của người đàn ông đột nhiên sáng lên, màn hình hiển thị có cuộc gọi đến. Bởi vì điện thoại di động bị người đàn ông ném ngay phía trên, Tần Nông vừa nhìn lên liền thấy tên người gọi trên màn hình - Tần Dịch.

Nội tâm nàng điên cuồng hồi hộp. Tần Dịch? Đó không phải là tên của chị gái nàng sao???

Đúng lúc này, người đàn ông đang dựa vào đầu giường cũng nhờ ánh sáng mờ của điện thoại để nhìn xem hình dáng của người phụ nữ đang liếm cặc cho hắn. Ngay sau đó, người đàn ông sững sờ hai giây, giọng nói như không thể tin được: "Tần Nông?!!"

"A??" Tần Nông ngơ ngác ngẩng đầu lên, nghĩ bụng làm sao vị Liêu tổng này lại biết tên nàng??

Tiếng sột soạt vang lên, sau khi người đàn ông mò mẫm tìm nút bật đèn trên đầu giường, 'tách' một tiếng, căn phòng mờ mịt bỗng trở nên sáng sủa hơn.

Trên giường, hai người trần truồng hoàn toàn sững sờ sau khi nhìn thấy bộ dạng của nhau.

Người đàn ông thở gấp, lồng ngực phập phồng, nghiến răng nói: "Tần Nông!"

Tần Nông còn đang cầm con cặc của đối phương, ngây ra như phỗng, há hốc mồm: "Anh... Anh rể???"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hvan