chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại phòng làm việc của cậu
Cốk cốk
-Vô đi
Cạch
Vừa mở cửa bứơc vào cô đã thấy cậu đang ngồi gõ gõ cái gì trên lap, không giám bước tới gần cậu nên cứ đứng ngay cửa mà hỏi
-Anh kêu tôi lên đây làm gì
Chỉ qua chỗ kế bên mình trên sofa, nhưng mắt vẫn dán vào màn hình laptop nói
-Khoá cửa rồi lại đây
Cô làm sao giám khoá cửa,nên tiếp tục đứng đó e dè nói
-Có gì anh nói đi sao phải khoá cửa
Biết cô nghỉ gì,cậu rời mắt khỏi màn hình lap quay sang nhìn cô cười và nói
-Em sợ anh làm gì em sao mà lại hỏi thế
-Tôi mệt anh quá nói đại đi tôi về
Cậu vờ lấy một số giấy đưa ra trước cô
-Lại đây đánh vào máy mấy cái này giùm anh
-Sao tôi phải đánh -Vì em là lớp trưởng
-Anh được lắm
Dù tức nhưng cô vẫn ngoan ngoãn khoá cửa rồi đi từ từ vào phần vì chân đau phần vì đề phòng cậu sẽ
làm bậy(tg:cô chết chắc rồi khỏi đề phòng)Cô đâu biết cậu đang cười đắt chí vì nhìn cô như thế.Cô càng như vậy thì càng làm cậu có hứng thú với cô hơn.
Vừa ngồi xuống sofa cô xè tay ra về phía cậu hỏi
-Đánh cái gì đưa đây
Không nói gì nhìn cô cười đểu,thấy không ổn nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị cậu giựt mạnh cánh tay làm cô té nhàu lên cậu,và cậu cũng ngã hẳn ra sau để cô nằm ngay lên người mình,định bật dậy thì vòng tay cậu đã nhanh chống giữ lấy éo cô ôm cô thật chặt làm cô hk tài nào nhúc nhíc được,nhưng cô vẫn cố đẩy cậu để bật dậy,đẩy quoài cậu không buông cô quoạu lên dùng hết sức đánh mạnh vào ngực cậu
-Anh buông tôi ra côi
Cậu chu mỏ phòng má
-Không á
-Anh muốn sao đây hả?
-Hôn em -Anh có khùng....Ưm....
Chưa dứt câu cậu đã đưa tay kéo nhẹ đầu cô xúong để môi hai người chạm vào nhau,cũng như những lần trước ban đầu thì cô chống trả nhưng cũng vì nụ hôn cậu mang lại quá ngọt nên cô hk tài nào cưỡng lại được.Hôn nhau được một lúc cậu buông cô ra rồi
thì thầm
-Anh nhớ em
Cô không nói gì đứng bất dậy,cố đi nhanh nhưng chưa kịp đi được hai bước cậu đã bật dậy nắm tay cô lại nhìn cô cười hỏi
-Em đi đâu vậy
-Hôn cũng đã hôn rồi buông ra tôi về
Kéo mạnh lần nữa làm cô té xuống ngồi hẵm lên đuồi cậu,nhanh tay ôm chặc eo cô lại
-Ở lại đây với anh tí nhak!
Giọng nói của ai kia quá ngọt ngào quá ấm áp làm cô chỉ biết ngồi im mà thôi.Thấy cô thế cậu lại tiếp tục thỏ thẻ
-Làm bạn gái anh nhak!
Im lặng
-Anh yêu em,cho anh cơ hội được chăm sóc lo lắng cho em nhak.
Vẫn im lặng,cô thật sự đang rồi lắm,cô thật sự không biết mình có yêu cậu không nữa,chỉ gặp nhau đươc 1tuần mà cậu đã mang tới cho cô không biết bao nhiêu cảm xúc nữa,nhưng cô nghỉ mình không thể yêu cậu được vì cô đã có bạn trai rồi mà.Với lại cậu là người lăng nhăng đào hoa nên cô không muốn dính dáng với cậu nữa.Cô tin chắc mình không thể yêu cậu đâu,nên nhẹ nhàng cô gỡ vòng tay đang ôm eo mình ra và đứng lên quay lại đối diện với cậu nói
-Tôi xin lỗi chúng ta không thể
Khá bất ngờ vì câu tl của cô,cậu cảm nhận đc tình cảm cô dành cho mình khi cả hai hôn nhau nhưng tại sao cô lại từ chối cậu chứ,lắc nhẹ đầu nhướng mắt nhìn cô
-Sao lại không thể
-Tôi không yêu anh
-Em nói dối,không yêu anh xoa hôn anh
-Anh nhớ cho kỉ là anh hôn tôi chứ tôi hk hề chủ động hôn anh bao giờ cả
-Những em cũng đáp trả mà
-Chỉ là nhất thời thôi
-Um,anh hiểu rồi, em về được rồi đó
Nhìn vào đôi mắt của cậu cô biết cậu rất buồn nhưng bây giờ cô không muốn nghỉ nhiều,chỉ muốn đi ra khỏi căn phòng này ngay lặp tức mà thôi.
-Xin phép tôi về trước
Nói rồi cô bước đi thật nhanh,nhưng cô không biết sao chỉ vừa khép cánh cửa đó lại thì tim cô lại đau quá,cô cố đi thật nhanh thật nhanh như đang muốn trốn chạy khỏi những cảm giác khó tả của tim mình.
Những ngày sau đó cậu không còn lạnh lùng nữa,thường xuyên cười nói vui vẻ vớu các nữ sinh trong lớp,thậm chí là những nữ sinh của các lớp khác và cả những giáo viên nữ trẻ mới về trường nữa. Có gì cậu cũng kêu lớp phó học tập làm không còn kêu cô hay để ý quan tâm cô như trước nữa.Tất cả những đều đó làm cho cô cảm thấy có chịu lắm.Nhưng vì đã phủ nhận tình cảm mình dành cho cậu và cũng đã từ chới t.y cậu dành cho mình thì giờ cô lấy quyền gì lên tiếng đây.
Hôm nay lại là ngày rất bình thường,nhưng liệu với cô và cậu nó cũng bình thường chăng.Cậu dạy xong
giờ của mình thì nhìn xuống lớp nói
-Trần Huyền lát ra chơi xuống phòng gặp tôi có tí việc
Vẫn câu nói này nhưng sao hôm nay cô lại thấy nó xa lạ quá,cậu không còn nhìn cô nữa mà là vừa thu xếp đồ vừa nói.Cảm giác khó chịu lại nhói lên trong cô.Nhưng rồi cô lại mĩm cười vì nghỉ"nhớ tôi rồi à đồ lăng nhăng".
Học thêm một tiết nữa thì cũng tới giờ ra chơi,cô nhanh chống lên phòng cậu vì cô cũng thật sự cậu lắm rồi,cô nhớ những cái ôm ấm áp và những nụ hôn ngọt ngào cậu dành cho mình.Bước tới trước cửa phòng cậu cô không đắn đo mà gõ cửa ngay,cô thật sự rất nhớ cảm giác ngọt ngào cậu dành cho mình,đã hơn một tháng rồi kể từ ngày cô từ chối cậu,tuy ngày nào cũng được gặp cậu trên lớp nhưng cô thật rất nhớ vì cậu rất lạnh.
Cốk côk
-Vào đi
Cạch
Cô mở cửa bước vào định khoá cửa lại thì cậu từ bàn làm việc nói vọng ra
-Để đi đừng đóng
Cô thật sự khó chịu khi nghe cậu nói thế,nhưng cô cũng im lặng bước vào và để cửa mở.Cậu thấy thế nói
-Em về nhà lật trang số 5và điền cậu này vào cho tôi
Sau khi chỉ vào chồng sổ trên bàn nói xong lại cuối xuống làm việc tiếp.Cô cũng không nói gì nhận lấy chồng sổ từ trên bàn rồi bước đi.Sau khi cô bước đi cậu mới chịu ngước lên,nhìn vào cánh cửa vừa được đóng cậu mĩm cười rồi tự thầm thì"Để xem em chịu được bao lâu nhak"
Và đúng như cậu nghỉ cô thật sự không chịu nổi nữa rồi.Cố gắng học xong ba tiết còn lại của buổi sáng cô ôm cặp chạy ngay đến phòng cậu không thèm gõ cửa cô vặn chốt mở ra,may là cửa không khoá,cậu đang nằm trên sofa ngủ,cô không còn gấp gáp không vội vàng nhẹ nhàng khoá cửa lại,cô bước thật khẽ đến bên cậu,nhẹ nhàng ngồi xuống bên mép sofa để cậu không giật mình.Đây lần đầu tiên cô được quan sát cậu thật kỉ như thế này,nhìn cậu ngủ thật bình yên, cậu thật sự rất đẹp ngay cả ngủ sức hút cảu cậu cũng không hề giảm tí nào cả.Đưa tay lướt nhẹ lên gương mặt điển trai đó, rồi cô dừng lại tại miệng cậu lướt nhẹ lên vùng môi đó,đôi môi đã mang đến cho cô bao nhiêu cả giác.Như có một thứ gì đó đang thôi thúc cô,thật sự không thể ngăn cản cảm xúc trong mình nữa cô cuối xuống hôn lên đôi môi đó.Định rằng sẽ chỉ chạm nhẹ rồi rời đi nhưng khi cô muốn rứt ra khỏi đôi môi đó thì lại có một cánh tay của ai đó vòng lên cổ cô kéo xuống một tay thì xiết chặt cái ôm ở eo để nụ hôn của cả hai có thể đi sâu hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro