Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay hết giờ học hôm sau thằng Tinh mạnh mẽ kéo tay thằng Kiên ra khỏi lớp ,  tôi đuổi theo nó thì thấy không ổn ,  vội đi tìm thằng Minh cứu trợ .

Một hồi cũng ra ,  nó đang nói chuyện với con Lê sau dãy phòng học ,  đang định xông ra thì tôi nghe nó bảo

-" Tao xin lỗi ,  tối qua Kiên nó đã nói chuyện của mày cho tao biết ,  nhưng tao không thể đáp lại tình cảm đó của mày ,  xin lỗi mày"

-"Ừm ,  tao hiểu rồi ,  không sao hết "

Chưa đợi nó nói tiếp ,  tôi đành phải xông ra ,  kéo nó đi tới chỗ thằng Tinh và thằng Kiên ,  vừa tới ,  thì lại nghe giọng thằng Tinh nói rõ to

-" Tao thừa biết mày thích thằng Minh ,  tao cũng vậy ,  từ bây giờ tao và mày là đối thủ ,  cạnh tranh công bằng  "

Ủa ,  dụ gì đây ,  là thẳng Tinh thích thằng Minh hả ,  trời ơii ,  gần tốt nghiệp mà nghe drama sốc quá đi mất . Thằng Minh xông ra .

-"Khoan ,  dừng đi ,  hiểu lầm hết thôi ,  Kiên nó không thích tao ,  là đứa khác nhờ thằng Minh tỏ tình dùm thôi "

Quay lại hai ngày trước ,  tại quán trà sữa

-"Kiên ,  tao thích Minh lâu rồi ,  bây giờ cũng thi tốt nghiệp ,  tao muốn tỏ tình với nó , nhưng mà tao không dám nói ,  mày giúp tao nha "

-" Được , nhưng mà phải nói như thế nào "

- " Mày cứ nói......... :+*! $(? $) $($($((..."

.~~~~kết thúc dòng hồi tưởng ~~~~~

Trời ,  hóa ra là vậy ,  là con Lê thích thằng Minh nhờ thằng Kiên tỏ tình hộ rồi thằng Tinh thích thằng Minh nên cạnh tranh với thằng Kiên ,  có mấy đứa mà rối hết cả .

Bầu không khí dần trở nên ái muội hơn ,  tôi với thằng Kiên đành lánh mặt cho tụi nó nói chuyện

Nói là lánh mặt thôi chứ thật ra tôi lôi thằng Kiên cùng ngồi trong lùm nghe tụi nó nói ,  lôi cuốn quá mà.

-"Như mày đã nghe ,  tao thích mày ,  ý mày sao "

-"Ừm..... Ờ thì....... Cũng không phải là không thể ,  có thể thử"

Thằng Minh đỏ mặt ,  lần đầu tiên tôi thấy sau bao nhiêu năm cùng chơi với nó

-"Ai đó?? "

Chết ,  bị phát hiện ,  thằng Kiên nhanh chóng bế tôi chạy thẳng về nhà ,  công nhận sức mạnh , phản ứng nhanh thật ,  không là chết với ma trảo của bọn nó mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh