CHƯƠNG 2: ANH CÓ MUỐN LẤY EM KHÔNG?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lộc Nam vừa bắt máy liên nghe thấy lời nói của Liên Tường, sợ tới mức máy quay cầm không nổi, thấp giọng nói: " Tần Thiếu? Cô đang nói tới Tần Thiếu Hoàng Tử của Tập Đoàn Tần Gia?"

Liên Tường: " Đúng vậy."

Lộc Nam lúc ẩn lúc hiện, vừa lén lút cầm máy ảnh chụp cặp nam nữ cách đó không xa, cô ta nhướng mày tò mò hỏi: " Cô muốn tin tức của hắn để làm gì."

Liên Ttường sốt ruột nói: " Đừng nói nhảm nữa, chỉ cần đưa cho tôi thông tin càng sớm càng tốt. là một tay săn ảnh chuyên nghiệp, đừng nói với tôi là chút chuyện nhỏ này cô lại làm không được nhé. Nếu không thì cô nhanh cái tay lẹ cái chân lên cho tôi."

Lộc Nam: "..." Giọng điệu này thật sự là muốn nhờ vả hay là muốn ăn đạp đây nhỉ?

Một lúc sau, Lộc Nam vẫn thở dài và nói với giọng bất lực: " Được rồi, thưa cô, tôi sẽ đi lấy cho cô."

Liên Tường cúp điện thoại, liền kéo vali đi tìm chỗ nghỉ ở công viên gần đó.

...

Mười giờ tối

Một chiếc Maybach màu đen nhẹ nhàng lái vào khu giàu có ở thành phố Bắc Kinh, hướng về một biệt thự.

Trong xe hơi

Ở ghế sau, cửa sổ hé mở, Tần Thiếu ưu nhã ngồi ở đó, khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng, tay phải đang cầm điện thoại di động đặt một bên tai, nghe mẹ Thế Tương ở phía bên kia nói chuyện với anh.

" Con trai, nếu con lại làm việc về muộn như vậy, con có thể chăm sóc cơ thể cho tốt được không? Phan Hoàn đã về biệt thự của con rồi. Bữa tối cũng đã làm. Mẹ chắc chắn con sẽ thích sự khéo léo của cậu ta. Con chỉ được ngủ khi con đã hoàn thành bữa tối, nếu không dạ dày con sẽ bị phá hoại."

" Còn nữa, mẹ đã sắp xếp cho con một buổi hẹn hò với một cô gái. Cô ta vừa du học ở nước Ý về. Hai mươi bảy tuổi, xinh đẹp và hiểu biết..."

Tần Thiếu đã hai mươi chín rồi mà vẫn chưa có vợ, cũng chưa từng yêu, suốt ngày chỉ biết công việc quên ăn quên ngủ, có thông tin cho rằng Tần Thiếu là gay, mặc dù thông tin ấy đã phát tán ra ngoài nhưng Tần Thiếu vẫn chưa phản bác lại, Thế Tương thực sự sợ rằng con trai của bà sẽ không lấy được vợ. Bởi vì chuyện này, bà phải bận rộn mà sắp xếp vô số buổi hẹn hò mù quáng cho Tần Thiếu, nhưng kết quả lại chẳng được gì.

Hoặc là phụ nữ xa lánh Tần Thiếu vì cái tin đồn thị phi đó, hoặc Tần Thiếu chê những cô gái trước kia không đủ xinh đẹp, chỉ số thông minh thấp, nhà nghèo, v.v và độc ác phá giá các cô gái kia.

Bà rất mệt mỏi, nhưng vì muốn ẳm bồng cháu nên bà sẽ cố gắng!

Khi nghe thấy Thế Tương sắp xếp cuộc hẹn mù quáng đó cho mình, Tần Thiếu lên tiếng: " Mẹ, con không có hứng thú với phụ nữ, và con sẽ không kết hôn."

Phụ nữ là sinh vật rắc rối, rước về nhà chỉ tổ rước thêm phiền phức.

Thế Tương nghe xong liền thoái thác: " Con không có hứng thú với phụ nữ? Con thực sự là gay? Con trai, con đừng làm mẹ sợ. Con là đứa con trai duy nhất trong nhà Tần. Con muốn nhà ta cắt đứt hương hoa thế hệ của con sao?"

Tần Thiếu biết Thế Tương là hiểu lầm, vừa định giải thích, xe đột nhiên dừng lại, Tần Thiếu nghiêng người đưa tay chống lưng vào ghê phụ để tránh bị va đập.

Đôi mắt bồ câu của anh nheo lại: " Anh lái xe?"

Giọng Tần Thiếu lạnh lùng làm cho tài xế lạnh toát thoát ra một mảng mồ hôi, lấp bấp nói: " Xin lỗi Thiếu Gia, thuộc hạ phải phanh gấp vì có một người nhảy ra cản đường."

Vừa dứt lời, bóng người chặn đầu xe rẽ một góc, sải bước chạy tới cửa ghế sau, cuối người, lộ ra vẻ mặt ngây thơ về phía Tần Thiếu.

Liên Tường cười lớn: " Xin Chào Tần Thiếu, tôi tên là Liên Tường. Tôi có nước da trắng và đôi chân thon dài. Sự lựa chọn tốt nhất để làm vợ anh. Ngoài việc bày tỏ tình yêu chân thành với anh, tôi còn muốn hỏi cưới anh." Nói xong, cô nháy mắt với Tần Thiếu, tha thiết mong mỏi câu trả lời của Tần Thiếu.

Đêm nay, cô mặc một bộ áo liền quần đỏ tươi, lộ ra đôi chân thon dài, cả người vô cùng quyến rũ, tuy quyến rũ nhưng không thô tục, không kiêu căng, cũng khá đa tình. Một đôi mắt đào hoa, đuôi mắt khẽ cong, rất thu hút.

Trước khi đến, cô ấy đã đọc thông tin do Lộc Nam đưa đến, rõ ràng Tần Thiếu là một cực phẩm, giàu có, đẹp trai, lại quá nhiệt tình với công việc, hai mươi chin tuổi nhưng chưa kết hôn và cũng chẳng có bạn gái, gia đình sắp xếp cho anh ta một vài người nhưng chẳng có người nào phù hợp.

Đã vậy, tại sao cô không liều mạng chạy đến tìm vận hên?

Liên Tường dù sao cũng bị mẹ cô Duẫn Anh ép gả, sớm muộn gì cũng phải tự mình kết hôn.

Tần Thiếu giàu có, đẹp trai lại độc thân, không có quan hệ nam nữ lộn xộn là một người trong sạch, quan trọng nhất là anh ta có đầu bếp Phan Hoàn,mỗi ngày đều có thể ăn đủ thứ đồ ăn, làm sao cô có thể bỏ lỡ người đàn ông này được cơ chứ. Lợi dụng thời cơ mà đớp miếng mồi ngon.

Để ngăn cản mẹ cô viện đủ mọi lý do mà đuổi cô ra khỏi nhà, cô đã sớm đưa ra quyết định ngay sau khi đọc thông tin của Tần Thiếu. Đó chính là cô sẽ bắt Tần Thiếu và gả cho anh ta.

Tài xế: "..."

Tần Thiếu: "..."

Thế Tương: "..."

Cô gái này ở đâu ra vậy, táo bạo đến mức dám động thủ với Tần Thiếu, tỏ tình trực tiếp như vậy!

Tài xế nuốt nước miếng, cảm thấy Tần Thiếu đang khó chịu thì không khỏi toát một tia ớn lạnh, vào đêm tháng sáu, anh sắp phải đóng băng rồi :<

Nhưng...

Tài xế nhìn trộm người phụ nữ ngoài cửa kính xe, chỉ nghĩ rằng người phụ nữ này quả thật rất xinh đẹp, nhưng không hề bóng bẩy chút nào, cô thật sự rất xinh đẹp.

Chỉ một khuôn mặt thôi cũng khiến tài xế nhìn thôi cũng đã thấy điêu đứng.

Nhưng mà, đối mặt với mỹ nhân như Liên Tường, ánh mắt của Tần Thiếu có chút lạnh lùng, bỗng có tia xẹt qua, sau đó bình tĩnh thu lại, châm chọc nói: " Liên Tường? Vô liêm sỉ như vậy. Thèm khát đàn ông đến vậy sao?"

Liên Tường không tức giận, cười vô tâm: " Không phải, là bởi vì...." ở nhà có đồ ngon!

Suýt nữa buộc miệng nói ra, cô liền khéo léo: " Aiyaaaa~ Là duyên của tôi và anh. Nếu anh không gả cho tôi thì đời này anh sẽ không lấy được vợ đâu."

Khóe miệng tài xế giật giật.

Thế Tương trên điện thoại của Tần Thiếu cũng bị chấn động.

Cô gái này, được, bà đây chấm!

Tần Thiếu vẫn một mặt lãnh đạm: " Tôi không hứng thú với phụ nữ có âm mưu không trong sạch, cút đi!"

Sau đó, anh ta nói với tài xế: " Lái xe!''
Tài xế vội hoàn hồn, đạp ga cho xe chạy ngay lập tức.

"Ôi, Tần Thiếu, tôi là đại mỹ nhân thú nhận với anh như vậy, dù sao anh cũng chẳng phải nam nhân! Thật tiếc!" Nhưng cô không muốn Tần Thiếu bỏ đi như vậy, cô hét lên một tiếng, vận hết nội công, đặt cược sinh mạng lao ra đầu xe chặn lại. Không may, xe đụng cô ngã xuống đất.

Tài xế sợ đến mức phanh gấp, run rẩy nói: " Thiếu Gia, cô gái đó sẽ không chết chứ."

Anh ta còn phải nuôi một cô vợ bụng phệ nên không thể đi tù được đâu!

Tần Thiếu liếc nhìn bóng dáng nằm trên mặt đất phía sau qua kính chiếu hậu, nhíu chặt mày, sốt ruột mở cửa bước xuống xe..

Khi đến bên cạnh Liên Tường, anh ta đá nhẹ ngay lưng cô một cái nói: " Đứng dậy!"

Bất quá, Liên Tường ngã xuống đất vừa mới tỉnh lại, hai tay ôm chặt đùi Tần Thiếu, nghẹn ngào nói: " Anh là đại nhân ngang nhiên lại đi đá một tiểu nữ nhân như tôi, thật là không biết hổ thẹn!" Vừa nói vừa ngồi dậy, ba chân bốn cẳng bổ nhào lên người Tần Thiếu, sau đó treo trên người anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro