chap 4 : gây sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến nhà , thấy bố mẹ đã ngồi vào bàn ăn . Tôi muốn nói với bố mẹ một chuyện mà tôi đã mong muốn từ năm lớp 6 .
Tôi cất sách vở , rồi nói với bố mẹ tôi :

- bố , mẹ . Con muốn đi du học tại một trường ở nhật bản. Bố mẹ cho phép chứ .

Bố tôi suy nghỉ hồi lâu , rồi nói :

- bố mẹ biết đó là ước mơ của con, và bố mẹ tôn trọng điều đó . Nhưng gia đình chúng ta không đủ điều kiện để cho con đi ...

Không để cho bố tôi nói hết câu , tôi nói nhanh :

- con hiểu mà , con sẽ kiếm việc làm . Tuổi con còn quá nhỏ để đi du học . Làm việc sẽ mất khoảng 2 đến 3 năm . Lúc đó con đã lớn rồi .

Bố mẹ rất tôn trọng các ý kiến của tôi nên có vẻ ưng thuận

- được thôi con gái , bố mẹ đồng ý.

- thật sao , con yêu bố mẹ . - tôi vui lắm . Suýt nữa là tôi xông vào ôm hôn bố mẹ tôi tới tấp . Nhưng tôi kiềm chế lại được .

Nhảy vào phòng , áp mặt xuống giường . Rồi nhổm dậy chụp lấy cái điện thoại gọi ngay cho con bạn thân . Kể hết những chuyện đã xảy ra .

Trò chuyện với nó đến khuya , tôi ngủ thiếp . Phần vì vui phần vì mệt vì có nhiều chuyện xảy ra quá .

"Chói quá "
Mắt tôi nheo lại , sáng rồi . Nhìn lại đồng hồ

- Á , 7h30 .muộn học mất rồi !! Hu hu

Không biết con nhỏ luna làm gì mà không đến gọi mình đi học chứ . Tôi cấp tốc gọi ngay cho nó mà không suy nghĩ.

Gọi được rồi , giọng nó oang oang :

- Alo , ai vậy ?? Mới sáng gọi làm gì thế ?

Tôi mắng cho nó một trận :

- Mày bị gì thế ? Sao không gọi tao đi học . Hả

Luna mắng lại tôi :

- yumi , mày có bị gì không vậy ?
Tối qua gọi đi cho tao nên bị mất trí à . Hôm nay nghỉ học mà .

Tôi ... ngơ ngác :

- ủa ... vậy hả !

Càng ngây thơ thì nó càng mắng :

- con điên ! Phá giấc ngủ quý giá của tao mà không biết xin lỗi à !!

Tôi nịnh bợ :

- thôi mà , đứa bạn thân xinh đẹp của mình . Xin lỗi ha ! Mà dậy đi . 8 h tao tới hẹn mày đi ăn .

Nó có vẻ bớt giận :

- thôi được rồi !!

8h 15 , tôi cùng luna đến một quán ăn nhỏ khá xa nhà . Không ngờ ...
Tôi lại gặp hắn , người mà tôi nhìn thấy chỉ buồn nôn. Có vẻ hắn ta nhìn thấy chúng tôi . Hắn lườm tôi một cái rồi quay ngoắt đầu.

- đáng ghét , tưởng tôi thích nhìn mặt anh lắm sao !

Chợt có giọng nói ai đó gọi tên tôi :

- yumi đấy phải không !

Bất ngờ , tôi quay lại . Nhìn thấy hai người bạn mới quen, tôi gọi to :

- ây , đi đâu thế !

- đi ăn thôi - kai trả lời

Yunbin cắt ngang :

- các cậu ăn chung không ?

Lâu lâu mới được mời ăn mà không đồng ý sao được ( * không ngu đến mức từ chối *). Để chắc ăn , tôi hỏi lại :

- hai người trả tiền chứ !

- Tất nhiên rồi ! - yunbin nói - chúng ta là bạn mới mà đúng không !!

Giờ tôi mới để ý , tên kun đâu rồi . Mà không có nó cũng tốt , thấy hắn mất vui . Còn con nhỏ luna nữa , nó bỏ mình mà đi với hai đứa kia là sao . Hám trai vừa thôi chứ .

Kai gọi tôi :

- yumi , em sẽ đi nhật hả !

Tôi thắc mắc :

- sao cậu biết , tôi đã nói gì đâu !

Kai nói :

- bạn của em dễ thương quá !nói hết cho anh rồi .

Con nhỏ chết tiệt , dám đi mách lẽo thế hả . Tôi giận điên le nhưng cố kiềm chế . Bỏ vào nhà vệ sinh .
Lúc về lại bàn ăn , tôi thấy thằng bệnh hoạn (kun). Nhưng nhìn kĩ hơn , tôi thấy trên cổ cậu ta , mặt dây chuyền . Giống y chang của tôi , cái mà ông già ấy cho . Hơi bất ngờ nhưng tôi kiếm cớ rằng đang bận nên kéo Luna về . Đang đi thì giọng nói hắn vang lên :

- về thì về cho rồi con heo !

Đứng trơ một lát , tôi biết hắn nói tôi . Tôi nói lại với giọng " nhẹ nhàng " :

- ê , thằng bệnh hoạn . Anh ốm hơn tôi bao nhiêu mà bảo tôi là heo .

Hắn trả lời, vẻ thờ ơ :

- Tôi thích đấy , làm gì nhau !

Tôi bước đến cạnh hắn , hắn cũng đứng lên . Rồi tôi " nhẹ nhàng " cho hắn một cú trời giáng vào chân . Ha , học võ từ lớp một đến giờ là để sử dụng cho lần này đây .
Tôi quay người bước đi , Ko quên lườm hắn một cái .

- cô... ! - hắn nói trong sự đau đớn
Tôi thì cứ thế đi thẳng ...

Còn yunbin và kai thì thầm thì với nhau :

- đây là lần đầu tiên có người dám làm thế với anh kun đấy ! Cô ấy thực sự rất kì lạ !!

«*«*«*«* hết chap 4 *»*»*»*»

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro